- Khổng Hoàng Thiên?
Kiếm Ngạo khẽ nhíu mày.
- Tuy nhiên, cái này rất nhanh sẽ không phải là biếu tặng. Một khi hoàn toàn thu nạp cỗ ý chí cường đại này kia, nó sẽ hoàn toàn là của Diêm Xuyên. Kiếm Ngạo, không phải ngươi muốn khiêu chiến Diêm Xuyên sao?
Chung Sơn hỏi.
- Vẫn không phải lúc. Ta cần trở nên mạnh mẽ hơn nữa. Diêm Xuyên cũng cần trở nên mạnh mẽ hơn!
Kiếm Ngạo lắc đầu một cái.
- Phải!
Chung Xuyên gật đầu một cái.
Tây Ngoại Châu, Thông Thiên giáo chủ nhìn chằm chằm vào chiến trường của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên bị áp chế. Từ khi vừa mới bắt đầu Diêm Xuyên chỉ có thể bị động phòng thủ. Nhưng dần dần hắn đã có thể phản kích.
Số lần phản kích càng ngày càng nhiều. Thậm chí, nhiều lần Diêm Xuyên đã khiến Thiên Cương, Băng Phượng Vương, Đông Đại Tư Tế đột nhiên rơi vào tình cảnh nguy hiểm. - Còn chưa đủ, nhanh!
Diêm Xuyên quát to một tiếng.
Tốc độ của trường kiếm trong tay lại tăng vọt lên. Càng ngày càng nhanh. Số lần phản kích cũng càng ngày càng nhiều.
Dần dần, ba người phát hiện có điểm không đúng.
- Không đúng, Diêm Xuyên trở nên mạnh mẽ, càng ngày càng mạnh rồi!
Sắc mặt Đông Đại Tư Tế trầm xuống.
Lúc này một hào quang màu xanh bao phủ quanh thân Diêm Xuyên. Vô số Khổng Tước linh vờn quanh Diêm Xuyên. Cả người Diêm Xuyên dường như tiến vào tình trạng sẵn sàng liều chết.
Trong tay có kiếm, trong lòng có kiếm!
Ầm!
Có ý chí của Khổng Hoàng Thiên làm chỉ dẫn, Diêm Xuyên tăng lên nhan hơn rất nhiều so với người khác. Đây không chỉ riêng là ký ức, mà là một loại ý chí, một loại cảm giác mỗi lần tăng lên.
Người khác tăng tu vi lên là tìm tòi cảm giác này. Diêm Xuyên, lại quen thuộc với loại cảm giác này.
Mắt phóng ra ánh sáng màu xanh. Trong mắt Diêm Xuyên chỉ còn lại ba đối thủ. Tuy rằng trên người có nhiều chỗ bị thương, nhưng Diêm Xuyên cũng không để ý lắm. - Phá, phá, phá, chém, chém, chém!
Diêm Xuyên vô ý thức quát to một tiếng.
Ầm!
Phía sau Diêm Xuyên, hư ảnh Khổng Tước đột nhiên lại ngưng luyện. Từng Khổng Tước linh nổ tung mang tính dâng trào. Trong nháy mắt đã áp chế khí tức của ba người đối phương xuống.
Vù!
Một kiếm vung ra, ba kiếm cương cực lớn xông thẳng về phía ba đại cường giả.
Ầm! Ầm! Ầm!
Dưới va chạm cự lớn, thân hình ba người nhất thời dừng lại. Lần đầu tiên, Diêm Xuyên từ xu hướng suy tàn đã tiến lên ngang bằng với ba người.
Lấy một địch ba, lực lượng ngang nhau?
Hơn nữa, Diêm Xuyên chỉ sử dụng một tế đàn Đại Đế?
Đây không phải là điều quan trọng nhất. Quan trọng nhất chính là, bên trong vô số Khổng Tước linh, tu vi của Diêm Xuyên lại đột nhiên tăng vọt.
Thân thể Diêm Xuyên phát ra một tiếng nổ vang mạnh mẽ.
Ầm!
Khí tức của Diêm Xuyên xảy ra biến hóa long trời lở đất.
- Đột phá?
Đông Đại Tư Tế nhất thời biến sắc.
- Đột phá? Tu vi của hắn lên tới thập ngũ trọng thiên?
Thiên Cương cũng cả kinh kêu lên.
Này, đột phá cũng quá đột nhiên chứ? Nhanh như vậy sao?
Vù!
Cách đó không xa, khuôn mặt Mặc Vũ Hề lộ vẻ vui mừng.
Bắc Ngoại Châu, Trong mắt Chung Sơn, Kiếm Ngạo nhất thời cứng lại.
Thập ngũ trọng thiên? Nhân thân Diêm Xuyên rốt cuộc bước lên cao điểm thập ngũ trọng thiên sao?
- Nhất kiếm tây lai, thiên hạ Khổng Tước!
Diêm Xuyên hét lớn, trường kiếm trong tay lại chém ra.
Ầm!
Dưới lực lượng cường đại lực, tình thế đã xoay chuyển ngược lại. Trong nháy mắt, Diêm Xuyên đã áp chế ba đại cường giả.
- Không, làm sao có thể như vậy được?
Ba người cả kinh kêu lên.
- Minh!
Băng Phượng Vương kêu dài một tiếng, thân hình đột nhiên hóa thành một con phượng hoàng màu trắng cực lớn.
Ầm!
Phượng hoàng màu trắng vẫy đuôi. Mười hai đạo luân hồi đột nhiên bùng lên. Lúc trước còn muốn bảo lưu. Bây giờ còn bảo lưu nữa chính là giờ chết của mình.
Thiên Cương, Đông Đại Tư Tế cũng nhanh chóng thi triển tuyệt chiêu của mình.
- Thần thông, cướp đoạt!
Diêm Xuyên đột nhiên quát to một tiếng. Hư ảnh Khổng Tước phía sau Diêm Xuyên, dường như ném ra một dải ánh sáng vạn trượng, trong nháy mắt bao phủ lấy Băng Phượng Vương.
Ầm!
Trong nháy mắt hư không xung quanh mười hai đạo luân hồi sụp đổ.
- Cái gì? Ta là Băng Phượng tôn sư!
Băng Phượng Vương sợ hãi thét dài một tiếng.
Xung quanh Diêm Xuyên bỗng nhiên trồi lên mười hai đạo luân hồi.
Băng Phượng tôn sư, nắm giữ mười hai đạo luân hồi đã bị Diêm Xuyên tước đoạt?
Giữa không trung, mười hai đạo luân hồi vờn quanh thân thể Diêm Xuyên, khí tức dâng trào, thần diễm trùng thiên!
Sắc mặt Băng Phượng Vương hoàn toàn thay đổi.
- Cướp đoạt? Thần thông thứ năm trong thiên hạ?
Băng Phượng Vương cả kinh kêu lên.
Vừa nghe thấy tiếng kêu của Băng Phương Vượng, Thiên Cương, Đông Đại Tư Tế cũng cả kinh, nhất thời trở nên cẩn thận hơn.
- Đưa ta Băng Phượng tôn sư!
Băng Phượng Vương nhất thời giận dữ nói.
Ầm!
Đuôi của Băng Phượng Vương vung một cái. Băng tuyết khắp trời lao về phía Diêm Xuyên.
Lúc trước, Diêm Xuyên chỉ sử dụng tế đàn Đại Đế đã có lực chống lại ba người. Nhưng hôm nay, tu vi của Diêm Xuyên đã lên tới thập ngũ trọng thiên. Lại có thêm tế đàn Đại Đế, thực lực của hắn còn có thể đạt được thập lục trọng thiên.
Diêm Xuyên sao có thể sợ ba người bọn họ được?
- Muốn lấy đến đây mà lấy đi!
Diêm Xuyên cười to nói.
Trong lúc đang nói chuyện, tế đàn Đại Đế dưới chân Diêm Xuyên đột nhiên hơi thu lại. Diêm Xuyên quyết định thu hồi tế đàn Đại Đế, không chuẩn bị sử dụng tế đàn Đại Đế nữa.
Diêm Xuyên chỉ định lấy tu vi mới vừa đột phá, đối chiến ba người.
Điều Diêm Xuyên muốn bây giờ không chỉ là thắng lợi, quan trọng hơn là đột phá.
Bỏ qua một bên tất cả thuận lợi, Diêm Xuyên chỉ lấy một thanh Ngọc Đế Kiếm, đối chiến ba người.
Đối với ý chí do Khổng Hoàng Thiên lưu lại, Diêm Xuyên cũng không muốn lãng phí.
Chiến đấu! Tâm ý chiến đấu, đây là điều Diêm Xuyên rất muốn. Hơn nữa, chỉ có không ngừng chiến đấu, mới có thể thể ngộ ra được nhiều hơn, mới có thể càng mạnh hơn.
Ngọc Đế Kiếm va chạm vào đại đạo băng tuyết của Băng Phượng Vương.
Ầm!
Hư không nổ mạnh, phát ra tiếng động rung trời.
Đông Ngoại Châu, Đông Phương Chính Phái mở to mắt nhìn.
- Thế này quá nhanh đi. Đánh một trận, tu vi liền tăng lên? Ngộ tính này...!
Thất Sát khó có thể tin được nói.
- Ý chí của Khổng Hoàng Thiên?
Ánh mắt Đông Phương Chính Phái sáng ngời. Đương nhiên, phần nhiều chính là hưng phấn. Ít nhất người đang không ngừng tăng cường kia chính là bạn tốt của mình.
Một phía khác, Mặc Vũ Hề đang ở gần xem chiến.
Nhưng sau khi nhìn thấy Diêm Xuyên thu hồi tế đàn Đại Đế, nàng đã không còn lo lắng như lúc trước nữa. Mạc Vũ Hề lui sang một bên.
- Kim Long Siêu thoát, số lượng mười chín!
Thiên Cương đột nhiên quát to một tiếng.
Ầm!
Thiên Cương hóa thành một con Kim Long với mười chín trảo. Kim Long quẫy đuôi lao về phía Diêm Xuyên tấn công.
Đông Đại Tư Tế lại tùy ý phóng ra bạch quang khắp trời, muốn ăn mòn Diêm Xuyên.
- Một kiếm xé trời!
Diêm Xuyên đột nhiên vung Ngọc Đế Kiếm lên.
Ầm!
Ba đại cường giả ầm ầm lui về phía sau.
Mặt Diêm Xuyên lộ vẻ dữ tợn. Đã lâu rồi Diêm Xuyên không có cảm thấy chiến đấu tràn trề cảm giác sảng khoái như vậy.
Ngọc Đế Kiếm trong tay Diêm Xuyên xoay một cái. Diêm xuyên lại xung phong liều chết tiến lên.
Ầm! Ầm!
Một lần lại một lần, Diêm Xuyên ép ba đại cường giả đang xông tới phải quay về.