Tiên Quốc Đại Đế

Chương 398 - Tiên Khí Đâu?

- Sao?

Mão Nhật Đạo Quân hơi nhướng mày.

- Bái kiến Mão Nhật Đạo Quân. Ta phụng lệnh của Thượng Quan cô nương, thông báo các vị đạo quân cùng Tông chủ không được rời khỏi Thánh Địa Đại Chiêu!

Tu giả kia cung kính nói.

- Cái gì?

Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân biến đổi.

Tu giả kia khẽ mỉm cười nói:

- Thượng Quan cô nương biết xem thiên văn, tất nhiên có thể nhìn ra tâm tư của các vị. Thượng Quan cô nương yêu cầu, bất kỳ ai cũng không được rời đi. Có vấn đề gì có thể tới đại điện Vũ thị hỏi Thượng Quan cô nương! - Ách. Được, ta biết rồi!

Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân âm trầm nói.

Tu giả kia khẽ mỉm cười, rút lui.

- Phụ thân? Xảy ra chuyện gì vậy?

Dương Chí Cửu kinh ngạc nói.

Mão Nhật Đạo Quân thoáng cười khổ một hồi nói:

- Thượng Quan Uyển Nhi, nữ tử này mưu trí siêu quần. Điều chúng ta phân tích ra được, Thượng Quan Uyển Nhi cũng có thể phân tích ra. Giờ phút này Lam U Chân Quân rời đi. Chắc chắn Lam U Tông đã phát sinh chuyện lớn. Chuyện lớn? Nếu như là tai họa lớn, Lam U Chân Quân căn bản sẽ không trở lại. Bởi vì lúc này trở lại, Lam U Tông kia có tồn tại hay không cũng không đáng kể. Nhưng Lam U Chân Quân trở về, nói rõ điều Lam U Tông đối mặt không phải tai họa lớn, mà là lợi ích lớn! - Lợi ích lớn?

- Mấy Tông chủ lệ thuộc cũng không ai biết lợi ích lớn này là cái gì? Nhưng bọn họ đều có suy đoán. Thanh Long đi, đã nói rõ, nơi đó còn có Diêm Xuyên. Thượng Quan Uyển Nhi không cho phép mọi người nhúng tay vào. Đó là chuẩn bị ngồi xem hổ đấu? Quan sát một cuộc tranh đoạt giữa Diêm Xuyên và Lam U Chân Quân sao?

Mão Nhật Đạo Quân cau mày nói.

- Vậy làm sao bây giờ?

- Thượng Quan Uyển Nhi đã mở miệng, còn ai dám đi nữa?

Mão Nhật Đạo Quân lộ ra một nụ cười khổ.

Dãy núi thiên kiếp! Bên ngoài huyệt Thiên kiếp.

Diêm Xuyên ngồi trên một ghế đá. Một sợi mây trên đất leo lên tay Diêm Xuyên. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Đằng yêu, Tuyệt thế thần binh? Đằng yêu, ngoài huyệt thiên kiếp này đều là khí độc. Đúng là chỗ tốt để ngươi tiến vào bổ dưỡng. Kiếp trước ngươi chưa tiến hóa hoàn toàn. Kiếp này trẫm muốn xem thử, bảo vật xứng đáng với bốn chữ tuyệt thế thần binh là thế nào!

Diêm Xuyên thở dài nói.

Vù vù ầm ầm!

Trên mặt đất, mơ hồ có vô số sợi mây nhanh chóng lan ra khắp nơi, len lỏi vào trong núi sông rừng rậm vô tận!

Buông sợi mây trong tay ra, Diêm Xuyên ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Vù vù! Vù vù! Vù vù!

Từng thân ảnh bay trên không trung. Đồng thời, mỗi người đều nhìn chăm chú vào phía dưới, dán mắt trên người Diêm Xuyên.

- Đến thật nhanh!

Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống. Hắn lại nhìn về bốn phương tám hướng. Trên không trung càng lúc càng xuất hiện nhiều tu giả. Trong nháy mắt đã có tới gần vạn tu giả. Thậm chí, số lượng tu giả vẫn đang không ngừng tăng thêm. Các tu giả từ bốn phương tám hướng của dãy núi thiên kiếp dần dần bao vây xung quanh vị tí của Diêm Xuyên.

Ánh mắt Diêm Xuyên dần dần chuyển hướng tới một người cầm đầu. Hắn toàn thân mặc áo bào màu lam, cao cao tại thượng, lạnh lùng nhìn Diêm Xuyên phía dưới.

- Lam U Chân Quân?

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Lam U Chân Quân cười lạnh một tiếng nói:

- Hóa ra là Diêm Xuyên!

- Lam U Chân Quân, vì sao ngươi đến đây?

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Đây phải là việc ta hỏi ngươi mới phải. Diêm Xuyên, Tiên khí đâu?

Lam U Chân Quân nói rất thẳng.

- Tiên khí?

Diêm Xuyên há hốc mồm ngạc nhiên.

Một nam tử đứng bên cạnh Lam U Chân Quân nhất thời kêu lên:

- Diêm Xuyên, ngươi đừng giả vờ nữa. Ngày ấy ta đã nhìn thấy được, một tiên khí có thể cắn nuốt thiên kiếp vào trong dãy núi thiên kiếp!

Cắn nuốt thiên kiếp?

Diêm Xuyên nhất thời hiểu rõ. Hắn lộ ra một nụ cười khổ. Xem ra vẫn là mình độ kiếp quá lớn. Chỉ có điều khi đó thiên kiếp đột nhiên đến, bất đắc dĩ mới phải nhanh chóng độ đi. - Lam U Chân Quân minh giám, Diêm Xuyên cũng không nhìn thấy cái gọi là Tiên khí. Bằng không, ta đã mang theo Tiên khí rời khỏi đây từ lâu, sao có thể ở lại chỗ này nữa?

Diêm Xuyên cười nói.

- Vậy ngươi để ta tìm một chút!

Lam U Chân Quân trầm giọng nói.

Tìm?

Sắc mặt Diêm Xuyên lập tức trở nên lạnh như băng.

- Lam U Chân Quân, ngươi hẳn phải biết, ta không muốn đối địch với Lam U Tông của ngươi. Cho nên khi những đệ tử kia của ngươi xông vào, ta đã không hạ thủ!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Ta biết!

Lam U Chân Quân thản nhiên nói.

- Ta không muốn đối địch với Lam U Tông, không có nghĩa là ta không dám đối địch với Lam U Tông. Lam U Chân Quân, mong ngươi tự trọng!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Ha ha ha ha ha!

Lam U Chân Quân cười sang sảng một hồi.

- Chỉ dựa vào ngươi sao? Nếu như Vũ Hề Đạo Quân nói với ta, còn tạm được. Ngươi chỉ là một Hạ Hư Cảnh nhất trọng, cũng muốn đối địch với ta sao? Đả thương đệ tử ta, đó là ngươi đánh lén. Hiện tại ngươi đã bị ta tìm thấy. Ngươi còn có thể đánh lén nữa sao?

Lam U Chân Quân cười lạnh nói.

- Ngươi có thể thử xem!

Sắc mặt Diêm Xuyên trở nên nghiêm túc nói.

- Sư tôn, không cần sư tôn ra tay. Một mình đệ tử cũng có thể bắt được hắn!

Một lão già mặc áo đỏ nhất thời kêu lên.

- Được!

Lam U Chân Quân gật đầu một cái.

Diêm Xuyên tại đại điện Vũ thị toả sáng không sai. Nhưng về phương diện vũ lực, trong mắt Lam U Chân Quân căn bản không đáng nhắc tới. Hắn thậm chí còn lười ra tay.

Cùng lúc đó, tại Thánh Địa Đại Chiêu!

Thượng Quan Uyển Nhi, Mão Nhật Đạo Quân, Dậu Nguyệt Đạo Quân, Mặc Vũ Hề, còn có bốn tông chủ lệ thuộc đang đứng vây quanh một cái ao!

Trong ao, đang có một vài hình ảnh. Hình ảnh bên trong ao chính là cảnh tượng Lam U Chân Quân đối mặt Diêm Xuyên.

- Thượng Quan cô nương, chuyện gì thế này?

Mặc Vũ Hề nhất thời cau mày nói.

- Đây là Thiên Tượng Trì của Thánh Địa Đại Chiêu ta. Chỉ cần là khu vực công đức của Thánh Địa Đại Chiêu bao trùm, đều có thể quan sát từ trong ao này! Lam U Tông chung quy vẫn là một bộ phận của Thánh Địa Đại Chiêu. Tất nhiên có thể thấy rõ!

Thượng Quan Uyển Nhi thản nhiên nói.

- Tại sao? Thượng Quan cô nương, một tháng trước, cô nương ngăn cản mọi người đi tới đó. Có phải cô nương đã biết Diêm Xuyên đang ở đó hay không?

Mặc Vũ Hề biến sắc nói.

- Trong phạm vi của Thánh Địa Đại Chiêu, tất cả đều không chạy thoát Thiên Tượng Trì này. Ngày ấy Diêm Xuyên nuốt thiên kiếp, ta đã có thể thấy được!

Thượng Quan Uyển Nhi gật đầu một cái.

- Nuốt thiên kiếp?

Mọi người nhất thời biến sắc.

- Diêm Xuyên này có chút thú vị! Tuy rằng ta không biết hắn ở đó làm gì? Nhưng nhìn dáng dấp của hắn, hẳn không phải là chuyện tầm thường!

Thượng Quan Uyển Nhi cười nói.

- Thượng Quan cô nương, tại sao? Cô nương cố ý sao?

Sắc mặt Mặc Vũ Hề lập tức trầm xuống nói.

- Không sai. Ta cố ý để Lam U Chân Quân trở lại! Cho nên ta muốn các ngươi không nhúng tay vào!

Thượng Quan Uyển Nhi gật đầu một cái.

- Cố ý để Lam U Chân Quân trở lại?

Mặc Vũ Hề nhíu mày không hiểu nói.

- Ta muốn xem thử, Diêm Xuyên làm thế nào!

Thượng Quan Uyển Nhi gật đầu một cái.

- Tại sao cô nương không nói với ta, tại sao?

Bình Luận (0)
Comment