Tiên Quốc Đại Đế

Chương 510 - Luân Hồi Trì Của Phụng Âm Dương

Mão Nhật Đạo Quân cũng nhìn thấu âm mưu muốn kéo dài thời gian của Bạch Đế Thiên. Nhưng Mão Nhật Đạo Quân không thèm để ý. Thậm chí hắn nguyện ý phối hợp với Bạch Đế Thiên kéo dài thời gian. Bởi vì Mão Nhật Đạo Quân muốn đợi Diêm Xuyên xuất hiện.

Hàm Dương Cung.

Tử Tử dẫn theo Miêu Miêu nhanh chóng tới.

- Hoàng hậu!

Phụng Âm Dương cung kính nói.

- Chuyện Mão Nhật tới không phải là chuyện nhỏ. Ta muốn gọi bệ hạ dậy!

Tử Tử nói.

Ở trước mặt người ngoài, Tử Tử chung quy vẫn muốn giữ gìn sự uy nghiêm của Diêm Xuyên, bởi vậy nàng cũng gọi hắn là bệ hạ.

Phụng Âm Dương gật đầu nói:

- Để thần ngăn cản Mão Nhật Đạo Quân, hoàng hậu đánh thức bệ hạ đi! Bệ hạ tỉnh lại, có khả năng phải mất một thời gian thích ứng. Hoàng hậu không cần lo lắng cho thần! - Được!

Tử Tử gật đầu một cái.

Phụng Âm Dương đi ra Hàm Dương Cung.

Két!

Cánh cửa lớn của Hàm Dương Cung ầm ầm đóng lại.

- Hồn trở về!

Dựa theo Diêm Xuyên đã truyền thụ trước khi đi, Tử Tử vận dụng cờ đen, hô to.

Vù vù!

Trong Hàm Dương Cung, âm khí nhất thời rít gào.

Sau khi âm khí cuồn cuộn vờn quanh, trong lúc nhất thời, khí tức xung quanh Diêm Xuyên toả sáng.

Ầm ầm ầm!

Sau khi quan tài rung động liên tục một hồi, dường như đã hình thành một lực hút cực lớn. Trong chớp mắt, một đạo hồn phách của Diêm Xuyên bắn nhanh tới, nhập vào trong cơ thể Diêm Xuyên.

Vù vù!

Lại thêm hai hồn phách trở về.

Vù vù!............

Mỗi hồn phách đều nhanh chóng trở về. Hai trăm hồn phách, chỉ dùng thời gian một nén nhang, tất cả đã nhập thể.

Hai mắt Diêm Xuyên mở ra! Thần tình có chút run rẩy, dường như đang sắp xếp lại hai trăm phần ký ức.

Hàm Dương Cung đóng chặt. Tất cả những tiếng động bên ngoài đều không thể truyền tới bên trong.

Qua một hồi lâu, Diêm Xuyên mới chậm rãi tỉnh táo hơn.

- Meo! Diêm Xuyên, Mão Nhật Đạo Quân xông tới rồi!

Miêu Miêu nhất thời nhảy đến bả vai Diêm Xuyên nói.

Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:

- Không sao, trước tiên đợi ta tăng tu vi lên đã.

Nói xong, Diêm Xuyên xoay tay lấy ra một khối linh thạch thượng phẩm cao bằng một người lớn.

Ầm ầm ầm!

Trong chớp mắt, năng lượng bên trong linh thạch đã bị Diêm Xuyên hấp thu. Trong chớp mắt linh thạch hóa thành một đống bột mịn.

- Meo, linh thạch của ta. Một miếng lớn như thế, trong chớp mắt đã không còn. Ngươi là đồ phá gia chi tử!

Miêu Miêu nhất thời lo lắng kêu lên.

Đây cũng không phải là linh thạch bình thường, mà là thượng phẩm. Thượng phẩm đấy! Trong chớp mắt đã không còn?

Diêm Xuyên không để ý đến, tiếp tục không ngừng hấp thu linh thạch. Vô số năng lượng nhanh chóng rót vào trong cơ thể.

Từng đống bột mịn xuất hiện, giống như đang dùng đao cắt thịt Miêu Miêu vậy. Miêu Miêu nhất thời giương nanh múa vuốt.

- Linh thạch của ta, linh thạch ta!

Miêu Miêu đau khổ thù hận kêu lên.

- Miêu Miêu!

Tử Tử ôm lấy cổ Miêu Miêu đang phát cuồng.

- Miêu Miêu, mỗi ngày nhiều linh thạch như vậy, còn chưa đủ cho ngươi ăn sao?

Tử Tử cười khổ nói.

Miêu Miêu dần dần hồi phục tỉnh táo:

- Meo? Ta đã quên mất. Tuy nhiên Diêm Xuyên cũng không xem linh thạch là linh thạch nữa. Ta thật sự nhìn không được!

Tử Tử nghe Miêu Miêu nói vậy liền nở nụ cười.

Hai trăm phần hồn phách tu hành tại Tiên giới, mệnh cách lực tăng vọt. Thực lực Diêm Xuyên cũng đang nhanh chóng tăng vọt.

Thượng Hư Cảnh tam trọng!

Thượng Hư Cảnh tứ trọng!

.........

...-

Triều Thiên Điện..

Trong thời gian Bạch Đế Thiên kéo dài thời gian, Phụng Âm Dương chậm rãi đi tới bên trên quảng trường Triều Thiên Điện.

- Bạch chí tôn!

Phụng Âm Dương kêu lên.

- Sao?

- Có khả năng phải đợi bệ hạ một thời gian. Trước mắt, không nhất định phải để bệ hạ ra tay. Ngươi và ta liên thủ có được không?

Phụng Âm Dương cười nói.

Bạch Đế Thiên kinh ngạc nhìn về phía Phụng Âm Dương.

Bạch Đế Thiên biết về thực lực của Phụng Âm Dương. Nhưng thuộc hạ của Mão Nhật Đạo Quân đang đứng đối diện có tới hai trăm thượng Hư Cảnh!

Phụng Âm Dương khẽ mỉm cười, nhìn về phía Mão Nhật Đạo Quân.

Hai mắt Mão Nhật Đạo Quân thoáng nheo lại:

- Phụng Âm Dương?

- Mão Nhật Đạo Quân, muốn gặp bệ hạ, vậy phải xem ngươi có năng lực như thế hay không!

Phụng Âm Dương thản nhiên nói.

- Ồ? Chỉ bằng ngươi sao?

Mão Nhật Đạo Quân khinh thường nói.

- Chỉ bằng ta, Mão Nhật Đạo Quân nghĩ như thế nào?

Phụng Âm Dương thản nhiên nói.

Thoáng cười trào phúng một tiếng, Mão Nhật Đạo Quân nói:

- Ngươi nói, trái lại đã nhắc nhở ta. Thì ra Diêm Xuyên làm con rùa đen rút đầu. Ta sẽ giết trọng thần của hắn. Tới lúc đó ta xem hắn còn không ra nữa không! - Đi, san bằng Yến Kinh cho ta. Tất cả những người ở quảng trường Triều Thiên Điện, một tên cũng không để lại, giết!

Mão Nhật Đạo Quân lạnh lùng nói.

- Vâng!

Hai trăm con rối kia nhất thời lên tiếng trả lời.

- Quỷ cốc mê trận!

Phụng Âm Dương thản nhiên nói.

Vù!

Trong lúc nhất thời, tại Yến Kinh sương lớn trùng thiên, giống như khi đối mặt với Khổng Ma Kha lúc trước, bảo vệ bách tính của Yến Kinh. Hơn nữa còn hình thành một mê trận lớn, xông vào đám con rối bên trong. Tất cả đã bị chia lìa, khiến tất cả bọn họ lạc lối trong màn sương lớn. - Bạch chí tôn, cầm ngọc phù này có thể ra vào trong mê trận như bình thường. Tuy rằng hai trăm người này mạnh, nhưng bọn họ đã bị đại trận của ta tách ra. Việc giết từng người bọn họ đành phải nhờ vào ngươi!

Phụng Âm Dương đưa ra một mảnh ngọc phù nói.

- Điều này không thành vấn đề. Nhưng Mão Nhật Đạo Quân kia thật sự không đơn giản!

Bạch Đế Thiên lo lắng nói.

- Giao cho ta đi!

Phụng Âm Dương khẳng định nói.

- Được rồi!

Bạch Đế Thiên gật đầu một cái, đạp không xông thẳng tới.

Phụng Âm Dương lại giậm chân xuống. Dưới chân đột nhiên xuất hiện một ao lớn hình tròn.

- Luân Hồi Trì?

Lưu Cẩn đứng cách đó không xa giật mình. Truyện được copy tại Truyện FULL

Vù!

Trong Luân Hồi Trì đột nhiên nổi lên một gợn sóng. Từ bên trong Luân Hồi Trì chậm rãi dâng lên một bộ xương tản mát ra khí tức mạnh mẽ.

- Bản tiên sắp chuyển thế, là ai đã quấy rối bản tiên chuyển thế!

Bộ xương với suy nghĩ có chút trì trệ, mang theo một sự phẫn nộ kêu lên.

- Hắn, Mão Nhật Đạo Quân!

Phụng Âm Dương chỉ về phía Mão Nhật Đạo Quân đang đứng phía xa ngoài đại trận nói!

Bên ngoài, Mão Nhật Đạo Quân cũng không hề nhìn tiên nhân chuyển thế do Phụng Âm Dương lấy từ trong Luân Hồi Trì ra. Hắn chỉ nhìn màn sương lớn đang bao phủ thuộc hạ của mình. - Khốn kiếp!

Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân đầy giận dữ.

Mê trận này lại có tác dụng mê huyễn cực kỳ mạnh mẽ. Trong chớp mắt hai trăm thuộc hạ của hắn đã bị mê trong trận.

- Nhận lấy cái chết!

Trong trận truyền đến một tiếng gầm lớn của Bạch Đế Thiên.

Một con rối rống lên giận dữ.

Ầm! Ầm!

Hai đại cường giả ầm ầm chém tới.

Một người là thượng Hư Cảnh nhất trọng, một người là thượng Hư Cảnh thập trọng. Tuy rằng có một trận chống cự, nhưng chỉ trong chốc lát, đã không địch lại Bạch Đế Thiên. - A!

Ầm!

Sau một tiếng hét thảm của con rối kia, hắn liền ầm ầm nổ tung.

Tuy rằng không nhìn thấy rõ bên trong, nhưng thông qua Vạn Diệu Yêu Liên, Mão Nhật Đạo Quân nhất thời có thẻ phân tích ra được.

- Ngươi dám giết con rối của ta sao?

Mão Nhật Đạo Quân phẫn nộ gào lên.

[/LEFT]

Bình Luận (0)
Comment