Bắc Thần Châu. Đế triều Yêu tộc.
Yêu Thiên Thương nhìn một đám tiên nhân, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Trung Thần Châu. Thánh địa Thần Tông. Thần giới.
Thần giới dường như xuất hiện một lực hút khổng lồ, điên cuồng hút đám tiên bên ngoài vào Thần giới.
- A, lực hút thật mạnh. A!
Đám tiên kêu lên sợ hãi, sau đó bị hút vào trong.
Tây Thần Châu.
Khổng Đạo Khâu dẫn theo đệ tử Khổng gia, lạnh lùng nhìn đám tiên nhân trước mặt.
Ngôi Thành, quảng trường Đại Ngạc Điện!
Trên mười hai chiếc ghế, sáu huynh đệ Công Dương dẫn theo Cái U Vương, cười mà không phải cười nhìn Diêm Xuyên và một đám kiêu hùng.
Thần sắc của Diêm Xuyên, Mộng Tam Sinh, Khổng Ma Kha, Quyết vẫn hờ hững. Còn Mạnh Dung Dung vẫn mang khăn che mặt.
- Diêm Xuyên? Quyết? Khổng Ma Kha? Mộng Tam Sinh? Mạnh Dung Dung?
Công Dương Đại Long liên tiếp gọi tên từng người một.
- Các ngươi thật to gan!
Mắt Công Dương Đại Long đột nhiên trợn trừng.
Quanh thân sáu huynh đệ Công Dương phát ra một khí thế băng lạnh, ép thẳng về phía mọi người.
Mạnh Văn Nhược lo lắng muội muội mình chịu thiệt, lập tức tiến lên một bước, ngăn cản khí thế của sáu đại tiên nhân.
Diêm Xuyên, Mộng Tam Sinh, Khổng Ma Kha, Quyết lại không để ý lắm. Trên mặt bọn họ vẫn lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Lớn mật? Các vị sao lại nói những lời ấy?
Diêm Xuyên thản nhiên nói.
- Sao lại nói lời ấy? Các ngươi giết bao nhiêu thần tử của Đại Tề ta? Các ngươi còn muốn chống chế?
Công Dương Tam Long nhất thời kêu lên.
- Công Dương tiên sinh, các ngươi nhớ lầm sao?
Quyết thản nhiên nói.
Khổng Ma Kha cũng cười lạnh nói:
- Các vị gọi chúng ta tới tham gia Thiên Hạ Minh Hội, không phải là để thảo luận những việc lông gà vỏ tỏi này chứ?
- A!
Mộng Tam Sinh lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Chuyện lông gà vỏ tỏi? Trong nháy mắt, sáu huynh đệ Công Dương đều giận dữ. Tuy nhiên, dường như lúc trước đã có dự định, bọn họ cũng không hề nổi giận. Bọn họ chỉ nhìn chằm chằm vào nhóm người bọn họ. - Thiên Hạ Minh Hội tất nhiên để thương thảo chuyện thiên hạ! Công Dương Đại Long lại mở miệng.
Mọi người nhìn về phía Công Dương Đại Long.
- Thiên hạ giới này, thời loạn lạc phân tranh, kiếp dường như nổi lên bốn phía. Đại Tề ta chỉ muốn trong thời thiên hạ đại loạn, vạn linh còn một thiên địa thái bình!
Công Dương Đại Long nói ra chủ đề lần này.
- Ồ? Vạn linh còn một thiên địa thái bình? Đại tề tiết tháo thật cao!
Khổng Ma Kha có chút giễu cợt nói.
- Thế nào? Ngươi có cảm thấy không thích hợp sao?
Công Dương Đại Long lạnh lùng nói.
- Ha ha, ta không cảm thấy không thích hợp. Chỉ có điều thiên hạ này của chúng ta cũng không hề loạn? Vốn nó chính là thiên địa thái bình. Đại Tề còn muốn gì nữa?
Khổng Ma Kha cười lạnh nói.
- Không sai. Chúng ta mỗi người một thần châu, tại sao thiên hạ lại loạn được?
Quyết cũng thản nhiên cười nói.
- Đông Thần Châu, Đại Trăn, Cự Lộc, vĩnh viễn tốt đẹp, thái bình thịnh thế. Đại Tề các ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi!
Diêm Xuyên cũng thản nhiên nói.
Sáu huynh đệ Công Dương:.........!
Lý do đưa ra không có được hiệu quả, sáu huynh đệ Công Dương đều cảm thấy phiền muộn.
- Cái U Vương, ngươi nói đi!
Công Dương Đại Long trầm giọng nói.
- Vâng!
Cái U Vương gật đầu một cái.
Tất cả đám người Diêm Xuyên, Quyết nhìn về phía Cái U Vương.
Cái U Vương đứng dậy, mở miệng nói:
- Thánh đình Đại Tề, hùng bá hoàn vũ. Giới này tuy lớn, nhưng không bằng một phần mười đại tề. Sáu vị Công Dương đại nhân chính là thiên sứ của Đại Tề, phụ trách chiêu an tất cả thế lực giới này, muốn nhất thống thiên hạ! Đại Ngạc Thiên Triều đã chính thức minh ước, lệ thuộc Đại Tề. Các vị, mục đích Thiên Hạ Minh Hội hôm nay chính là muốn các vị đưa ra một quyết định chính xác! Tức là sớm lệ thuộc Đại Tề, Thánh Vương của Đại Tề chắc chắn sẽ có trọng thưởng!
Cái U Vương nói xong, sáu huynh đệ Công Dương lại khẽ mỉm cười.
Đám người Diêm Xuyên, Mộng Tam Sinh lại lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Lệ thuộc Đại Tề? Các ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi!
Mộng Tam Sinh lạnh lùng nói.
Hai mắt Công Dương Đại Long híp lại.
- Mộng Tam Sinh? Đại Ngạc Thiên Triều còn không thể chống lại được triều ta. Các ngươi còn lợi hại hơn Đại Ngạc Thiên Triều rất nhiều sao? Ta không truy cứu tội các ngươi tàn sát thần tử Đại Tề ta, đã là ân huệ lớn đối với các ngươi rồi!
Công Dương Đại Long lạnh giọng nói.
- Ân huệ? A, Đại Ngạc Thiên Triều có thể nào đại biểu cho lực lượng của chúng ta được?
Khổng Ma Kha cũng lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Không sai. Chúng ta đều là những người sinh ra từ giới này. Cái U Vương lại đến từ nơi gọi là Tiên giới? Ha ha, căn bản không giống nhau!
Quyết lạnh lùng nói.
- Ồ? Trong mắt các ngươi, Đại Ngạc ta không bằng các ngươi sao?
Cái U Vương phẫn nộ nói.
Mọi người đều cười lạnh.
Công Dương Đại Long hừ một tiếng nói:
- Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Nhưng bản đại nhân cân nhắc đến sự ngu ngốc của các ngươi, nên để Cái U Vương giao đấu với một người bất kỳ trong các ngươi. Nếu như các ngươi thắng, sáu huynh đệ Công Dương chúng ta sẽ không nói tới chuyện nhất thống thiên hạ nữa. Các ngươi thấy thế nào? - Ồ?
Mọi người cảm thấy cổ quái nhìn Công Dương Đại Long.
- Đại nhân!
Cái U Vương quay đầu lại, vẻ mặt có chút không muốn nói.
- Cái U Vương, đây là thời cơ tốt để ngươi xuất lực vì Đại Tề. Ngươi chỉ được phép thắng, không được bại!
Công Dương Đại Long lạnh lùng nói.
Trong mắt Cái U Vương phát ra u quang mãnh liệt lập lòe một hồi lâu, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ, gật đầu.
Cái U Vương quay đầu nhìn về phía mọi người.
Giờ phút này lông mày một đám kiêu hùng cũng nhíu lại.
- Cái U Vương, thỉnh giáo với các vị!
Trong giọng nói của Cái U Vương mang theo sự bi tráng.
Cái U Vương nhìn thấu sự bài xích của đám tiên nhân đối với mình. Nhưng không ngờ được bọn họ biết trò độc này, trực tiếp đẩy mình lên chiến trường. Như vậy chẳng khác nào buộc mình đối địch với toàn thiên hạ. - Ngươi muốn thỉnh giáo ai?
Khổng Ma Kha cười lạnh nói.
Cùng Cái U Vương kết minh? Người khác còn có thể lo lắng sáu huynh đệ Công Dương mạnh, nhưng Khổng Ma Kha lại không lo lắng. Mạnh sao? Mạnh bằng Liên Thần không? Huống hồ, Khổng gia còn có một lão tổ tông. Đám tiên nhân này đã tính là cái gì?
Khổng Ma Kha còn hi vọng nhìn thấy mọi người ở đây kéo nhau cùng chết. Chỉ cần mọi người kéo nhau cùng chết, Thiên triều Đại Phật có thể nhanh chóng lớn mạnh.
Mộng Tam Sinh, Quyết, Diêm Xuyên cũng khẽ cau mày. Bọn họ đều nhìn thấu sự bất đắc dĩ của Cái U Vương.
Tuy rằng hai ngày trước đã kết minh, nhưng trong lòng mọi người vẫn lo lắng, không biết cuối cùng hắn sẽ chạy về phía phía nào. Dù sao, bất kỳ ai cũng sẽ không hi sinh lợi ích của mình để tác thành cho người khác.
Cái U Vương dò xét trên người Diêm Xuyên, Quyết, Mộng Tam Sinh, Khổng Ma Kha, Mạnh Dung Dung. Hắn yên lặng một hồi lâu. Phía sau hắn, sắc mặt Xà Hoàng, Lý Thương Hải đều khó coi đến cực điểm.
Công Dương Đại Long lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Có thể trở thành Thiên tiên, Công Dương Đại Long không phải là kẻ ngu dốt. Bọn họ tổn thất đám tiên nhân, chẳng qua vì lúc trước quá coi thường giới này mà thôi.