Mắt Triệu Tiên Tri sáng lên, như đang phân tích cái gì:
- Không đúng, không đúng, làm sao Phùng Thiệu liệt vào triều ban được? Lúc đó mười quan viên làm dự khuyết, mười người kia tính tư cách thì không đến lượt Phùng Thiệu vào chầu triều. Nhưng chín người kia xuất hiện tình huống khác nhau, sau này không ai thấy họ, là có lực lượng đang giúp đỡ Phùng Thiệu sao?
Triệu Tiên Tri phân tích:
- Lần trước Đại Tiên Công Dương Thao Lược tập kích, Phùng Thiệu bí quá hoá liều? Đây không phải may mắn, là năng lực của Phùng Thiệu. Hắn, đúng là có lá gan kia! Loại gan dạ này khiến ta ghen tỵ, cho nên ta không thể bình tĩnh đối xử với Phùng Thiệu?
Triệu Tiên Tri nét mặt sa sầm:
- Lúc đông chinh Phùng Thiệu liên tục phối hợp ta, khiến ta uổng phí làm tiểu nhân? Không đúng, không đúng, Phùng Thiệu đưa đông chinh cho ta toàn bộ là thân tín của ta, là phần tử trung thành với thánh thượng. Những tân quan viên không có đủ cảm giác trung thành với Đạt Phật thiên triều, Phùng Thiệu không phái những người này đến giúp đỡ ta, không khiến bọn họ tôi luyện?
Triệu Tiên Tri sắc mặt âm trầm.
- Tử trung của Đạt Phật thiên triều đều bị Phùng Thiệu đưa đến tiền tuyến chịu chết?
Triệu Tiên Tri bỗng toát ra mồ hôi lạnh:
- Phùng Thiệu sớm biết Khổng Đạo Khâu làm phản, nhưng khi ở lúc ta đối địch với hắn mới bẩm báo một hai, cố ý khiến ta phản bác, vì hãm hại ta. Nếu thật sự trung tâm với Đạt Phật thiên triều, lấy quyền lợi của Phùng Thiệu phải là nhiều lần tiến gián, còn sẽ phái người đi giám sát đệ tử Khổng gia. Nhưng Phùng Thiệu không làm vậy, hắn đã sớm biết!
Triệu Tiên Tri kịp phản ứng:
- Đây là âm mưu? Là âm mưu?
Triệu Tiên Tri kinh sợ nói:
- Phùng Thiệu thật lợi hại, năm đó một đệ tử hoàn khố, có ai biết hắn có tâm kế, gan dạ như vậy?
Triệu Tiên Tri hét với ngục tốt phía xa:
- Ta phải gặp thánh thượng, ta muốn gặp thánh thượng!
Ngục tốt hét to:
- Câm miệng đi!
Ngục tốt khinh thường nói:
- Đến thiên lao mà ngươi còn muốn gặp thánh thượng? Buồn cười.
Ngục tốt kia uống rượu, ăn đồ ăn với đồng bạn.
Triệu Tiên Tri thấy ngục tốt lờ mình thì chạy đến trước song sắt:
- Thánh thượng, phải cẩn thận Phùng Thiệu! Thánh thượng, phải cẩn thận Phùng Thiệu!
Triệu Tiên Tri gào thét, nhưng chỗ này cách hoàng cung thật sự quá xa.
- Grao!
- Grao!
Từng tiếng rồng ngâm truyền đến, khiến Triệu Tiên Tri biểu tình cực kỳ khó xem.
Triệu Tiên Tri kinh kêu:
- Không kịp rồi? Không kịp rồi?
Bên ngoài, đằng trước Vạn Phật điện.
Quần thần cung kính đứng, Khổng Ma Kha sắc mặt âm trầm nhìn hướng kim long khí vận.
Khổng Ma Kha nhẹ vung tay.
Vù vù!
Mười luồng sáng bắn hướng đông, chớp mắt không còn bóng dáng.
Đằng sau lưng Khổng Ma Kha, Phùng Thiệu kinh ngạc liếc mười luồng sáng. Tốc độ của mười luồng sáng quá nhanh, hiển nhiên Khổng Ma Kha có chừa lại hậu chiêu cho mình.
Phùng Thiệu không nói chuyện, yên lặng đứng sau lưng Khổng Ma Kha.
Ầm ầm!
Vân hải khí vận cuồn cuộn, Khổng Ma Kha biểu tình cực kỳ khó xem, cứ có cảm giác không ổn.
Hai ngày sau.
Vù vù!
Mười luồng sáng nhanh chóng bay về, quỳ một gối trước mặt Khổng Ma Kha.
Đó là mười nam nhân, ai nấy mặc ngơ ngác, đầu trọc.
Phùng Thiệu kinh ngạc nhìn mười người đầu trọc.
"Hòa thượng? Người đó là Xá Tâm Phật Đà? Vốn là Phật Đà của Vạn Phật thánh địa?"
Giọng Xá Tâm Phật Đà cứng ngắc:
- Bẩm thánh thượng, Đại Trăn thiên triều, Yến Kinh đang chậm rãi bay tới.
Phùng Thiệu nheo mắt.
Phùng Thiệu thầm nghĩ.
"Người cải tạo? Vạn Phật thánh địa? Ta hiểu rồi, hèn chi sau khi Vạn Phật thánh địa tan vỡ thì đám hòa thượng này đều biến mất, toàn thiên hạ không có bóng dáng của họ, thì ra đều bị thánh thượng luyện hóa thành con rối!" Phùng Thiệu thấy khá nhiều thần tử, Đạt Phật thiên triều có rất nhiều người cải tạo, tất cả đều có một đặc điểm là không có ý thức của riêng mình, bị luyện thành con rối, hơn nữa, thực lực ban đầu tăng cao.
Phùng Thiệu hít sâu, trong Đạt Phật thiên triều cũng có rất nhiều quan viên, như Triệu Tiên Tri được tăng cao tu vi, nhưng không bị hoàn toàn cải tạo thành con rối không có ý thức.
Nhìn những con rối này, lòng Phùng Thiệu lạnh lẽo, càng hiểu hơn về tính tình lạnh bạc của Khổng Ma Kha. Một thánh địa đều bị Khổng Ma Kha luyện hóa hết.
Khổng Ma Kha nhướng mày nói:
- Yến Kinh?
Xá Tâm Phật Đà vung tay, dùng pháp thuật nhanh chóng ngưng tụ ra một hình ảnh.
Trong hình ảnh có thành trì to lớn chậm rãi bay tới, bên trong hình kim long khí vận của Đại Trăn thiên triều tranh vanh gầm rống, Diêm Xuyên đứng trước Triêu Thiên điện.
Khổng Ma Kha nét mặt sa sầm:
- Đại Trăn thiên triều? Diêm Xuyên?
Mắt Khổng Ma Kha lóe tia sát khí, và cũng có kinh sợ.
Khổng Ma Kha có nghi đến hai nước quyết chiến, nhưng không ngờ lại đến sớm như vậy, vương và vương đấu với nhau?
Khổng Ma Kha hừ lạnh:
- Hừ!
Khổng Ma Kha vung tay áo, lạnh lùng nhìn phía đông, kiên nhẫn chờ đợi.
Đám quan viên Đạt Phật thiên triều xôn xao, kinh sợ vì giờ phút này kịch biến.
Một ngày sau.
Từ xa thấy phía đông có một thành trì to lớn chậm rãi bay đến.
Thành trì chỉ là thứ yếu, khí vận đầy trời, loại khủng bố bàng bạc kia. Cùng là thiên triều, khí vận của Đại Trăn thiên triều thịnh vượng gấp sáu, bảy lần Đạt Phật thiên triều. Khí vận cuồn cuộn, từ xa nhìn đã cho người cảm giác áp lực cường đại.
Từ xa nhìn thì thấy đằng trước Triêu Thiên điện đứng văn võ cả Đại Trăn thiên triều.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, Yến Kinh đáp xống mặt đất.
Phụng Âm Dương hét to một tiếng:
- Quy Cốc Thiên Long thuật, long mạch đến!
Ầm ầm!
Mặt đất xung quanh bỗng lăn lộn, từng ngọn núi cao trồi lên, từng long mạch ngưng tụ hướng Yến Kinh.
Yến Kinh và Vạn Phật thành xa xa đối diện nhau.
Diêm Xuyên, Khổng Ma Kha cách một khoảng xa đối diện nhau.
Khổng Ma Kha lạnh lùng quát:
- Diêm Xuyên, ngươi thật to gan, mang theo dân chúng một thành dám đi vào biên cảnh của Đạt Phật thiên triều ta?
Diêm Xuyên cười sang sảng:
- Biên cảnh của Đạt Phật thiên triều? Ha ha ha ha ha!
Khổng Ma Kha biểu tình cực kỳ khó xem.
Khổng Ma Kha cao giọng quát:
- Con dân Đạt Phật thiên triều nghe lệnh, trẫm cần lực lượng của các ngươi. Hãy nâng lên tay phải, cho trẫm mượn lực lượng!
Khổng Ma Kha cao giọng quát, chậm rãi bay lên trời.
- Grao!
Một tiếng rồng ngâm, giọng của Khổng Ma Kha tùy theo kim long khí vận nhanh chóng truyền khắp bốn phương thiên hạ Đạt Phật thiên triều.
Diêm Xuyên cao giọng quát:
- Tu giả Vạn Phật thành nghe đây, trẫm, Diêm Xuyên, hôm nay đến vì diệt Đạt Phật thiên triều. Giờ phút này trẫm lại cho các ngươi một cơ hội, kẻ nguyện ý đầu vào Đại Trăn thiên triều thì trẫm tuyệt không truy cứu, nếu giờ phút này còn cứng đầu không chịu quy thuận thì sẽ coi là chí địch của Đại Trăn thiên triều!
Khổng Ma Kha gầm lên:
- Diêm Xuyên, ngươi to gan!
Diêm Xuyên hét to:
- Khổng Ma Kha, còn nhớ lời trẫm từng nói không? Rồi sẽ có một ngày trẫm ở trước mặt bàn dân thiên hạ băm vằn ngươi ra thành trăm mảnh!
Hai đế vương ở trên trời lạnh lùng nhìn nhau.
Gần đây thực lực của Khổng Ma Kha tăng vọt, không sợ Diêm Xuyên, nhưng dân chúng Vạn Phật thành có rất nhiều người sợ hắn, sợ Đại Trăn thiên triều.
Chỉ cần không phải là người mù đều hiểu đại thế thiên hạ này, thiên hạ ngũ thần châu, Đại Trăn thiên triều chiếm bốn cái rưỡi, Đạt Phật thiên triều chỉ có nửa cái, vậy làm sao đánh?