Dịch Phong suy nghĩ một chút mở miệng nói:
- Thánh Vương, thế lực do Quỷ Như Lai chấp chưởng, cũng không dễ tìm như vậy!
Cương thi Diêm Xuyên lắc đầu một cái:
- Đại Trăn Thánh Đình, từ trước đến nay đều nghênh khó đi lên, chưa bao giờ lùi bước. Quỷ Như Lai mạnh, mạnh hơn nữa, cũng không thể doạ ngã được Đại Trăn! - Vâng!
Dịch Phong gật đầu một cái.
- Trẫm vốn định để lực lượng hiện tại của Đại Trăn vững chắc. Nhưng trẫm phát hiện, tất cả không chờ được tới lúc chúng ta vững chắc. Với tình thế như vậy, nếu còn nhường nhịn, chỉ có thể bị nhấn chìm bên trong dòng sông lịch sử. Những người khác phát triển quá nhanh. Nếu không đạt được, chỉ có thể bị đào thải. Quỷ Như Lai, chính là một hòn đá để Đại Trăn một lần mài dao. Đại Trăn phải đi đầu xưng bá cõi âm Đông Ngoại Châu, mới có thể nghênh khó trước thiên hạ!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
- Dịch Phong, ngươi tiếp tục chỉnh lý quân bị, sắp xếp quân tiên phong!
Diêm Xuyên hạ lệnh.
- Vâng!
- Trương Nghi!
Diêm Xuyên lại nói.
- Thần có mặt!
- Tiên lễ hậu binh. Trước tiên ngươi thay mặt trẫm đi sứ U Minh Hải, gặp mặt Quỷ Như Lai, thăm dò hư thực!
Diêm Xuyên lại nói.
- Thần tuân chỉ!
…
Trương Nghi dẫn một đội dựa dẫm, sau khi trải qua mấy tháng mới đến được U Minh Hải.
U Minh Hải, tuy rằng tên là Hải, nhưng lại là một cương vực khổng lồ.
Xung quanh cương vực có đầy rẫy quỷ vật hoành hành.
Nhìn bên trên bờ biển phía xa là vô số xương khô trên đất, mặt đất đen kịt, vô cùng âm u.
Bầu trời U Minh Hải là mây đen dày đặc.
Nhóm người Trương Nghi bay lên U Minh Hải, đi thẳng đến trung tâm.
Bọn họ bay không bao lâu, liền nhìn thấy cái gọi là biển mây công đức.
Đó là một biển mây công đức quỷ dị.
Bình thường biển mây công đức đều hiện ra một màu vàng óng ánh.
Nhưng biển mây công đức trước mắt lại là một màu u lam.
Biển mây khí vận khổng lồ xoay chầm chậm, trung tâm dường như xoay tròn mở ra một cái hang cỡ lớn.
Trong hang lớn, nổi lên một phù văn hùng vĩ chữ Vạn.
Chữ Vạn màu u lam, nhìn đến cực kỳ âm u, càng có cảm giác khiến người ta chấn động tâm hồn.
- Hóa ra là tương nhập thông đạo luân hồi cùng biển mây công đức. Chẳng trách biển mây công đức biến thành màu xanh lam!
Hai mắt Trương Nghi thoáng nheo lại.
Trên đường đi qua, bọn họ nhìn thấy vô số quỷ vật đi khắp nơi.
Mọi người rất nhanh đi tới bên ngoài một thành trì hùng vĩ âm u.
- Người tới là người phương nào?
Một bộ xương lớn cao mười trượng bỗng nhiên quát lên.
Bên trên hộp sọ của bộ xương, có in một chữ vạn màu xanh lam.
- Thánh đình Đại Trăn, sứ thần Trương Nghi, thỉnh gặp chủ nhân U Minh Hải, Quỷ Như Lai!
Trương Nghi đưa ra một tấm kim thiếp nói.
- Thánh đình Đại Trăn? Là gì vậy? Cũng xứng gặp Quỷ tổ Như Lai sao?
Bộ xương lớn khinh thường nói.
- Lớn mật!
Đám người phía sau Trương Nghi lập tức quát mắng.
Ầm!
Xung quanh nhất thời có rất nhiều bộ xương xuất hiện. Trong tay mỗi bộ xương đều nắm trường đao. Trong mắt của bộ xương lập loè từng trận u quang.
Sau ba tháng, cõi âm, Đại Tần Thành, thư phòng của Diêm Xuyên!
Trương Nghi trở về, cùng một đám trọng thần Đại Trăn gặp mặt Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên ngồi phía sau bàn đọc sách. Mọi người đồng thời nhìn về phía Trương Nghi.
- Thánh Vương, thần không gặp được Quỷ Như Lai. Người này quá mức cuồng vọng. Lần này một nhóm tới U Minh Hải chỉ gặp được một La Sát Như Lai, hơn nữa còn chết mất hai người!
Trương Nghi trầm giọng nói.
- Ồ?
- Các quỷ tu ở cương vực U Minh Hải quá mức tùy tiện. Thần mới vừa đưa bái thiếp ra, một đám thủ vệ liền tỏ ra khinh thường, còn triệu tập một đám khô lâu bao vây tấn công chúng thần!
Trương Nghi nói.
- Ừm!
Diêm Xuyên chăm chú nghe.
- Lúc đó hai phe tranh chấp, càng nháo càng lớn, cuối cùng dẫn động cường giả bên trong U Minh Hải chú ý. Tới lúc đó cuộc chiến đấu mới kết thúc, chết mất hai người!
Sắc mặt Trương Nghi khó coi nói.
Sắc mặt mọi người âm trầm, tiếp tục lắng nghe.
- Gặp thần là một người tên là La Sát Như Lai, là một quỷ tu Như Lai. Sau khi thần năm lần bảy lượt biểu lộ rõ ràng thân phận của mình, hắn mới đồng ý gặp thần tại La Sát Cung!
Trương Nghi ngưng trọng nói.
- La Sát Như Lai? Gặp mặt thì thế nào?
Dịch Phong đứng bên cạnh cau mày nói.
Trương Nghi lộ ra một nụ cười lạnh lùng, trầm giọng nói:
- Hắn vẫn ngông cuồng, ngông cuồng không biên giới. Là thủ vệ của U Minh Hải giết hai thuộc hạ của thần, hắn trái lại còn bắt thần bồi thường!
- Bồi thường? Đây là muốn ra oai phủ đầu đối với ngươi?
Thần sắc Dịch Phong thoáng động nói.
- Vâng, không chỉ có như vậy. Lúc chiêu đãi ta, hắn còn dùng tịnh hồn thang!
Ánh mắt Trương Nghi lạnh lẽo nói.
- Tịnh hồn thang?
Đám người Lý Tư chân mày nhíu lại.
- Vâng, tịnh hồn thang, cũng chính là hồn phách tinh thuần. Hắn đã dùng chính hồn phách trẻ con đặt ở bên trong bát trà đưa cho thần. A!
Trương Nghi lạnh lùng nói.
- La Sát Như Lai? Quả nhiên là tâm của La Sát!
Dịch Phong thở dài nói.
- Sau đó thì sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thần uyển chuyển nói ra thỉnh cầu của Thánh Vương, lấy Tổ tiên khí trao trả táng thiên đồng quan, đồng thời lấy Tổ tiên khí khác đổi lấy một ít lực lượng luân hồi của thiên mệnh luân hồi. Nhưng La Sát Như Lai lập tức giở mặt, căn bản không chút do dự đã cự tuyệt!
Trương Nghi nói.
Mọi người yên lặng một hồi.
- Cuối cùng, La Sát Như Lai còn nói, bảo ta tiện thể nhắn cho Thánh Vương. Hắn nói, thiên hạ đại loạn, U Minh Hải muốn nhất thống cõi âm Đông Ngoại Châu, bảo Thánh Vương thần phục. Đến lúc đó sẽ cho Thánh Vương làm một Cương vực chủ!
Trương Nghi khinh thường nói.
- Ha ha ha ha ha!
Diêm Xuyên lại cười to một trận. Trong tiếng cười có một tia lạnh lẽo.
Trương Nghi hít sâu một cái lại nói:
- Thánh Vương, lần này tuy rằng thần không có gặp được Quỷ Như Lai, nhưng thần phát hiện một chuyện không chừng có tác dụng lớn!
- Chuyện gì vậy?
- Thuộc hạ của Quỷ Như Lai, kể cả La Sát Như Lai kia, tại mi tâm của từng người đều có một chữ vạn màu xanh lam. Khi hai người thuộc hạ của thần chết, thần nhìn thấy hồn phách của bọn họ bị hút vào trong luân hồi trên biển mây khí vận!
Trương Nghi nói.
Nói đến đây, trong đám quần thần có rất nhiều người ánh mắt nhất thời cứng lại.
- Không chỉ giết người, ngay cả hồn phách cũng mạnh mẽ thu lấy?
Dịch Phong khẽ nhíu mày.
Trương Nghi gật đầu một cái.
Mọi người đều suy ngẫm hồi lâu.
Lúc này, Dịch Phong tiến lên phía trước nói:
- Thánh Vương, thần từng nghiên cứu, Đại Trăn chiếm năm đại cương vực cõi âm, nhưng muốn mạnh mẽ đánh chiếm U Minh Hải, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Người ở các cương vực xung quanh tất nhiên đều nhìn chằm chằm vào chúng ta!
Lý Tư gật đầu nói:
- Không sai, Đông Ngoại Châu có ba mươi sáu cương vực. Trong đó ba mươi cương vực thống nhất. Quỷ Như Lai chiếm mười ba cương vực. Đại Trăn chiếm năm cương vực, còn có mười hai Cương vực chủ khác đang nhìn chằm chằm vào chúng ta! Một khi Đại Trăn và Quỷ Như Lai va chạm, những người này nhất định sẽ bỏ đá xuống giếng. Bởi vì ai nấy đều thấy được, Đại Trăn ta và Quỷ Như Lai, nếu có một phương thắng được, tất nhiên sẽ thử đối phó với bọn họ!