Tinh không nơi đây thuộc về tầng sao nông. Có vô cùng vô tận những vì sao vờn quanh. Diêm Xuyên nhanh chóng lại điều động vô số những vì sao này đến. cuộc chiến đấu vừa nãy lại tái diễn.
Tu đạo Như Lai không ngừng lo lắng. Nhưng nhất thời lo lắng căn bản chỉ là chuyện vô bổ. Lực lượng của Diêm Xuyên và Miêu Miêu đều thắng mình một bậc. Có một mình Miêu Miêu ở đây, bản thân hắn ngay cả chạy trốn còn chạy không được nói gì tới cả Diêm Xuyên.
Lại sau nửa ngày nữa.
- Giáo chủ, cứu ta!
Ầm!
Đúng theo cách thức cũ, Như Lai thứ hai đã bị Diêm Xuyên cùng Miêu Miêu cắn giết.
Trên tinh không phía xa, Điệp Hậu lắc đầu một cái thở dài nói:
- Cương thi thật quá hung mãnh!
Tại một chỗ khác, nhìn thấy Diêm Xuyên lại giết chết một Như Lai như vậy, Mộng Hồng Anh kích động tới mức mặt đỏ ửng, xiết chặt nắm tay.
Hai mắt Mộng Tam Sinh lại híp lại:
- Còn chưa đủ!
Sau khi hai Như Lai kia chết đi, hai Như Lai cuối cùng hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.
- Diêm Xuyên, chúng ta nhất định sẽ báo thù.
Bị Bạch Đế Thiên vây quanh Như Lai bi thương phẫn nỗ gào thét.
Ầm! Ầm!
Hai Đại Như Lai liều mạng bị trọng thương, vội vàng tách khỏi mọi người muốn chạy trốn.
Hai người đều là Tổ tiên thập trọng thiên. Tuy là Diêm Xuyên, Bạch Khởi, cho dù trên phương diện tốc độ cũng chỉ có thể ngang hàng, căn bản không ngăn cản được hai người đang một lòng muốn chạy trốn. - Miêu Miêu!
Diêm Xuyên đột nhiên kêu lên.
- Meo, đã biết!
Thân hình Miêu Miêu chợt chớp hiện một cái, trong nháy mắt đã ngăn cản một Như Lai.
Ầm!
Đám người Diêm Xuyên, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ ầm ầm xông thẳng tới.
Một Như Lai khác quay đầu trông lại muốn đến giúp đỡ. Nhưng khi hắn nhìn thấy đoàn người của Diêm Xuyên xông tới, nhất thời lộ vẻ bi thương phẫn nỗ.
Bởi vì hắn hiểu rõ, cho dù hắn lưu lại, chỉ có thể khiến chính mình cũng rơi vào trong đó. Không gian thần thông không để ý tới tốc độ. Nó thực sự quá nhanh. - Diêm Xuyên, ta sẽ trở lại. Ta sẽ trở về báo thù!
Như Lai kia bi phẫn gầm lên một tiếng, sau đó hắn quay đầu lại, đạp không bắn về phía đông.
- Thật đáng tiếc!
Bạch Khởi khe khẽ thở dài.
Tuy rằng không có cách nào ngăn cản được Như Lai cuối cùng kia, nhưng tên Như Lai bị lưu lại này tuyệt đối không thể nào trốn thoát được.
Như Lai kia dường như đã tiên đoán được ngày tận thế của mình, hắn càng lộ ra sự lợi hại của mình.
- Diêm Xuyên, ta nguyền rủa ngươi không được chết tử tế!
Như Lai kia gầm lên một tiếng.
Thân hình hắn đột nhiên phồng to lên.
- Không tốt, hắn muốn tự bạo!
Bạch Khởi nhất thời biến sắc.
Ầm!
Hư không rất nhiều chỗ bị nghiền nát. Tổ tiên thập trọng thiên tự bạo thật khủng bố, uy lực hùng vĩ xông thẳng về phía một đám Tổ tiên.
Một đám sát thần Đại Trăn thì không ngại, nhưng các Tổ tiên khác nhất thời lại bị trọng thương. Thậm chí có hai người mới lên cấp Tổ tiên, trong nháy mắt đã bị vỡ nát thiên đạo, ầm ầm nổ tan, bỏ mình tại chỗ.
Tại tâm của vụ nổ, chợt xuất hiện một bàn tay ầm ầm đưa vào bên trong.
Ầm!
Đó là bàn tay của Diêm Xuyên. Hắn nắm được một năng lượng màu xanh lá. Đó chính là hồn phách tự bạo của Như Lai.
- Không được chết tử tế? A, ngươi không biết sao? Hiện tại thân thể này của trẫm đã sớm chết rồi!
Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Hồn phách Như Lai kia đang giận dữ và xấu hổ lại bị Diêm Xuyên sờ một cái.
Bụp!
Hắn đã hồn phi phách tán.
- A!
Một phía khác, vài Tổ tiên đang đau khổ bịt chặt vết thương.
Diêm Xuyên đưa tay ra, hai hồn phách Tổ tiên bị nổ chết ngưng tụ ở trước mặt Diêm Xuyên.
- Yên tâm, các ngươi đã chết vì Đại Trăn, Đại Trăn đương nhiên sẽ không thể không để ý tới các ngươi. Hai người các ngươi tu quỷ tu đi. Bổng lộc, quan tước trước đây không thay đổi, phúc ấm toàn tộc. Các ngươi cứ đi tìm Lý Tư, nói trẫm sẽ ban thưởng sau!
Diêm Xuyên trịnh trọng hứa hẹn nói.
- Tạ Thánh Vương!
Hai hồn phách vui vẻ nói.
Trên tinh không phía xa, lông mày Điệp Hậu nhíu lại nói:
- Như Lai, khó trách ngươi dám to mồm như vậy. Không ngờ quân cờ của ngươi lại kiên cường khí khái như vậy!
Tại một chỗ khác trong tinh không.
Mộng Hồng Anh lộ ra nụ cười hưng phấn.
Mộng Tam Sinh nhìn chằm chằm cương thi Diêm Xuyên phía xa, hai mắt lại híp lại, vẻ mặt có chút ngưng trọng.
...
Ba Đại Như Lai chết đi, người trực tiếp bị mất thể hiện nhất chính là U Minh Hải.
Ầm! Ầm! Ầm!
Bên trên biển mây công đức, ba tiếng nổ siêu cấp lớn vang lên. Ba Pháp tướng Đại Như Lai lần lượt nổ nát. Tất cả biển mây công đức đều không ngừng cuồn cuộn.
Mà giờ phút này, tất cả cường giả U Minh Hải đều dừng mọi việc trong tay, tỏ ra mờ mịt nhìn lên không trung.
- Như Lai? Phật Y Như Lai, Đạo Nhiên Như Lai, Thiên Tu Như Lai đã chết sao?
- Tại sao lại như vậy?
- Có phải ta đang nằm mơ hay không?
...
Trong nháy mắt toàn U Minh Hải sôi trào lên.
Mà giờ phút này trong Đại hùng bảo điện lại lâm vào sự tĩnh mịch.
Gần như sắc mặt tất cả mọi người đều âm trầm. Tiếp theo bọn họ đồng thời nhìn về phía trên đài sen lớn nhất ở trung tâm, chỗ Quỷ Như Lai.
La Sát Như Lai chết, mọi người chỉ phẫn nộ, lửa giận vô biên.
Nhưng hôm nay có ba Như Lai liên tiếp chết đi. Phẫn nộ đã không phải là từ có khả năng biểu đạt được hết cảm giác trong lòng bọn họ. Trong đó còn có sự ngưng trọng, còn có chút khủng hoảng nhỏ.
Tám thuộc hạ Đại Như Lai của Quỷ Như Lai U Minh Hải đã chết một nửa.
Sắc mặt Quỷ Như Lai vẫn rất bình tĩnh, nhưng trong hai mắt hắn lại hàm chứa một sát khí lạnh như băng.
Tin tức Phật Y Như Lai, Thiên Tu Như Lai, Đạo Nhiên Như Lai bị Đại Trăn dốc toàn lực giết chết, nhanh chóng truyền đến các đại cương vực Đông Ngoại Châu.
Tính cả La Sát Như Lai, Đại Trăn đã tiêu diệt bốn Đại Như Lai.
Ngay lập tức toàn Đông Ngoại Châu cõi âm đều xôn xao bàn tán.
Các cương vực chủ vốn tích cực chinh chiến, vừa bắt đầu đối mặt với thế lực U Minh Hải, chung quy vẫn có chút bận tâm. Nếu cuộc chiến này thắng lợi còn nói được. Nếu có một vài chiến dịch thất bại, sẽ đặc biệt đả kích ý chí chiến đấu của tướng sĩ.
Dù sao, thế lực của U Minh Hải quá mức cường đại!
Bây giờ, tin tức về Đại Trăn truyền đến, trong nháy mắt đã cổ vũ lòng quân.
Chủ lực của U Minh Hải chính là Quỷ Như Lai và tám thuộc hạ Đại Như Lai.
Tám thuộc hạ Đại Như Lai đã chết bốn người. Nếu như lại tiếp tục, hươu chết vào tay ai vẫn còn chưa thể biết được?
Đương nhiên cũng có người lo lắng Đại Trăn nói một đằng làm một lẻo. Tuy nhiên ít nhất hiện tại vẫn không có tình trạng đó. Một đám Cương vực chủ cũng không có cách nào dừng lại được nữa. Hiện tại bọn họ đã đắc tội với U Minh Hải. Nếu như bọn họ từ bỏ tấn công, vậy sẽ đắc tội với cả hai bên, bọn họ sẽ không có kết quả tốt.
Cuộc đại chiến tiếp tục. Quân liên minh càng lúc càng hung mãnh.
Cuộc chiến tại Đông Ngoại Châu càng ngày càng kịch liệt.
Cùng lúc đó, tại U Minh Hải, Đại hùng bảo điện!
Một Như Lai hốt hoảng trốn về, vẻ mặt hổ thẹn quỳ gối bên trên đài sen.