Tiền Sử Dưỡng Phu Ký

Chương 113

Edit: Tagoon

Cá voi này quá lớn, nếu cứ tiếp tục lao tới đây, bọn họ khẳng định sẽ xảy ra chuyện.

Chu Tịch gần như theo bản năng dùng tinh thần lực để uy hiếp, lại dùng năng lượng ngăn trở, đồng thời nói: "Chúng ta không phải người của Thú Thần Điện!"

Hắn không hề muốn cùng một Thú Vương phát sinh xung đột!

Nhưng hắn không muốn xung đột với đối phương, đối phương lại hiển nhiên không nghĩ như vậy. Con cá voi lúc trước chẳng qua chỉ phóng thích một chút uy áp lập tức sát khí ngập trời: "Quả nhiên là người của Thú Thần Điện!"

Chu Tịch: "......" Dựa vào cái gì nói hắn là người của Thú Thần Điện?

Nhưng lúc này, hắn đã chẳng còn công phu đi biện giải.

Uy áp và cột nước khổng lồ cá voi xanh tạo ra nếu hắn không ngăn cản, đám người Hùng Dã sẽ thương vong thảm trọng.

Vô số năng lượng ở trước mặt người bộ lạc Đại Hùng ngưng kết thành một tấm hộ thuẫn, ngăn cản con cá voi xanh. Mà lúc này, người bộ lạc Đại Hùng đã bắt đầu chạy trốn, Hùng Dã một phen kéo theo hắn, xoay người lập tức bỏ chạy.

Nhưng mà nào có dễ trốn như vậy?

Cá voi xanh đụng phải hộ thuẫn ngưng kết bằng năng lượng của Chu Tịch, lập tức đâm nát màn chắn, còn có một luồng năng lượng kéo hút cường đại vô biên vọt về phía đám người Chu Tịch.

Trong lúc nhất thời, bộ lạc Đại Hùng bên này đều trở nên tuyệt vọng.

Luồng năng lượng kia còn chưa đến gần, uy thế cường đại đã ép bọn họ tới mức không thể động đậy. Trong một khoảnh khắc, tất cả mọi người đều có loại cảm giác bọn họ sẽ chết.

Hùng Dã biến thành hình thú, lập tức hộ Chu Tịch ở dưới thân, Trư Chiến và Độc Nhãn Lang sắc mặt trắng bệch. Còn những người có thực lực kém hơn, bọn họ lúc này đã không tài nào rên nổi lấy một câu, cái gì cũng không làm được.

Công kích của cá voi xanh mắt thấy liền phải nghiền chết toàn bộ người bộ lạc Đại Hùng, Chu Tịch cũng công kích về phía đối phương. Năng lượng cường đại đụng phải năng lượng của đối phương khiến con cá voi xanh trơn trượt kia lùi lại ra sau.

"Là ai đang giúp chúng ta?" Trư Chiến giật mình nhìn một màn này. Lúc trước Chu Tịch che chắn một hồi, hắn không thấy rõ, nhưng lần này hắn lại rõ ràng cảm giác được.

"Là Thần Thú đang giúp chúng ta." Hùng Kỳ nói. Hắn và người bộ lạc Đại Hùng đều cảm thấy nhất định là Thần Thú đang bảo vệ bọn họ.

"Thú Vương, là Thú Vương......" Một con mắt của Độc Nhãn Lang gắt gao nhìn chằm chằm con cá voi xanh khổng lồ. Cá voi xanh này là Thú Vương, mà người đối chiến với cá voi xanh cũng là Thú Vương.

"Ra đi, Thú Thần Điện khốn nạn, cút ra cho ta!" Thanh âm của cá voi xanh vang lên, ầm ầm phảng phất như sấm sét. Mà sát ý của hắn cũng tràn ra như bão lũ.

Chu Tịch vốn dĩ đã có chút khó nhịn, bị sát ý này kích thích lại càng không chịu nổi.

Cố tình lúc này, cá voi xanh kia còn cuốn theo sóng lớn, lại một lần lao tới bọn họ, hắn chỉ có thể tiếp tục che chắn.

Bọt sóng kéo theo cá tôm, mà toàn bộ đám cá tôm kia dưới công kích của hai người đều bị đè ép dập nát.

Chu Tịch ngửi thấy mùi máu tươi.

Một con voi Ma-mút khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện, đột ngột từ mặt đất mọc lên.

Chu Tịch đã không khắc chế nổi nữa rồi, đã vậy thì khỏi cần khắc chế. Chỉ là chiến trường nhất định không thể ở chỗ này......

Voi Ma-mút khổng lồ lắc lắc, quăng rớt gấu nâu trên người xuống, sau đó cũng không quay đầu lại mà lao về phía cá voi.

Hắn hiện giờ chỉ mong con cá voi có thể chống trả đến khi tiêu hao hết toàn bộ tinh lực của hắn!

Hùng Dã vốn dĩ nằm sấp trên người Chu Tịch, che chở Chu Tịch, kết quả đột nhiên lại phát hiện mình bay lên trên không, sau đó lại bị ném xuống mặt đất.

Ngã ở trên bờ cát tuy rằng không quá đau nhưng cũng chẳng dễ chịu. Nhưng lúc này, Hùng Dã căn bản đã không rảnh lo điều đó.

Y đã thấy cái gì? Con voi hai lần ở trước mặt y đại khai sát giới!

Chu Tịch đâu? Vừa nãy y rõ ràng đang che chở Chu Tịch......

Hùng Dã có chút mê man, nhìn con voi kia há hốc mồm.

Vừa rồi quá rối loạn, trong số bọn họ có vài người cũng không nhìn thấy cảnh tượng Chu Tịch biến thành voi Ma-mút, lúc này chỉ kinh ngạc: "Con voi kia! Trời ơi!"

"Bọn họ đánh nhau rồi." Hùng Kỳ trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì mới được. Cho dù là cá voi hay là con voi kia đều khiến hắn vô cùng sợ hãi. Mà bây giờ, hai bọn chúng đánh nhau rồi.

Hắn tâm tình phức tạp, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Mặt khác...... Vừa rồi Hùng Dã đột nhiên từ phía trên ngã xuống?

Ngược lại là Trư Chiến, hắn nhìn thấy Hùng Dã ngã xuống từ trên người con voi Ma-mút, lúc này đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Chu Tịch đâu?"

"Chu Tịch?" Mọi người lập tức đi tìm sứ giả Thần Thú của bọn họ, sau đó liền phát hiện Chu Tịch không thấy đâu.

"Hùng Dã, Chu Tịch đâu?" Hùng Kỳ hỏi.

Hùng Dã nhìn voi Ma-mút nơi xa đang đuổi theo cá voi xanh sát sao, thậm chí khiến cá voi xanh bởi vì đánh không lại mà trốn vào trong biển, vẻ mặt phức tạp.

Lúc này, Độc Nhãn Lang đột nhiên nói: "Chu Tịch kia không ngờ lại là Thú Vương! Hắn thế nhưng là Thú Vương!"

Độc Nhãn Lang lúc này cũng hơi ngẩn người.

Lúc đầu nhìn thấy Chu Tịch và Hùng Dã, ả đã nghĩ rằng hai người chỉ là nam nhân thuộc bộ lạc nhỏ ở rừng rậm mãng hoang lớn lên đẹp mà thôi.

Ả từ sau khi bị phản bội đã trở nên thống hận nam nhân, đồng thời cũng nung nấu trong lòng quyết tâm phải trả thù, thích tìm nam nhân tới hầu hạ mình.

Bộ dáng đám đàn ông không thể phản kháng khiến ả cảm thấy thỏa mãn.

Lúc ấy ở trong mắt ả, Hùng Dã và Chu Tịch chính là người phù hợp để ả nuôi chơi.

Nhưng mà...... Hùng Dã rất nhanh đã hiển lộ thực lực của y.

Kể từ đó, ả bèn không đặt Hùng Dã và Chu Tịch vào loại "nam nhân coi trọng" nữa, ngược lại bắt đầu xoi mói tật xấu của bọn họ.

Dọc theo đường đi, ả đối với Chu Tịch thật sự không quá hữu hảo, kết quả...... Chu Tịch thế nhưng là Thú Vương?

Độc Nhãn Lang lúc này cảm thấy trong đầu trống rỗng.

Mà ả vừa hô như vậy, bộ lạc Đại Hùng bên này đều cảm thấy choáng váng.

Con voi khổng lồ kia thế nhưng là Chu Tịch? Sao có thể?!

Chu Tịch chẳng phải không có hình thú sao?

Hắn thân mình rất yếu ớt, không thể ra ngoài đi săn, ngay cả giết một con cá cũng không dám...... Kết quả, hắn thế nhưng chính là kẻ đã tiêu diệt toàn bộ bộ lạc Cự Hổ...... Voi Ma-mút?!

Mọi người không muốn tin tưởng.

Nhưng lúc này, lại có người nói: "Ta cũng nhìn thấy Chu Tịch biến thành voi......"

"Lúc hắn biến thành voi, Hùng Dã vẫn còn ở trên lưng hắn cơ đấy."

"Hình thú của hắn thì ra lớn như vậy......"

......

Hùng Dã là tộc trưởng, Chu Tịch là sứ giả Thần Thú. Vừa nãy người bộ lạc Đại Hùng đều cảm thấy giúp bọn họ ngăn trở công kích, bảo hộ bọn họ chính là Thần Thú, đương nhiên cũng bèn chú ý đến Hùng Dã và Chu Tịch. Sau đó, bọn họ lập tức được chứng kiến một màn khiến bọn họ hoài nghi nhân sinh.

Chu Tịch da thịt non mịn, bình thường lúc bọn họ săn giết khủng long gì đó đều phải quay đầu đi, mỗi lần rời nhà đều bắt Hùng Dã cõng, đồ vật nặng một chút là không nhấc nổi......

Kết quả bây giờ, hắn biến thành một con voi lớn như vậy!

Càng quan trọng hơn là, con voi này...... Bọn họ đều đã từng gặp!

Hắn đã từng ở phụ cận bộ lạc tàn sát bừa bãi, huỷ hoại một ngọn núi cũng thôi đi, hắn còn đem người của bộ lạc Cự Hổ, tất cả đều nghiền thành thịt nát!

Người trong bộ lạc từng ngầm bàn tán về con voi này, đều cảm thấy thủ đoạn của hắn tàn nhẫn, không thể đắc tội.

Kết quả...... Hắn thế nhưng chính là Chu Tịch!

Kẻ cả ngày nằm dài trên ghế, bị người ta nói cũng không thèm để ý, Chu Tịch!

Tuy rằng bọn họ gần đây bởi vì Chu Tịch là sứ giả Thần Thú nên đối với Chu Tịch vô cùng hữu hảo, sẽ không đi nói hắn cái gì. Nhưng trước kia khi Chu Tịch còn ngốc, bọn họ kỳ thật không thiếu nghị luận Chu Tịch, còn cảm thấy Chu Tịch không xứng với Hùng Dã.

"Con voi đó không ngờ chính là Chu Tịch...... Hắn lần đầu tiên quấy phá ở xung quanh bộ lạc, Chu Tịch còn chưa phải sứ giả Thần Thú, ta còn chướng mắt hắn......" Hùng Kỳ mặt không biểu cảm.

Lại có người nói: "Khi đó ta cảm thấy Chu Tịch đối với Hùng Dã tình thâm nghĩa trọng, liều mạng khiến chính mình mệt mỏi ngất xỉu cũng phải đi tìm Hùng Dã...... Kỳ thật không phải hắn mệt đến hôn mê đấy chứ?"

Người trong bộ lạc bọn họ lúc ấy nhìn thấy Hùng Dã sống sót sau tai nạn, Chu Tịch thì té xỉu ở bên cạnh, còn cảm động với si tâm của Chu Tịch, kết quả...... Lúc ấy nhiều khủng long như vậy, hoá ra đều là Chu Tịch giết......

Bộ lạc Đại Hùng bàn tán sôi nổi, Hùng Dã lại càng thêm tâm tình phức tạp.

Y so với tất cả mọi người còn cảm thấy...... Chu Tịch rất yếu.

Trong phòng bọn họ có sâu bò vào, y mà thấy thì sẽ lấy chân dẫm chết, nhưng Chu Tịch lại không giống...... Hắn sẽ cẩn thận bắt con sâu đó, thả ra bên ngoài.

Chu Tịch ở trong mắt y vẫn luôn là người thiện lương nhu nhược. Kết quả bây giờ, thiện lương nhu nhược Chu Tịch, thế nhưng lập tức lại biến thành người hắn kính ngưỡng sùng bái.

Hùng Dã có loại cảm giác bị lừa gạt, nhưng cũng không tức giận.

Y đột nhiên nghĩ đến, Chu Tịch hai lần đại khai sát giới đều là bởi vì hắn.

Lần đầu tiên, lúc ấy y bị Tiết Hung Ngô Công công kích, sau đó Chu Tịch đột nhiên xuất hiện, giết con Tiết Hung Ngô Công đó. Cuối cùng...... Tất cả Tiết Hung Ngô Công của ngọn núi đều bị tiêu diệt.

Lần thứ hai, lúc đó bộ lạc Cự Hổ sau khi bị bọn họ đuổi đi thì ghi hận trong lòng, ra tay ám sát y, còn ở trên chủy thủ bôi độc dược...... Kết quả người bộ lạc Cự Hổ đều bị giết sạch.

Hùng Dã nghĩ vậy, không hiểu sao lại có chút cao hứng.

Ngay sau đó, y lại nghĩ tới chuyện Chu Tịch xách y ra ngoài, dạy dỗ y tu luyện.

Thực lực nguyên bản của y vốn không có mạnh như vậy, từ sau khi ở bên Chu Tịch mới ngày càng cường...... Kỳ thật đều là nhờ Chu Tịch đúng không?

Nghĩ vậy, Hùng Dã lại nhớ đến những lúc mình bị thương, chỉ cần ngủ với Chu Tịch một giấc là đỡ hẳn...... Quả nhiên vẫn là bởi vì Chu Tịch.

Trong lòng Hùng Dã hiện lên rất nhiều ý niệm, nhưng lúc này tràn ngập trong trái tim y rốt cuộc chỉ còn có lo lắng: "Chu Tịch có thể sẽ gặp phải chuyện gì không?"

Người bộ lạc Đại Hùng nghe vậy, sôi nổi bắt đầu lo lắng —— Đúng vậy, Chu Tịch có thể gặp chuyện hay không?

"Kẻ vừa rồi là Hải Thần của bộ lạc Bờ Cát." Một người bộ lạc Thanh Sơn nói: "Chu Tịch...... Đánh thắng được sao?"

Người bộ lạc Thanh Sơn này được Hùng Dã giải cứu từ bộ lạc Cự Hổ, sau khi con cự tượng tiêu diệt bộ lạc Cự Hổ, hắn còn từng đi thu thập hiện trường.

Một vài người của bộ lạc Đại Hùng cảm thấy con voi kia có chút tàn nhẫn, nhưng hắn lại không cảm thấy như vậy. Hắn chỉ cảm thấy con voi kia thật sự quá lợi hại, thật sự quá uy vũ, quả thực khiến hắn vô cùng sùng bái.

Hiện giờ, hắn cũng chân thành thật lòng lo lắng cho Chu Tịch.

"Chu Tịch là sứ giả Thần Thú, hắn nhất định sẽ không có việc gì." Hùng Dã nói.

Người bộ lạc Đại Hùng sôi nổi gật đầu, tràn đầy lo lắng nhìn về phía xa.

Hôm nay, hai mặt trăng đều treo cao trên trời, ánh sáng bàng bạc chiếu trên mặt biển giúp cho tầm mắt của bọn họ không bị ngăn cản.

Bọn họ có thể rõ ràng nhìn thấy hai con cự thú đang đánh nhau ở trong biển!

Chỗ bọn họ đứng cách đó hơi xa mà vẫn có thể cảm giác được từng đợt năng lượng dao động, khiến người thực lực tương đối thấp trong số bọn họ đứng không vững. Mà những căn nhà bộ lạc Bờ Cát xây ở bờ vực đã bị sóng biển cuốn trôi rất nhiều. Người bộ lạc Bờ Cát còn sôi nổi chạy trốn tới chỗ bọn họ bên này.

Lúc trước bộ lạc Đại Hùng rất hữu hảo với bộ lạc Bờ Cát, nhưng bây giờ Hải Thần của bộ lạc Bờ Cát đột nhiên công kích bọn họ......

Hùng Dã nói: "Bắt hết người bộ lạc Bờ Cát lại!"

Thuộc hạ Hùng Dã sôi nổi tiến lên, rất nhẹ nhàng đã bắt được toàn bộ người bộ lạc Bờ Cát.

Đám người bộ lạc Bờ Cát ở trên đất bằng sức chiến đấu thật sự chẳng ra gì.

Dĩ vãng bọn họ gặp phải nguy hiểm đều là nhảy vào trong biển, tìm kiếm Hải Thần phù hộ. Nhưng lúc này Hải Thần cùng người khác ở trong biển đánh nhau túi bụi. Bọn họ nếu như nhảy xuống tuyệt đối sẽ mất mạng, chỉ đành chạy trốn lên mặt đất.

Bây giờ bị bắt, người bộ lạc Bờ Cát đều vô cùng tức giận: "Các ngươi mau thả chúng ta!"

"Các ngươi nếu như dám thương tổn chúng ta, sẽ chọc giận Hải Thần!"

"Hải Thần sẽ không buông tha các ngươi!"

......

"Các ngươi có Hải Thần, chúng ta còn có Thần Thú kia kìa!" Hùng Kỳ nói: "Còn nữa, Hải Thần của các ngươi tuyệt đối có bệnh, vô duyên vô cớ tới công kích chúng ta!"

"Hắn vì sao phải công kích chúng ta?" Hùng Dã cũng hỏi.

Hải Bàn bị trói, kỳ thật cũng rất khó hiểu: "Ta cũng không biết...... Chúng ta đem nồi gốm đến hiến cho Hải Thần, Hải Thần lập tức nổi giận...... Nhất định là các ngươi chọc giận Hải Thần! Hải Thần là vô địch, hắn nhất định sẽ giáng tội các ngươi!"

Hùng Dã nói: "Bịt miệng lão lại!"

Hải Thần nhất định không phải vô địch, Chu Tịch nhất định lợi hại hơn!

Hùng Dã nghĩ như vậy, nhưng rốt cuộc vẫn hơi lo lắng.

Rốt cuộc trận chiến giữa Chu Tịch và Hải Thần kia lúc này đã chuyển dời vào trong biển, còn cách lục địa ngày càng xa......

Bình Luận (0)
Comment