Tiên Tử Rất Hung! (Dịch)

Chương 425 - Chương 426: Khương Di Bị Chỉ Khai (3/5)

Chương 426: Khương Di bị chỉ khai (3/5) Chương 426: Khương Di bị chỉ khai (3/5)Chương 426: Khương Di bị chỉ khai (3/5)

"Ta trước khi tham gia Cửu Tông hội minh, đã là người cùng lứa không địch thủ, biểu hiện tốt hơn nữa cũng không ai kinh ngạc; ngươi trước kia không có tiếng tăm gì, có chiến tích này, chấn động mang đến tự nhiên lớn hơn ta. Nếu như chúng ta cùng lứa tranh đấu, ngươi ở dưới tay ta không chống đỡ nổi ba chiêu, lần này coi như ngươi gặp thời."

Ta còn tưởng là khen ta, hóa ra là đang tự khen mình... Tả Lăng Tuyền nửa tin nửa ngờ nói:

"Linh Diệp tiền bối, chúng ta cùng cảnh giới, chênh lệch lớn như vậy sao?"

Thượng Quan Linh Diệp nói đến chuyện này, trong đôi mắt trong veo hiện lên ba phần kiêu ngạo:

"Ngươi chỉ là người thường, thân thể không có gì đặc biệt, trình độ đều là dựa vào nỗ lực của bản thân mà có được; còn ta là thiên phú hơn người, nỗ lực bỏ ra cũng không ít hơn ngươi, mạnh hơn ngươi là điều tất nhiên. Có đôi khi, ông trời cũng không công bằng với tất cả mọi người."

Tả Lăng Tuyền từ trước đến nay không dựa vào ông trời, cho nên ông trời công bằng hay không, đối với hắn mà nói không quan trọng, gật đầu nói:

"Vậy ta cố gắng sớm ngày đuổi kịp tiền bối."

"Ngươi trước tiên đánh bại đám Thanh Quái của Cửu tông rồi hãng nói. Hôm nay ngươi đã lộ tẩy, rất khó chiến thắng Phong Tín Tử, Thương Tư Mệnh, mà gặp phải Ngọa Long Trung Châu, e là không có nửa phần thắng. Mấy ngày nay ta làm bạn luyện tập với ngươi, ngươi hảo hảo mài giũa kỹ thuật đối chiến, như vậy lúc lên đài tỷ thí, tỷ lệ thắng sẽ lớn hơn một chút."

Cho dù là ở giang hồ hay là tu hành giới, cao nhân chỉ dạy đều được coi là ân tình khó cầu. Tả Lăng Tuyền vội vàng chắp tay nói:

"Này sao có thể tốt như vậy, Linh Diệp tiên bối hậu đãi như thế, ta thật sự không biết cảm tạ thế nào.

Thượng Quan Linh Diệp nhếch mép, đuôi cáo cũng lộ ra:

"Không cần ngươi cảm tạ, hôm nay ta đã đòi Cửu tông tiên thưởng, chờ ngươi thắng, chia cho ta vài phần là được, chúng ta không ai nợ ai."

Thượng Quan Linh Diệp làm bạn luyện tập giúp đỡ giành chiến thắng, theo quy củ vốn có thể chia phần trăm; hơn nữa nếu không phải hôm nay nàng hào phóng bỏ ra vạn lượng hoàng kim dẫn đầu, tiền thưởng cũng không có nhiều như vậy. Tả Lăng Tuyền đối với chuyện này tự nhiên là sảng khoái nói:

"Đó là đương nhiên, nếu như thắng, tiền thưởng chúng ta chia ba bảy..."

Thượng Quan Linh Diệp khách sáo nói: "Ta chỉ là bạn luyện tập mà thôi, sao có thể lấy bảy phần, để người ngoài biết được còn tưởng ta ức hiếp tiểu bối, năm năm đi."

Ta dựa vàol Nhổ lông ngỗng, Thượng Quan bóc lột...

Tả Lăng Tuyền nhìn mỹ phụ mặc cung trang xinh đẹp như hoa, trong đầu theo bản năng hiện lên những từ ngữ này, hắn mỉm cười gật đầu nói:

"Vậy cứ theo như nương nương nói, chỉ cần có thể lấy được tiên thưởng, hiếu kính nương nương bảy phần cũng là chuyện nên làm."

Nói xong, hắn theo bản năng liếc mắt nhìn đường cong mông người hấp dẫn, phỏng chừng là vì muốn giảm bớt đau lòng.

Không thể không nói, đường cong eo mông của Thượng Quan Linh Diệp quả thực hoàn mỹ.

Thượng Quan Linh Diệp đi phía trước, không phát hiện ra ánh mắt của Tả Lăng Tuyền, dáng đi uyển chuyển đi qua quảng trường, nghĩ nghĩ lại kỳ quái nói:

"Vừa rồi ở Bái Kiếm đài, sau khi ngươi đánh xong, thần sắc không đúng lắm, giống như trong lòng nổi lên sóng gió, chuyện gì vậy?"

Người tu hành phải tâm như chỉ thủy, mới có thể 'đạo tâm như sắt, tâm sinh u kết còn khủng bố hơn cả bị thương nặng, ví dụ rõ ràng nhất chính là Lão Lục - tâm kết không thể cởi bỏ, một đời kỳ tài kiếm đạo cứ như vậy mà sa sút, trực tiếp chặt đứt đại đạo trường sinh.

Thượng Quan Linh Diệp hỏi đến chuyện này, là thật sự quan tâm, ánh mắt cũng đặt trên mặt Tả Lăng Tuyền.

Tả Lăng Tuyền và Thượng Quan Linh Diệp coi như cùng chung hoạn nạn, cùng nhau uống rượu tâm sự, còn nhìn thấy hồng anh của Thượng Quan Linh Diệp. Không thể nói là tri kỷ, nhưng xác thực là bằng hữu, hắn đối với chuyện này cũng không giấu giếm, giải thích:

"Lý Xử Quỹ tuy rằng thua, nhưng một kiếm kia của hắn rất đáng sợ, mạnh đến mức khiến người ta kinh sợ. Ta học kiếm đến nay, chưa từng thấy qua kiếm thuật nào mạnh như vậy, tuy rằng còn chưa luyện đến đại thành, nhưng ta có thể cảm nhận được sự đáng sợ của một kiếm kia khi luyện đến đỉnh phong, không kém gì một kiếm này của ta."

Tả Lăng Tuyền cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy 'Kiếm Nhất' - trước kia ở ngoài Thanh Vân thành, lão tổ phụ thể Thang Tĩnh Nhu, từng sử dụng 'Trảm Long' một lần, nhưng thể phách bị hạn chế không chém vỡ được không gian, cho nên cũng không thể hiện ra uy lực vốn có của một kiếm kia. Lần này Lý Xử Quỹ, tuy rằng chỉ là sờ đến ngưỡng cửa, nhưng kiếm thuật thể hiện ra, xác thực là người mạnh nhất mà Tả Lăng Tuyền từng thấy.

Thượng Quan Linh Diệp nhìn thấy Tả Lăng Tuyền nhíu mày, nhẹ giọng nói:

"Lý Xử Quỹ sử dụng chính là Liên Vân, do Thanh Độc tôn chủ sáng tạo, lý niệm là trong thời gian ngắn nhất xuất ra nhiều kiếm nhất, luyện đến cảnh giới của Thanh Độc tôn chủ, có thể trong nháy mắt xuất kiếm triệu lần, người cùng cảnh giới không có bất kỳ thứ gì có thể cản nổi, cho nên 'một kiếm phá vạn pháp, được xưng là 'Kiếm Nhất, xác thực không kém gì một kiếm của ngươi."

Tả Lăng Tuyên nghiên cứu kiếm đạo mười mấy năm, hiểu biết về kiếm đạo còn cao hơn Thượng Quan Linh Diệp, vừa rồi đã nhìn ra manh mối. Hắn thở dài nói:

"Ta luyện kiếm ban đầu, là muốn luyện thành một kiếm mạnh nhất thế gian; vốn tưởng rằng đã luyện thành, gặp được Lý Xử Quỹ mới phát hiện, kỳ thật cũng có người kiếm thuật không kém gì ta. Điều này trái với lý do ban đầu ta luyện kiếm, cho nên trong lòng nổi lên sóng gió, cảm thấy nhiều năm nỗ lực như vậy đều uổng phí."

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment