Chương 433: Biến hình (1/4)
Chương 433: Biến hình (1/4)Chương 433: Biến hình (1/4)
Nơi tu hành của tông môn, các đệ tử phần lớn đều ẩn cư, xung quanh phủ đệ rất yên tĩnh.
Phía sau nơi ở của Thượng Quan Linh Diệp, có xây dựng một thạch thất chuyên dùng để ngồi thiền bế quan, nguyên lý cũng giống như động phủ tu hành của Ngô Thanh Uyển, nhưng quy mô lớn hơn rất nhiều.
Thạch thất rộng lớn được xây dựng dưới lòng đất, được xây bằng hắc ngọc, xung quanh có suối nước nóng bao quanh, chính giữa là một Liên Hoa đài ngũ sắc; phía trên có mở một cửa sổ trời, ngồi trên Liên Hoa đài, có thể ngắm nhìn nhật nguyệt luân chuyển, hấp thụ tinh hoa của trời đất.
Linh khí trên Liên Hoa đài rất nông đậm, đã hóa thành sương mù, Tả Lăng Tuyền mặc hắc bào ngồi xếp bằng ngay ngắn, dựa theo pháp môn luyện hóa Linh khí, có thể nhìn rõ đường đi của sương khí chảy về phía cơ thể.
Bước, bước ——
Ngồi thiên không biết bao lâu, cửa vào thạch thất truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng.
Tả Lăng Tuyền nhận ra, thu công tĩnh khí mở mắt ra, liền thấy trên bậc thang đá, Thang Tĩnh Nhu chậm rãi đi xuống.
Tả Lăng Tuyền vui mừng, đứng dậy bước qua dòng suối nước nóng, đáp xuống dưới chân cầu thang đá, mở miệng nói:
"Tỷ, sao tỷ lại..."
Lời còn chưa nói hết, Tả Lăng Tuyền đã dừng lại.
Hắn ngẩng mắt nhìn lên, lại thấy Thang Tĩnh Nhu trước mắt, dáng người tròn trịa đầy đặn rất là phúc hậu, so với trước kia không có gì thay đổi, nhưng biểu cảm trên mặt lại rất nghiêm nghị, đôi mắt như hai thanh lợi kiếm, không cười, lạnh lùng nhìn hắn.
?I
Tuy rằng cảm thấy có chút khác biệt nhỏ, nhưng Thang Tĩnh Nhu có thể biểu hiện ra thần sắc và khí chất khác thường như vậy, không cần nghĩ cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
Tả Lăng Tuyên thân hình hơi cứng đờ, vội vàng chắp tay, cung kính hành lễ:
"Thượng Quan tiền bối, sao người lại tới đây?"
Thượng Quan Linh Diệp giả dạng Thang Tĩnh Nhu đi xuống bậc thang, nhìn thấy thân sắc của Tả Lăng Tuyền, nghi ngờ trong lòng hơi giảm bớt —— phản ứng này, không giống như là bộ dạng khi nhìn thấy tình nhân, xem ra không phải là quan hệ đạo lữ với sư tôn...
Thượng Quan Linh Diệp học theo dáng vẻ của sư tôn dùng cằm nhìn người, đi đến trước mặt Tả Lăng Tuyền, cũng không dừng bước, mà là mang theo ý tứ dò xét, đi vòng quanh Tả Lăng Tuyên, lạnh lùng nói:
"Ngươi còn nhớ rõ lân trước đã nói gì với ngươi không?"
"Hả?" Tả Lăng Tuyền trong lòng có chút mơ hồ, không hiểu lão tổ sao lại nói đến chuyện này, hắn hơi chìa tay ra:
"Lần trước tiên bối nói gì ạ?"
Sao Thượng Quan Linh Diệp biết được? Nàng ta đến đây là để dò hỏi. Nàng ta hơi nheo mắt, có chút bất mãn:
“Tự mình nghĩ đi."
Tả Lăng Tuyền bị làm cho mơ hồ, cẩn thận nhớ lại:
"Câu cuối cùng lần trước tiền bối nói là Bản tôn muốn đi đâu, cần phải được các ngươi đồng ý sao?) ta cũng không ngăn cản tiên bối mà."
Thượng Quan Linh Diệp không hiểu ý tứ trong câu này, tiếp tục nói:
"Câu trước đó."
"Câu trước đó là Ngươi không phải là muốn để bản tôn tới đây, sau đó cho bản tôn một bài học sao?, ta không muốn dạy dỗ tiền bối, chỉ là lúc ta và Tĩnh Nhu... ừm... người cứ luôn tới, cảm thấy có chút không thích hợp, muốn tìm người thương lượng một chút."
Thượng Quan Linh Diệp nghe được lời này, hơi hiểu ý tứ —— hẳn là lúc Tả Lăng Tuyền và Thang Tĩnh Nhu thân mật, sư tôn cứ luôn chạy tới quấy rầy, cho nên hai người bất đắc dĩ.
Nhưng tại sao lão tổ lại muốn quấy rầy lúc hai người thân mật?
Thượng Quan Linh Diệp suy nghĩ một chút, hơi gật đầu, tiếp tục hỏi:
"Ngươi có biết tại sao bản tôn lại tới đây không?"
Tả Lăng Tuyền có chút không hiểu đầu đuôi, hắn liên tưởng đến mấy lần trước lão tổ tới đây, không xác định nói: "Người vì sao tới đây sao ta biết được? Ta còn muốn hỏi người đây này..."
"Ừm... có phải là lúc ta và Tĩnh Nhu thân mật, tiền bối cảm nhận được, cho nên mới luôn tới ngăn cản, không cho ta động vào Tĩnh Nhu?"
Thượng Quan Linh Diệp trong lòng mơ hồ, không rõ lời này là chỉ Lão tổ có thể nhìn thấy từ ngàn dặn, hay là 'Có thể cảm đồng thân thự.
Theo tình huống bình thường mà nói, khả năng trước lớn hơn; nhưng lão tổ hoàn toàn có thể lựa chọn không nhìn, tại sao lại phải chạy tới đây đánh uyên uyên?
Thượng Quan Linh Diệp đi vòng quanh Tả Lăng Tuyền hai vòng, lại lạnh lùng nói: "Ngươi..."
"Hừ ——, ngươi còn nhớ rõ, ngươi đã làm gì với bản tôn không?"
222
Tả Lăng Tuyền nhíu mày, khó hiểu nói:
"Ta có thể làm gì với tiền bối? Mỗi lần đều là tiền bối giày vò ta, cho dù ta muốn làm gì, cũng không có bản lĩnh đó. Ừm... rốt cuộc tiền bối có ý gì?"
Thượng Quan Linh Diệp quan sát thần sắc của Tả Lăng Tuyền, không giống như là giả vờ, xem ra thật sự là trong sạch với sư tôn, không có gì ràng buộc về tình cảm.
Nhưng tại sao lão tổ lại quấy rây chuyện phòng the của Tả Lăng Tuyền, vẫn là không rõ ràng, tổng không thể là ghen với Thang Tĩnh Nhu được...
Thượng Quan Linh Diệp âm thầm suy nghĩ, còn chưa nghĩ ra nguyên do, liên nghe thấy từ phía trên giếng trời truyên đến:
"Lăng Tuyền, ngươi ở dưới đó sao?"
Giọng nói của Ngô Thanh Uyển vang lên.
Thượng Quan Linh Diệp thân hình cứng đờ, thâm kêu không ổn, xoay người muốn đi.
Tả Lăng Tuyền cũng muốn lão tổ tông trước mặt mau chóng trở vê, nghe thấy Ngô Thanh Uyển tới giải vây, vội vàng đáp:
"Ta ở dưới này."
Lời vừa dứt, liên thấy "Thượng Quan lão tổ xoay người đi về phía cửa ra vào, bước chân còn khá nhanh.
?2
Lão tổ đang dùng thân thể của Thang Tĩnh Nhu, Tả Lăng Tuyền không rõ muốn đi đâu, vội vàng đưa tay chặn đường, hỏi:
"Tiền bối, người muốn làm gì?"
Thượng Quan Linh Diệp dừng bước, vẻ mặt giận dữ:
"Ngươi đang làm gì?”
Tả Lăng Tuyên không buông tay, hỏi: "Tiên bối định đi đâu?"
Thượng Quan Linh Diệp nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gân, trong lòng sốt ruột, cố tỏ ra bình tĩnh nói:
"Bản tôn còn có việc, không quấy rầy ngươi nữa."