Chương 82: Oan gia vui vẻ (1/2)
Chương 82: Oan gia vui vẻ (1/2)Chương 82: Oan gia vui vẻ (1/2)
Buổi chiều.
Bến tàu Lâm Hà phường, thuyền bè qua lại đông đúc hơn, nhưng người xuống thuyền đều vội vã ra khỏi thành.
Sau con hẻm Thang gia tửu tứ, Khương Di dựa vào góc tường, khoanh tay trước ngực, yên lặng chờ Tả Lăng Tuyền đến.
Vài ngày nữa sẽ chọn người đi Kinh Lộ Đài, tuy là chuyện của tiên gia, không liên quan đến triều đình thế tục, nhưng Khương Di thân là Trưởng công chúa, cũng không thể không quan tâm.
Khương Di vẫn luôn nghi ngờ, Kinh thành thường xuyên xuất hiện hung thú quấy phá, là do Phù Cơ sơn giỏi thuần phục hung thú đứng sau giật dây.
Phù Cơ sơn sắp đến Kinh thành, nói không chừng lại giở trò quỷ trong dịp trọng đại này, khiến nàng và Tê Hoàng Cốc mất mặt. Chuyện Tả Lăng Tuyền dẫn đội tuần tra núi nàng đã biết, nếu hung thú lại xuất hiện quấy phá, Tả Lăng Tuyền gánh vác chức trách tuần tra, chắc chắn cũng sẽ bị liên lụy, cho nên nàng phải nhắc nhở hắn một chút.
Vốn chỉ là chuyện một câu, có thể nhờ Ngô Thanh Uyển chuyển lời, nhưng Phù Cơ sơn chỉ là suy đoán của Khương Di, hơn nữa mối thù "mặt dây chuyền" lần trước vẫn chưa trả, Khương Di suy đi nghĩ lại, vẫn nên gặp mặt một lần, tiện thể chuẩn bị cho Tả Lăng Tuyền một "món quà:.
Còn việc tại sao lại chọn địa điểm gặp mặt ở Thang gia tửu tứ, nguyên nhân lại khá phức tạp, có lẽ chính Khương Di cũng không nói rõ được.
Cũng không biết đợi bao lâu, trên đường rốt cuộc cũng truyên đến tiếng vó ngựa.
Khương Di núp ở góc tường, thò đầu ra nhìn - Tả Lăng Tuyền mặc áo bào công tử, đi từ xa tới, đánh giá trái phải trên đường.
Khương Di không lộ diện, nhanh chóng rút lui, đứng núp bên cửa sổ quán rượu, ghé tai nghe ngóng.
Ngựa dừng phắt trước quán rượu, giọng nói trong trẻo quen thuộc vang lên ở cửa quán:
"Thang tỷ?"
Lát sau, tiếng đáp vọng lại từ sân sau quán rượu:
"Tiểu Tả, ngươi đến rồi à?! Ta đang có chuyện muốn hỏi ngươi đây."
'Sao CƠ.......
"Tiểu tử thối, ngươi nhìn ta gì thế?"
"Ồ... Ta đang nhìn Đoàn Tử, Thang tỷ đừng hiểu lầm."
"Suýt chút nữa quên mất, tiểu phá điểu, còn không mau ra đây?"
"Chíp."..
Khương Di khoanh tay, trong mắt hiện lên vài phần nghi hoặc - Nghe ngữ khí, không phải loại quen biết bình thường, còn có chút ý tứ hờn dỗi, không giống bạn bè bình thường...
Nàng ghé tai tiếp tục lắng nghe, trong quán rượu truyền đến tiếng rót rượu trong trẻo, và câu hỏi của Tả Lăng Tuyền:
"Thang tỷ, tỷ muốn hỏi gì?"
"Chính là chuyện tu luyện ngươi nói lần trước, ta xem qua quyển sách ngươi đưa, hoàn toàn không hiểu, chính là kinh mạch huyệt vị."
"Chuyện này đúng là khó nhớ, chỗ nào không hiểu? Ta nói cho Thang tỷ biết."
"Huyệt Khúc Cốt ở chỗ nào? Ngươi chỉ cho ta xem."
"Khúc... Khúc...'
"Ừm?”"...
Khương Di trợn mắt, vẻ mặt có chút kỳ quái - Huyệt Khúc Cốt ước chừng ở vị trí "dưới rốn năm tấc', Tả Lăng Tuyền sao có thể chỉ vào chỗ đó của nữ tử? Nữ nhân kia cũng ngốc, chuyện này cũng dám hỏi, biết roi còn không tìm cái lỗ nào chui xuống...
Chỉ là Khương Di không ngờ tới, trong quán rượu rất nhanh vang lên giọng nói của Tả Lăng Tuyền:
"Huyệt Khúc Cốt ở chỗ này."
"Ơ - sao lại ở chỗ này..."...
Vẻ mặt Khương Di đột nhiên cứng đờ, ý cười nơi khóe miệng nhanh chóng biến mất, ánh mắt lạnh đi trông thấy.
Tên này lại dám chỉ vào chỗ đó của nữ tử?
Trong lòng Khương Di bốc lên lửa giận vô danh, không chút suy nghĩ xoay người đi tới cửa sổ, quát lớn: "Ngươi dám chỉ vào chỗ đó của ta à?"
"Họ Tả, ngươi..."
Trong quán rượu, Tả Lăng Tuyền và Thang Tĩnh Nhu ngồi đối diện nhau, cúi người trên bàn, nhìn quyển sách đặt ở giữa. Tiểu điểu Đoàn Tử ngồi xổm trên sách, cũng đang cúi đầu nhìn hình vẽ cơ thể người phía trên.
Tả Lăng Tuyền đang dùng ngón tay chỉ vào điểm đỏ trên hình vẽ, nghe thấy tiếng động, cả ba đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ.
Khương Di thường ngày xử lý chính sự, phản ứng nhanh nhạy, phát hiện có vấn đề, mặt không đổi sắc, lời nói ra khỏi miệng đã đổi thành:
"Sao ngươi đến nhanh vậy?"
Giọng điệu hung dữ.
Tả Lăng Tuyền có chút khó hiểu, nhìn trái nhìn phải:
"Ta đến sớm chờ ngươi cũng có lỗi à?"
Khương Di trừng mắt, chả hiểu sao lại thế này. Thang Tĩnh Nhu giật mình, ngang mắt nhìn, mới nhận ra là con nhỏ lần trước. Nhưng lần này không mặc đồ đàn ông nữa, mà là váy xếp ly bó sát mỏng manh, môi đỏ như lửa, mày đen như vẽ, rõ ràng là đã tô son trát phấn, lúc này dáng vẻ mỹ nhân tức giận, thật sự có một loại vẻ đẹp khiến người ta mê mẩn.
Nha đầu này, sao nói chuyện không suy nghĩ, toàn bộ thịt đều mọc trên ngực? Thang Tĩnh Nhu nhíu mày, vô thức liếc mắt nhìn bản thân; nàng đã đến tuổi, chắc chắn là đây đặn hơn con nhỏ chưa đầy hai mươi, đáy mắt lại lóe lên một tia đắc ý.
Nhưng những suy nghĩ nhỏ bé này, Thang Tĩnh Nhu tự nhiên không biểu lộ ra ngoài, chỉ cười tủm tỉm nói:
"Ôi - khách quý a, cô nương không phải nói không muốn đến sao? Đột nhiên nhảy ra từ bên cửa sổ, muốn dọa ai vậy?"
Khương Di đang tìm cách lảng tránh chuyện vừa rồi, nghe vậy mặt lạnh tanh:
"Liên quan gì đến ngươi?"
Tả Lăng Tuyền có chút bất đắc dĩ, đứng dậy đi ra ngoài quán rượu:
"Đấn rồi là tốt rồi. Thang tỷ, ta ra ngoài trước."
Thang Tĩnh Nhu cảm thấy hai người này không ưa gì nhau, có lẽ là sợ Tả Lăng Tuyền gây chuyện, dặn dò một câu:
"Tiểu Tả, ngươi là Phò mã tương lai của Trưởng công chúa, có chút việc phải biết nặng nhẹ, đừng có làm loạn, hại mình hại người."
Lời này cũng là nói cho cô nương ở cửa sổ nghe.
Nhưng Khương Di nghe được lời này, lửa giận trong lòng ngược lại tiêu tan đi không ít, mím môi cũng không nói gì, xoay người đi vào sâu trong con hẻm.
Lát sau
Con hẻm nhỏ yên tĩnh, vắng tanh không một bóng người, chỉ có một nam một nữ, sóng vai chậm rãi bước đi.
Nam tử nghiêng đầu nhìn nữ tử, nữ tử lại nhìn về phía bức tường, chỉ chừa lại cho nam tử một cái gáy.
"Công chúa điện hạ, sao vừa rồi người lại nổi giận? Chẳng lẽ là ở bên ngoài nghe lén?"
Khương Di đúng là đang nghe lén, nhưng trước mặt Tả Lăng Tuyền, nàng sao có thể thừa nhận, thản nhiên nói:
"Tình cờ đi ngang qua nghe được thôi. Ngươi cũng thật rảnh rỗi, dạy một nữ tử bình dân tu hành, nàng ta ngay cả huyệt Khúc Cốt ở đâu cũng không biết, làm sao mà học?"
"Mới bước vào tu hành, không biết gì là chuyện rất bình thường. Ta chỉ dựa theo hình vẽ một chút mà Công chúa đã ghen..."