Tiên Tử Xin Giúp Ta Trường Sinh

Chương 117

Đôi mắt Trương Thiên Thành vô thần, sắc mặt trắng bệch, âm thanh trong miệng cũng không có chút tình cảm nào.

Đầu vừa mới lắp lên, lại rơi xuống.

- Đầu của ta..

Trương Thiên Thành đưa tay đón lấy, nhưng chậm một bước.

Lại cúi người đi tìm, chẳng qua động tác kia lại vô cùng cứng ngắc mà thong thả.

Hai tay trải qua một phen lục lọi, mới lần nữa đem đầu gắn lại.

- Còn chưa khôi phục?

Mục Vân Thanh thấy thế khẽ nhíu mày.

Bình thường mà nói, thời gian nhiều ngày như vậy, Trương Thiên Thành hẳn là đã khôi phục không kém nhiều lắm mới đúng.

Tuy nhiên, phương pháp luyện chế khôi lỗi của mình cũng là lần đầu thi triển.

Có chút sơ suất cũng là bình thường.

- Bẩm đại nhân, không gắn được đầu.

Ánh mắt Trương Thiên Thành đờ đẫn, hai tay đỡ đầu, không dám buông tay.

Mục Vân Thanh:.

Xem ra thật sự là luyện chế chưa tốt.

- Đừng nhúc nhích, để ta thử xem.

Mục Vân Thanh trong lòng khẽ động, hai tay nhanh chóng bấm pháp quyết, một cỗ linh khí tinh thuần tràn vào trong thân thể Trương Thiên Thành.

Bí pháp này là truyền thừa ma đạo mà gã ngẫu nhiên đạt được trong một sơn động khi ra ngoài rèn luyện.

Nguyên lý và thuật tạo súc có một tia tương tự, đều là thuật cấm kỵ thuộc về ma đạo.

Tạo Súc Thuật là lột da người khác hoặc vật sống, đồng thời phong ấn hồn phách vào trong da.

Như thế, có thể làm được trình độ thật giả lẫn lội.

Mà môn bí thuật này, lại là đem hồn phách trực tiếp tách ra, dung nhập thần hồn ấn ký của mình, đem nó luyện thành phân hồn tương tự.

Luyện chế xong thần hồn, lại đem toàn bộ thân thể đều luyện chế thành thân thể khôi lỗi.

Lại đem song phương dung hợp, liền có thể trở thành một cỗ thân thể quỷ dị nửa sống nữa chết, gọi là nằm giawux sinh tử cũng không sai.

Chỉ là, kể từ đó, tu vi lại không có năng tăng trưởng, chỉ có thể tu hành lực lượng thân thể.

Bí pháp bậc này Mục Vân Thanh cũng lén lút tu hành, trước đó chưa từng thi triển qua.

Chưa từng trải qua luyện tập gì, khó tránh khỏi cũng xuất hiện một ít sơ suất.

Liền như bây giờ, Trương Thiên Thành đầu lâu, không gắn lên được.

Gã đang tìm cách khắc phục.

Sau một lúc lâu.

Mục Vân Thanh thu hồi linh khí, thở dài một hơi.

Thân thể con rối này quả thật có chút vấn đề, lực lượng trong đó chưa hoàn toàn kích hoạt.

Cũng may, gã dùng linh khí cứu chữa một phen.

- Được rồi, tạ đại nhân.

Trương Thiên Thành lắc lắc đầu, lần này giả vờ xong xuôi.

Không rơi xuống nữa.

Trong đôi mắt vốn vô thần kia cũng hiện lên một trận quang mang quỷ dị, sau đó mới dần dần xuất hiện thần thái.

Da thịt ảm đạm trắng bệch cũng dần dần có huyết sắc cùng sáng bóng.

Nhìn qua cơ bản không khác gì người thường.

- Thành công rồi.

Mục Vân Thanh thấy thế, trong lòng cũng vui vẻ.

Bộ dáng này mới là đúng vị.

Hiện tại giờ phút này Trương Thiên Thành giống như là linh khí hình người của gã.

Hoàn toàn nghe lệnh gã khống chế.

- Trương Thiên Thành, trong Vạn Diệu Cung có một lô đỉnh tên là Vương Thủ Chân.

Mục Vân Thanh trực tiếp mở miệng hỏi, đồng thời vung tay lên, ảo hóa ra một bóng người.


Đúng là bộ dáng của "Vương Thủ Chân".

- Đại nhân, xin cho ta suy tư một lát.

Trương Thiên Thành nhíu mày, hồn phách của y trải qua luyện chế rất hỗn loạn.

Mục Vân gật đầu, cũng không sốt ruột.

Vẫn là tay nghề của gã không được, nếu không, cũng sẽ không xuất hiện loại tình huống này.

Sau một lúc lâu, Trương Thiên Thành hơi chải chuốt trí nhớ của mình, gật đầu nói:

- Đại nhân, đúng là có người này, chỉ là diện mạo như vậy hình như có chút không giống.

Bộ dáng không giống nhau sao?

Mục Vân Thanh nghe vậy, chân mày nhướng lên, sau đó lại hỏi:

- Tư chất người này như thế nào?

- Đại nhân, xin cho ta suy tư một lát.

Trương Thiên Thành lại nhíu mày, bắt đầu lâm vào trầm tư.

- Chuẩn.

Mục Vân Thanh lại đồng ý, nhưng có chút không vui.

- Vâng.

Trương Thiên Thành tiếp tục chải chuốt trí nhớ, cuối cùng mở mắt nói:

- Thiên tư của người này không tầm thường, hẳn là có cơ duyên đặc thù gì đó.

- Hả?

Mục Vân Thanh nghe vậy hai mắt híp lại, lại nói:

- So với Ôn Tri Hành thì sao?

- Đại nhân, xin cho ta suy nghĩ..

- .. Ngươi.. Quên đi, ngươi nhanh lên một chút.

Lần này, Mục Vân Thanh thật sự không kiên nhẫn.

Tàn thứ phẩm quả nhiên không được.

Nhưng trải qua một phen suy tư, Trương Thiên Thành chỉ lắc đầu:

- Tiểu nhân không biết.

- ..

Mục Vân Thanh nghe vậy sắc mặt trầm xuống.

Nếu không phải Trương Thiên Thành đã bị gã luyện chế thành khôi lỗi, gã đều cho răng mình bị đùa giỡn.

- Được, ta biết rồi.

Cuối cùng, gã thở dài một hơi, ổn định tâm tình.

Lần này, trên thực tế Trương Thiên Thành cũng không nói ra cái gì hữu dụng.

Tất cả những thứ này đều không kém nhiều so với suy đoán của gã.

Ngược lại là có một chút, diện mạo như vậy có chút không giống nhau..

Điểm ấy cần tra một chút.

Mục Vân Thanh trong lòng khẽ động, nhớ tới động phủ bên cạnh mình.

Vừa vặn, bên cạnh ta còn có một động phủ, làm hàng xóm với tiểu sư đệ cũng không tồi.

* * *

Lúc này,

Ôn Tri Hành và Bạch Lộ Thu cũng trở về chỗ ở ban đầu.

Dọc theo đường đi, hắn cũng không cùng Bạch Lộ Thu có cái gì trao đổi, chủ yếu là hắn đắm chìm trong nghiên cứu Cửu Chuyển Thái Dương Kinh, dù là mỹ nhân ở bên cạnh, cũng không có cảm giác chút nào.

Bận lắm.

Phụ nữ tránh sang một bên.

Bạch Lộ Thu thỉnh thoảng liếc Ôn Tri Hành một cái, trong ánh mắt toát ra tò mò.

Nàng kinh ngạc vì chính mình nhìn lầm, có thể làm cho sư tôn nhìn trúng thu làm đệ tử, tất nhiên có chỗ hơn người.


Người nam tử trước mắt này, đột nhiên cho nàng cảm giác khác hẳn.

Lúc trước nhiều nhất chỉ là có chút đồ vật, nhưng hiện tại ngược lại nhiều hơn một tầng màn sáng thần bí.

- Đến rồi.

Bạch Lộ Thu khẽ mở đôi môi đỏ mọng, mở miệng.

- Tạ Bạch sư tỷ.

Ôn Tri Hành đứng dậy nói cảm ơn, nhưng phần lớn tâm thần vẫn đắm chìm trong thế giới của mình.

Sau đó không thèm liếc Bạch Lộ Thu một cái, lập tức đi vào trong phòng của mình.

Trải qua tìm hiểu vừa rồi, Ôn Tri Hành đã có hiểu biết đại khái về Cửu Chuyển Thái Dương Quyết.

- Vận hạc bay lên, dẫn tới đáy biển sâu, hình thành nên một..

Trong lòng hắn thì thào tự nói.

Còn chưa đi vào trong phòng, khí hải đã bắt đầu phát sinh biến hóa.

Bùm!

Cả khí hải giống như sôi trào, linh khí hóa thành nhiệt khí bắt đầu bốc hơi.

Quanh thân toát ra dương khí nóng bỏng, bao bọc toàn thân, giống như đắm chìm trong lửa cháy.

Cho dù là Ẩn Linh Thuật đều mất đi hiệu lực trong nháy mắt.

- Hả?

Bạch Lộ Thu đứng sau Ôn Tri Hành thấy vậy, nhất thời sửng sốt.

Chợt, cái miệng nhỏ nhắn mê người kia mở thành hình chữ O, sau đó lại chậm rãi mở to..

- Đây là..

Đây là cái gì a!

Thuần Dương chi thể?

Bạch Lộ Thu hai mắt trừng đến tròn xoe, người trong Chính Dương Tông dương khí tràn đầy rất nhiều, nhưng là tiểu sư đệ này của mình không chỉ là dương khí tràn đầy a.

Cái này đều nhiều đến tràn ra!

Không ngừng tràn ra!

Giờ khắc này, nàng phảng phất nhìn thấy mặt trời.

Chói mắt như vậy, chói mắt, làm cho người ta nóng rực.

- Thì ra là thế!

Thân hình Bạch Lộ Thu run lên, rốt cục hiểu được sư tôn vì sao thu Vương Thủ Chân làm đồ đệ.

Cũng hiểu được Liễu Thanh Đại vẫn tự tin như vậy.

Thì ra bọn họ đều biết Vương Thủ Chân thật sự là Thuần Dương chi thể.

Kẽo kẹt!

Ôn Tri Hành đắm chìm trong tu hành, cũng không chú ý tới những thứ này, chỉ tiện tay đóng cửa lại.

Đồng thời mở ra trận pháp che chắn trong phòng.

Nhà gỗ tuy nhỏ, nhưng dù sao cũng coi như một cái tiểu phủ đệ, là nơi dùng để tu hành, dù lộ ra nghèo nàn một chút, nhưng trận pháp che đậy vẫn phải có.

Bên ngoài nhà.

Ý chí cực đại của Bạch Lộ Thu phập phồng bất định.

Tin tức này đối với nàng mà nói, ít nhiều là có chút rung động, một đôi mắt đẹp lại hiện lên vẻ khó hiểu.

Không phải bởi vì cái khác, mà là cùng nàng tu hành công pháp có liên quan.

Nàng thân là nữ tử, công pháp tu hành tự nhiên cùng những người trong Chính Dương Tông bất đồng.

Công pháp nàng tu tên là: Tiên Thiên Thái Âm Kinh.

Cũng là do Liễu Thanh Huyền truyền lại.

Công pháp này, đồng dạng bất phàm, các phương diện đều có thể được cho là công pháp đỉnh cao, hơn nữa bất luận thể chất gì đều có thể tu hành công pháp này.


Tai hại duy nhất chính là tu hành đến chỗ sâu, trong cơ thể sẽ bởi vì âm thịnh dương suy xuất hiện đủ loại vấn đề.

Đến cuối cùng thậm chí sẽ xuất hiện tẩu hỏa nhập ma, thậm chí âm dương đảo ngược, sinh tử đạo tiêu.

Đây vốn không phải là vấn đề lớn gì, chỉ cần tìm một đạo lữ, không có việc gì làm làm, âm dương điều hòa, liền có thể giải quyết phiền toái.

Mà Bạch Lộ Thu tu hành đến nay, vẫn là xử nữ.

Không tìm được đạo lữ thích hợp, tai họa ngầm trong cơ thể, toàn bộ dựa vào tu vi cường đại áp chế.

Liễu Thanh Huyền cũng vẫn khuyên nàng sớm ngày tìm một lang quân như ý.

Bạch Lộ Thu ngoài miệng đáp ứng, cũng gặp qua không ít thiên kiêu, nhưng cuối cùng không có lọt vào mắt của nàng.

Sau khi tu hành đến cảnh giới hiện tại, nam tử bình thường đã không thỏa mãn được điều kiện tương tác kia.

Vừa mới giao hòa, sợ là có thể trực tiếp bị hút chết.

Nhưng nếu là Thuần Dương chi thể..

Ánh mắt của nàng dừng trên cửa sổ bị đóng lại, bóng lưng nóng rực như mặt trời hiện lên trong đáy mắt.

Trong lòng Bạch Lộ Thu đột nhiên nhảy dựng, trái tim như bị móng vuốt mèo nhẹ nhàng trêu chọc.

Ngứa và tê.

- Cho nên, ngươi tên là Ôn Tri Hành đúng không?

Bạch Lộ Thu vén mái tóc bên tai xuống, miệng thì thào tự nói một tiếng.

Tóc cao theo gió nhảy múa, phát ra mùi thơm thanh nhã.

* * *

Trong nhà.

Ôn Tri Hành khoanh chân mà ngồi, dương khí nồng đậm đến nay tràn ngập cả phòng.

Khí hải của hắn giờ phút này đang không ngừng phóng thích nhiệt độ cực nóng ra bên ngoài, phảng phất hóa thành một mặt trời chân chính.

Quanh thân hắn bị một đoàn khí diễm màu vàng bao bọc, tản ra quang mang màu vàng chói mắt.

Cùng lúc đó, cũng không biết có phải bị k1ch thích hay không.

Cửu Thiên Lôi Chủng trong thức hải cũng có động tác.

Ầm ầm!

Rất nhiều lực lượng thần thức hội tụ, cuối cùng ngưng kết thành một đạo lôi xà tráng kiện, ở trong thức hải không ngừng rít gào.

Ma chủng dưới đáy biển tựa như bắt đầu run lẩy bẩy.

Không còn kiêu ngạo kiêu ngạo như trước nữa.

Sợ hãi.

- Hảo bảo bối, hảo công pháp!

Trong lòng Ôn Tri Hành cũng không nhịn được mừng rỡ.

Cửu Chuyển Thái Dương Kinh này phảng phất trời sinh vì hắn mà sinh, tu hành, cơ hồ không có chút chướng ngại nào.

Hết thảy đều tựa như nước chảy thành sông.

Hắn thậm chí không tìm hiểu quá nhiều, cũng đã hiểu được tất cả.

Thuận lợi đến không thể tưởng tượng.

- Bế quan! Trước luyện thành một vòng rồi nói sau!

Ôn Tri Hành lần nữa nhắm mắt, đem tất cả tâm thần tập trung vào tu hành.

* * *

Thời gian như thoi đưa.

Thời gian hai tuần thoáng cái đã qua.

[Ngươi Trải qua khắc khổ tu hành, Cửu Chuyển Thái Dương Kinh của ngươi thành công đột phá tới một vòng!]

Giờ phút này, toàn thân Ôn Tri Hành tản ra hào quang xích kim chói mắt.

Loại quang mang này, giống như mặt trời chân chính, làm cho người ta không thể nhìn thẳng.

Hô..

Ôn Tri Hành chậm rãi thở ra một hơi,

- Nhận!

Quang mang bên ngoài cơ thể thu liễm, bị thu vào trong khí hải.

Mà khí hải của hắn, biến hóa càng lớn.

Khí hải vốn như đại dương mênh mông, giờ phút này giống như biến thành một tinh cầu xích kim.

Năng lượng kh ủng bố ẩn chứa trong đó, người bình thường thậm chí cũng không thể chạm vào nóng bỏng bực này.

- Rốt cục thành!

Ôn Tri Hành mỉm cười.

Sau khi luyện thành một vòng, khí hải này liền đại biến dạng.

Nhưng mà đây chỉ là một hình thức ban đầu, cũng không phải là mặt trời chân chính.


Ôn Tri Hành một thân thực lực, đã có kh ủng bố tăng lên.

Không chỉ có là khí hải, ngay cả thức hải cũng có biến hóa cực lớn.

Trên thức hải, hắc vụ vốn dày đặc vô cùng, giờ phút này đã trở nên cực kỳ mỏng manh.

Diện tích cũng từ mười mấy trượng trước biến thành mấy trăm trượng.

Trong khi đó,

Một cây non quanh thân bị điện cung màu vàng quấn quanh từ trong thức hải mọc ra.

Đây là cây non do Cửu Thiên Lôi Chủng tạo ra.

Chờ qua chút thời gian, chờ cây non này trưởng thành, toàn bộ thức hải sẽ hoàn toàn hóa thành lôi trì.

Về phần mấy khỏa ma chủng kia.

Đã trở nên cực kỳ tối tăm, nếu không phải cố ý tìm kiếm, căn bản liền không nhìn thấy thân ảnh của chúng nó.

Có Cửu Thiên Lôi Chủng, Ma Chủng đã không còn sóng gió gì nữa.

[Ngươi quá mức nghịch thiên, Ẩn Linh Thuật mất hiệu lực, đề nghị thăng cấp!]

Đúng lúc này, bảng nhắc nhở b ắn ra.

- Ẩn Linh Thuật đều mất đi hiệu lực..

Ôn Tri Hành sửng sốt, chợt bật cười một tiếng.

Đây cũng không phải là chuyện xấu.

Cũng tốt, mình gần đây cũng tích góp được một ít Điểm Tạo Hóa, là thời điểm dùng một chút.

Trước đó, Ôn Tri Hành đã có 113 Điểm Tạo Hóa.

Mà thời gian hai tuần này, hắn cũng không quên phái Nghịch Mệnh Huyết Thân ra ngoài thu thập Điểm Tạo Hóa.

Tổng cộng rút ra 42 lần Mảnh Vỡ Tạo Hóa.

[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám +32, trước mắt: 32.]

[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu trắng +5, trước: 6/2]

[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu lam +4, trước mắt: 6/3]

[Mảnh Vỡ Tạo Hóa kim sắc +1, trước mắt: 3/5]

Tổng cộng tiêu hao bảy năm thọ nguyên.

[Thọ Nguyên trước mắt: 239.]

- -

Vận khí này nói kém cũng không thể tính, dù sao còn rút được một mảnh nhỏ tạo hóa màu vàng.

Cũng thu thập được một ít Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu trắng cùng màu lam.

Nói được, khẳng định cũng không phải, đại bộ phận đều là Mảnh Vỡ Tạo Hóa xám tro.

Đương nhiên trong tạo hóa này cũng mở ra một ít thứ tốt.

Đáng tiếc, đối với Ôn Tri Hành trợ giúp cũng không lớn, cuối cùng, toàn bộ đổi thành Điểm Tạo Hóa.

Tất cả tạo hóa màu xám mở ra 32 Điểm Tạo Hóa, 3 tạo hóa màu trắng mở ra 15 Điểm Tạo Hóa, 2 tạo hóa màu lam mở ra 100 Điểm Tạo Hóa.

[Điểm Tạo Hóa +147, trước mắt: 260.]

- 260 Điểm Tạo Hóa, cũng đủ thăng cấp rồi.

Ôn Tri Hành rất hài lòng, lúc trước hắn vẫn nhịn, hiện tại rốt cục có thể tùy ý tiêu một khoản.

[Ngươi tiêu hao 100 Điểm Tạo Hóa, Ẩn Linh Thuật (màu trắng) bắt đầu thăng cấp.]

[Thăng cấp xong, ngươi đạt được bí pháp: Thiên Tức Thuật!]

Phẩm chất màu lam, có thể thu liễm khí tức, ngụy trang trạng thái bản thân, lẫn lộn người khác nhìn trộm, đồng thời có thể hóa thành vô hình.

[Tiêu hao một ngàn Điểm Tạo Hóa, có thể thăng cấp thành phẩm chất màu tím.]

* * *

- Thiên Tức Thuật, không tồi.

Ôn Tri Hành hài lòng gật đầu.

Hắn đang muốn thăng cấp lần nữa, ngoài phòng lại truyền đến tiếng gõ cửa thùng thùng.

- Vương sư đệ, mau mở cửa.

Một thanh âm mềm mại quen thuộc truyền đến.

Ôn Tri Hành nhướng mày, tâm niệm vừa động, tất cả khí tức lại thu liễm.

Thanh âm này, hình như là.. Hoa Hữu Dung.

Kẽo kẹt.

Ôn Tri Hành mở cửa phòng, đã thấy phía sau Hoa Hữu Dung còn có vài bóng người.

Một người trong số họ, hắn thậm chí còn biết.

Trầm Linh Quân?

Bình Luận (0)
Comment