Chương 1359: Đánh Thuốc Mê
Chương 1359: Đánh Thuốc MêChương 1359: Đánh Thuốc Mê
Hứa Nguyên chậm rãi bước đến trước mặt thiếu nữ, nhìn chằm chằm vào túi thuốc, hỏi:
"Đây là thứ gì?"
Nhiễm Thanh Mặc thành thật đáp:
"Đây là thuốc mà Lâu Cơ tỷ tỷ đưa cho ta trước khi rời đi, tỷ ấy nói nếu chúng ta gặp nguy hiểm, có thể bôi nó lên kiếm."
"A2"
Hứa Nguyên kinh ngạc:
"Có tác dụng gì?"
Nhiễm Thanh Mặc cố gắng nhớ lại, thấp giọng nói:
"Lâu Cơ tỷ tỷ nói, chỉ cần bôi thứ này lên kiếm, chỉ cần hơi làm trầy da một chút là có thể ảnh hưởng đến ý thức của tu sĩ Thuế Phàm cảnh, hơn nữa còn khiến cho khí cơ của bọn họ vận chuyển không thuận."
"Thuế Phàm?"
"Ừm."
Nhiễm Thanh Mặc gật đầu, đưa tay làm động tác chém:
"Chém nhiều nhát một chút, tăng liều lượng lên, thậm chí có thể khiến bọn họ trực tiếp mất đi năng lực chiến đấu."
Nghe vậy, Hứa Nguyên không khỏi hừ lạnh một tiếng, thầm mắng lão bà kia trong lòng, sau đó đưa tay muốn lấy túi thuốc.
Thân thể Nhiễm Thanh Mặc lập tức lùi về sau một bước, ôm chặt túi thuốc trong lòng, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Hứa Nguyên:
"Hứa Nguyên... Lâu Cơ tỷ tỷ đã nói, thứ này không thể để ngươi chạm vào, nếu không ta sẽ gặp nguy hiểm."
Hứa Nguyên nghiến răng, nắm tay siết chặt.
Nguy hiểm? Nguy hiểm cái khỉ!
Được lắm, nữ nhân xấu xa! Nàng có nhiều bảo bối như vậy, lại cho Tảng Băng Lớn đồ tốt, thế mà không cho ta?
Nhưng nhìn vẻ mặt của Nhiễm Thanh Mặc lúc này, Hứa Nguyên vẫn mỉm cười, nhường đường cho nàng:
"Được được được, ta không động vào là được."
Nhiễm Thanh Mặc thấy vậy muốn nói gì đó an ủi Hứa Nguyên, nhưng nàng vẫn im lặng đi tới trước mặt Tô Cẩn Huyên, ngồi xổm xuống.
Tô Cẩn Huyên nhìn thiếu nữ áo đen với đôi mày lạnh như băng trước mặt, hừ lạnh một tiếng:
"Hừ, muốn dùng thuốc sao? Dược vật tầm thường thì đúng là... A... Ưm... Khụ khu..."
Nhiễm Thanh Mặc lập tức đưa tay bóp má Tô Cẩn Huyên, không cho nàng khép miệng lại, sau đó trực tiếp đổ nửa gói thuốc bột vào miệng nàng ta.
Hành động có phần thô bạo khiến Bạch Mộ Hi ở bên cạnh không khỏi run lên.
Làm xong mọi thứ, Nhiễm Thanh Mặc cẩn thận cất túi thơm đi, nói với Hứa Nguyên:
"Hứa Nguyên, xong rồi. Lâu Cơ tỷ tỷ nói nửa chén trà sau là có hiệu quả."
"Ừm"
Nhìn Tô Cẩn Huyên bên kia như muốn ho cả phổi ra ngoài, Hứa Nguyên bỗng nhiên không chắc chắn lắm, không biết có phải Tảng Băng Lớn đang nhân cơ hội này trả thù riêng hay không.
Nhưng chắc là không đâu.
Tảng Băng Lớn đáng yêu như vậy, sao có thể nhân việc công trả thù riêng được?
Ừm, chắc chắn là không thể nào.
Thời gian chờ đợi không dài, linh thị của Hứa Nguyên rất nhanh cảm nhận được khí cơ trên người Tô Cẩn Huyên bắt đầu hỗn loạn.
Quả nhiên, bảo bối của Lâu Cơ tỷ tỷ, không hổ danh là thần dược.
Lại đợi một lúc, nhìn thấy Tô Cẩn Huyên đã bắt đầu thở dốc, sắc mặt trở nên tái nhợt, Hứa Nguyên liền định đi tới, muốn trực tiếp loại bỏ tạp chất trong cơ thể nàng ta.
Nhưng hắn vừa mới nhấc chân, Giọng nói thở dốc như có như không của Bạch Mộ Hi bỗng nhiên vang lên:
"Công tử, Nhiễm tiểu thư, hai người... Hai người có cảm thấy... trong động này... hơi nóng không?"
"Nóng?"
Nghe giọng điệu này, Hứa Nguyên liền cảm thấy Bích Loa Xuân lại giở trò.
Bọn họ đang ở trong hang băng giá thế này, nàng là một Tông Sư đỉnh phong, sao lại có thể cảm thấy nóng?
Nhưng khi quay đầu nhìn lại, Hứa Nguyên lại không khỏi sững sờ.
Từng giọt mồ hôi nhỏ li tỉ chảy ra từ trán trắng nõn của Bạch Mộ Hi, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một ráng hồng. Bạch Mộ Hi nhìn Hứa Nguyên, ngón tay thon dài khế kéo cổ áo xuống, để lộ xương quai xanh tỉnh xảo mê người, cố gắng để hàn khí trong động băng tràn vào trong lớp áo.
Hứa Nguyên nhíu mày, nhìn về phía vết thương ở bụng Bạch Mộ Hi, trong nháy mắt hiểu ra chuyện gì.
Là người sở hữu Mị Thần Đạo Uẩn, Hứa Nguyên rất rõ ràng Huyễn Công Mị Thuật khó phòng bị đến mức nào.
Tô Cẩn Huyên là kẻ sở hữu buff ba lần, mị công huyền thuật chắc chắn còn lợi hại hơn hắn nhiều.
Hắn đã từng không chỉ một lần dùng kiếm khí dung hợp Mị Thần Đạo Uẩn khiến kẻ địch rơi vào ảo cảnh, huống chỉ là Tô Cẩn Huyên.
Bạch Mộ Hi chắc chắn là bị trúng chiêu bởi vì vết thương nhỏ này.
Hứa Nguyên không chút do dự, bước nhanh về phía Tô Cẩn Huyên.
Hắn phải nhanh chóng loại bỏ hết tạp chất trong người yêu nữ này, nếu không, một lát nữa cục diện trong hang rất có thể sẽ biến thành hai đánh hai.
Vừa đi, Hứa Nguyên vừa nghiêm giọng nói:
"Dùng nội công áp chế, nàng trúng mị công của Tô Cẩn Huyên rồi."
Bạch Mộ Hi thở dốc, đáp:
"Công tử, ta đã kiểm tra rồi, thân thể không có gì bất thường cả."
"Lần trước ta có thể để ngươi phát hiện ra là vì cố ý, Tô Cẩn Huyên sao có thể giống ta được? Nhiễm Thanh Mặc, mau dùng đạo uẩn giúp nàng ấy."
"Nhưng mà... hình như ta cũng hơi nóng..."
Hỏng rồi, bây giờ biến thành ba đánh một rồi.
Hứa Nguyên ngẩn người, bỗng nhiên nhận ra có gì đó không đúng.
Trên người Nhiễm Thanh Mặc không có vết thương, làm sao nàng ấy trúng mị công được?
Mị Hồn Ma Thể có thể ảnh hưởng đến người khác từ xa là thật, nhưng chuyện này Hứa Nguyên đã nói rõ với hai nàng từ trước rồi.
Với thực lực của Tảng Băng Lớn, không lý nào lại trúng chiêu.
Hơn nữa, nếu Tảng Băng Lớn đã trúng chiêu, vậy thì hắn cũng phải trúng mới đúng.
Nhưng sự thật là bây giờ hắn không hề cảm thấy nóng, thậm chí còn thấy lạnh sống lưng, mồ hôi lạnh túa ra.
"Hắc hắc..."