Chương 1366: Giá Như Tu Vi Cao Hơn
Chương 1366: Giá Như Tu Vi Cao HơnChương 1366: Giá Như Tu Vi Cao Hơn
Thấy vậy, Bạch Mộ Hi đành phải hậm hực cúi người, bế Tô Cẩn Huyên theo kiểu công chúa vào trong ngực, nhưng nhìn thấy công tử dường như không có ý định nhấc chân, nàng chần chờ hỏi:
"Công tử, ngươi không đi sao?"
Hứa Nguyên trợn mắt, nhìn chằm chằm hai nữ tử bên kia, thở dài nói:
"Bọn họ sắp đánh nhau rồi, không thể đi được."
"Nhưng không đi thì tu vi của ngươi cũng chẳng thể nhúng tay vào đâu."
Biết nói chuyện thì nói nhiều thêm chút nữa đi!
Trong lòng oán thầm một câu, Hứa Nguyên không để ý đến Bích Loa Xuân nữa, mà dùng linh thị lặng lẽ dò xét về phía Nhiễm Thanh Mặc và Thiên Diễn đang giằng co giữa động băng.
Trong khoảnh khắc tiếp xúc, hắn lập tức phát hiện hai nàng đã dùng nguyên khí khóa chặt lấy đối phương.
Súng đạn đã lên nòng, chỉ còn chờ bóp cò.
Với tình hình hiện tại, tổng cộng Hứa Nguyên nghĩ ra hai cách giải quyết.
Thứ nhất, hắn bộc phát tu vi, áp chế hai nàng, trấn áp gia pháp.
Thứ hai, đổ nốt nửa gói Mị Thần Anh phấn còn lại cho Tô Cẩn Huyên đang hôn mê, cho hai khối băng lớn nhỏ bên kia một chút chấn động nho nhỏ của Mị Ma.
Nhưng hiển nhiên, cả hai cách giải quyết đều có chút không thực tế.
Cách thứ nhất, trước mắt không có điều kiện nào có thể khiến hắn bộc phát tu vi.
Cách thứ hai, nửa gói công cụ gây án đó đã bị Nhiễm Thanh Mặc lấy lại.
Trong lòng nghĩ vậy, Hứa Nguyên vừa quan sát từng chút một động tĩnh của hai nàng, vừa lặng lẽ vận chuyển Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết đến mức cao nhất.
Cổ nhân có câu, chỉ cần tư tưởng không đi xuống, cách giải quyết luôn nhiều hơn khó khăn.
Trong động băng tinh rơi vào yên lặng, chỉ còn lại tiếng hít thở run rẩy của Thiên Diễn vì tức giận. Vào lúc một mảnh đất cát men theo động băng tinh rơi xuống phía dưới,
Thiên Diễn nhìn chằm chằm Nhiễm Thanh Mặc, nhẹ nhàng thốt ra một chữ:
"Phá!"
Trong nháy mắt, lực đẩy mạnh mẽ tạo nên sóng khí mãnh liệt hướng về bốn phương tám hướng!
Nhiễm Thanh Mặc đã sớm nâng cao cảnh giác, không chút do dự, lập tức đưa Mặc Kiếm trong tay lên ngang người.
Từng tia hàn khí từ trên đó lan tràn ra, men theo cỗ lực đẩy này, ngược dòng đánh về phía Thiên Diễn.
Nơi nó đi qua, cỗ lực đẩy này giống như bị đóng băng lại.
Đôi đồng tử màu vàng kim của Thiên Diễn hiện lên một tia chế giễu, đầu ngón tay khẽ nhấc, ở khoảng cách gần, nàng kết xuất một thủ ấn huyền diệu nhắm thẳng vào Nhiễm Thanh Mặc.
Trong khoảnh khắc thủ ấn thành hình, đôi mắt đen láy của Nhiễm Thanh Mặc hiện lên vẻ cảnh giác mãnh liệt, nàng chỉ cảm thấy mọi thứ xung quanh đều bị ngăn cách, trở nên vô cùng trống rỗng.
Ngay sau đó,
Vô số đường vân huyền diệu đột ngột hiện lên trên không trung, bao vây lấy nàng.
Thiên Diễn cắn răng, giọng nói mang theo chút nức nở:
"Nữ nhân lắm chuyện!"
"Ta không xen vào việc của người khác."
Nhiễm Thanh Mặc chậm rãi rút Mặc Kiếm ra khỏi vỏ, hàn ý vừa rồi biến mất trong nháy mắt liên lan toả khắp hang động. Giọng nói thanh u của nàng vang lên:
"Hứa Nguyên đã làm chuyện phu thê với ta rồi, nên ngươi không được đánh hắn."
Nghe vậy, Thiên Diễn như con mèo xù lông, mái tóc dài cùng với tà váy cung trang lộng lẫy bay phấp phới. Nàng ta cất giọng chế nhạo:
"Nói như thể ta chưa từng làm vậy, hơn nữa, ai bảo ta không được đánh Hứa Nguyên chứ? Chính hắn đã nói với ta, lúc trước ngươi ra tay với hắn còn tàn nhẫn hơn ta nhiều." Trong đôi mắt đen láy của Nhiễm Thanh Mặc thoáng hiện lên vẻ mất mát, nàng mím chặt môi, không nói gì.
Thiên Diễn hừ lạnh một tiếng, tiếp tục nói:
"Mùa đông dầm mưa không nhóm lửa, suýt chút nữa là hắn chết rồi..."
"Chuyện đó... rõ ràng là ngươi lừa ta đi làm mài"
Nhiễm Thanh Mặc có chút uất ức.
"..." Thiên Diễn nghẹn lời.
Nhiễm Thanh Mặc nhìn chằm chằm Thiên Diễn, giọng nói vô cùng nghiêm túc:
"Hơn nữa, Giám Thiên Các các ngươi còn phái người ám hại Hứa Nguyên."
Thiên Diễn nín thở, thân thể mềm mại lơ lửng trên không trung khẽ run lên, thủ ấn đang kết cũng vô thức buông lỏng.
Bị ảnh hưởng, Tứ Tượng Phong Thiên Ấn đã thành hình trên không trung trở nên lúc sáng lúc tối.
Sơ hởi
Đôi mắt đen láy của Nhiễm Thanh Mặc lóe lên, Mặc Nhận ra khỏi vỏ, nhắm thẳng eo Thiên Diễn mà chém tới.
Mũi kiếm nhắm đến, thời gian như ngưng đọng.
Thiên Diễn bừng tỉnh, đôi mắt mở to, nhìn nữ nhân trước mặt đang tỏ vẻ ngây thơ, vừa lùi về phía sau vừa vội vàng thi triển ấn pháp:
"Hèn hại"
Vừa dứt lời, ấn pháp bốn phía lập tức giáng xuống.
Ngay khoảnh khắc khí cơ của hai người va chạm, Bạch Mộ Hi đứng ngoài quan sát cũng không do dự nữa, nàng định kéo công tử chạy trốn.
Nhưng đáng tiếc,
Ngay khoảnh khắc bàn tay nàng chạm vào người, thân ảnh Hứa Nguyên đã biến mất tại chỗ.
Đạp Hư Trảm! Hứa Nguyên cắn răng, liều mạng thi triển chiêu thức.
Hắn trực tiếp dịch chuyển đến giữa Nhiễm Thanh Mặc và Thiên Diễn.
Một bên là Mặc Nhận ẩn chứa đạo uẩn sắc bén.
Một bên là pháp ấn của Thiên Diễn.
Như một cái chớp mắt, cũng như vĩnh hằng.
Linh thị cảm nhận được,
Hứa Nguyên đồng thời bắt gặp vẻ kinh hãi trong đôi mắt đẹp đang dần mở to của Thiên Diễn và Nhiễm Thanh Mặc.
Trong khoảnh khắc này, trong lòng hắn đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.
Nếu như tu vi của hắn đủ mạnh.
Trong nhà có ai dám đánh nhau.
Hắn nhất định phải đánh cho nàng ta một trận nhớ đời!
Nghĩ đến những chuyện vui sướng này, khí tức tử vong ập đến!
ebookshop.vn