Hứa Trường Ca hít sâu một hơi, không lạnh không nhạt lườm Hứa Nguyên một chút:
"Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, trước mặt phụ thân có chuyện gì cứ nói thẳng là được."
"Ách. . ."
"Thanh âm này của ngươi là có ý gì?"
Hứa Nguyên ho nhẹ một tiếng:
"Khục. . Không có ý gì."
Nghe âm thanh đối thoại tận lực đè thấp từ Thiên Tấn Viên Tinh bên kia, Tể tướng Đại Viêm luôn ăn nói có ý tứ liền che mặt lộ ra một tia ý cười cổ quái.
Đưa tấu chương trong tay đặt ở trên bàn, Hứa An Hạc lắc đầu lên tiếng nói:
"Ta biết đại khái.”
"Trường Thiên, sự tình từng chuyện kể cho rõ ràng, trước tiên nói cho vi phụ biết nha đầu họ Nhiễm kia tại sao nói chuyện này với ngươi?"
Hứa Nguyên nghe vậy thu liễm suy nghĩ, hơi châm chước từ ngữ, sắp xếp đại thể sự tình Thiên Diễn tiểu nữ hài kia tinh giản một chút, sau đó kể lại cho phụ thân và Hứa Trường Ca.
Đương nhiên, chỉ nói một chút nội dung liên quan tới bản thân vị tên là Thiên Diễn tiểu nữ hài kia.
Hắn đã đáp ứng Nhiễm Thanh Mặc chỉ nói những chuyện này.
Lời nói Hứa Nguyên vừa dứt, hai người Hứa Trường Ca và Hứa An Hạc đều tạm thời rơi vào trầm mặc.
Đôi mày kiếm của Hứa Trường Ca nhăn lên rất sâu, hắn không quá tin tưởng vào loại thuyết pháp thôi diễn thiên cơ này.
So với có người có thể trực tiếp thôi diễn thiên cơ, hắn càng có khuynh hướng cho rằng những chuyện này là do một số người dùng thủ đoạn giả tạo ra.
Địa long xoay người, tháng tám tuyết bay, đủ loại thiên tượng tai nạn này có thể thông qua tài nguyên và nhân lực tạo thành.
Về phần nói đại quân Man tộc hạ Hàn Bắc thành thì càng buồn cười hơn nữa, việc này Tướng Quốc phủ mấy năm trước đã tiên đoán được rồi.
Trừ cái đó ra, mấy cái tiên đoán khác nếu như muốn làm cũng có thể lấy nhân lực đạt thành.
Nhưng so với Hứa Trường Ca một mực không tin, Hứa An Hạc lại trả lời có chút mông lung.
"Cái gọi là Thiên Diễn nữ nhân này ta ngược lại thật ra chưa từng nghe qua, nhưng Diễn Thiên Quyết xác thực có tồn tại."
Nói là nữ nhân, chứ không phải nữ hài.
Rất hiển nhiên, Hứa An Hạc cũng không cho rằng việc gọi Thiên Diễn nữ nhân cũng sẽ không giống vẻ bề ngoài.
Các loại công pháp vĩnh trú thanh xuân, phản lão hoàn đồng, hay là khống chế tuổi tác của thân thể ở trên đời này đều tồn tại.
Dừng một chút, Hứa An Hạc dường như nghĩ tới điều gì, thanh âm ung dung truyền đến:
"A. Xem ra những con chuột núp trong bóng tối thật đúng là không ít.”
"Trường Thiên, ngươi mới vừa nhắc đến Nhiễm Thanh Mặc, nàng còn nói với ngươi sự tình gì khác không?"
Hứa Nguyên gật đầu lên tiếng:
"Đúng vậy, phụ thân, nhưng ngài không phải vừa nói rằng muốn nói từng cái từng cái sự tình sao?"
Thanh âm Hứa An Hạc như đang mỉm cười, hỏi lại:
"Chẳng lẽ chuyện này còn chưa nói xong sao?"
". . . . ."
Hứa Nguyên sững sờ. Sự tình Thiên Diễn này hắn đã nói xong, nhưng ngài bên kia ngay cả nửa điểm phản ứng cũng không có?
Tối thiểu cũng cho một phương châm hành động đại khái đi a?
Trầm mặc,
Hứa An Hạc dường như có thể đoán được ý nghĩ của Hứa Nguyên, ôn nhu cười nói:
"Trường Thiên, việc này ngươi không cần suy nghĩ nhiều, vi phụ sẽ xử lý tốt."
Bởi vì hắn biết, cho nên không cần lo lắng.
Chần chờ một lát, Hứa Nguyên lựa chọn tin tưởng vị phụ thân này, loại chuyện này đã vượt qua phạm vi nhân vật nguyên tác, nếu như đối phương cũng không giải quyết được, vậy hắn càng là thúc thủ vô sách.
"Ừm, được a."
Ngón trỏ và ngón cái Hứa Nguyên có chút ma sát, hơi châm chước dùng từ, lên tiếng nói:
"Liên quan tới Nhiễm Thanh Mặc, ta muốn thỉnh cầu phụ thân ngươi một ân huệ."
"Ừm, ngươi muốn ân huệ gì?"
Lời nói Hứa An Hạc không nghe ra bất kỳ cảm xúc gì.
Hứa Nguyên đơn giản sáng tỏ:
"Liên quan tới Thiên Nguyên kiếm tông."
Hắn đã đáp ứng Nhiễm Thanh Mặc đòi hỏi cho nàng một ân huệ.
Lời này vừa nói ra, Hứa Trường Ca lập tức ngước mắt nhìn Hứa Nguyên một chút, bên trong đôi mắt hẹp dài hiện lên như có điều suy nghĩ.
Mà Hứa An Hạc đối với chuyện này cũng chưa lập tức trả lời.
Trong lầu các một mảnh yên tĩnh, cách ước chừng mười mấy giây sau.
Hứa An Hạc khẽ thở một hơi:
"Thì ra là thế. . . . Trách không được nha đầu họ Nhiễm khi đó buộc phải đưa ngươi đi, nếu không phải đã sớm biết được khả năng có Diễn Thiên Quyết, thì quả thật là một kế châm ngòi ly gián cấp thấp."
Ánh trăng thanh tịnh, hai người huynh đệ trong lầu các tâm tư dị biệt.
Một ít chuyện từ đáy lòng Hứa Trường Ca bỗng nhiên nghĩ thông suốt.
Thời điểm lúc trước trở về kinh, hắn muốn tra rõ khả năng bên trong cao tầng của Tướng Quốc phủ có tồn tại nội ứng, nhưng lại bị phụ thân ngăn lại.
Bởi vì phụ thân cực kì tín nhiệm những lão gia hỏa trong phủ kia.
Nhưng bây giờ xem ra, hoặc nhiều hoặc ít hẳn là cũng có nguyên nhân Diễn Thiên Quyết ở bên trong.
Như thế nói đến. . . .
Chẳng lẽ thật sự tồn tại người có thể thôi diễn tương lai?