Chương 200: Thể nghiệm Đạo Vực
Thanh âm vẫn thanh lãnh như cũ.
Hứa Nguyên trầm mặc mấy giây, mặt không đổi sắc chỉ chỉ chỗ y phục rách nát của nàng, nói:
"Quần áo bị rách, nhớ kỹ một lát đổi một bộ khác."
Nhiễm Thanh Mặc cúi đầu nhìn một chút, gật gật đầu:
"Nha. Được."
Nói xong, liền nháy mắt chờ hắn nói tiếp.
Hứa Nguyên ho nhẹ một tiếng:
"Chỉ có vậy thôi."
Nhiễm Thanh Mặc nghe vậy trực tiếp nhắm mắt tiếp tục dưỡng thần.
Hứa Nguyên hít một hơi thật sâu, liền nghe tiếng Tàn hồn Thánh Nhân ở trong lòng cười nói:
"Quỳnh Hoa Tông không hổ là nhất mạch tương truyền của Hợp Hoan tông, cha truyền con nối xuống tới tông môn, Đạo Trận của nữ nhân điên này quả nhiên có mấy phần ý tứ, tâm thần chỉ hơi không chú ý liền sẽ trầm luân trong đó."
Thanh âm Hứa Nguyên lãnh đạm:
"Ngươi cố ý?"
Tàn hồn Thánh Nhân cười tủm tỉm trả lời:
"Để ngươi thể nghiệm một chút cảm giác Đạo Vực là gì, mà dù sao cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn, huống chi cuối cùng không phải ta cũng gọi ngươi lại a?"
Hứa Nguyên muốn mắng người, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, chỉ thấp giọng nói:
"Một hồi bảo vệ tâm thần ta."
Tàn hồn Thánh Nhân cười mà không nói.
Hứa Nguyên lần nữa đắm chìm tâm thần bên trong Khuy Thiên trận.
Thiên Diễn và nữ nhân điên mặc áo đỏ kia vẫn còn ở tại chỗ như cũ, mà mây mù tạo thành Đạo Trận kia cũng vẫn như cũ.
Có điều giờ khắc này có hồn lực Tàn hồn Thánh Nhân gia trì, ngược lại không làm ảnh hưởng tới tâm thần hắn.
Ngưng thần nhìn lại,
Hứa Nguyên mới phát hiện ra những quỳnh lâu phồn hoa này chỉ là biểu tượng, bên trong có giấu sát ý.
Mỗi khi tiên nhạc vang lên, mỗi khi những nữ tử kia múa bằng thân thể mềm mại, từng lớp từng lớp chấn động liền sẽ ầm ầm nổ vang xung quanh Thiên Diễn!
Một thân cung trang đỏ nhạt bay phất phới cường đại phong áp thổi đến bên Thiên Diễn kia.
Quả nhiên Tàn hồn Thánh Nhân nói không sai, thực lực Thiên Diễn quả thật rất mạnh.
Tùy tiện bị nữ tử áo đỏ bao phủ ở bên trong Đạo Trận của nàng, Thiên Diễn tựa hồ không mảy may bị những tà âm kia ảnh hưởng, khuôn mặt
nhỏ lạnh lẽo, không trốn không né, môi đỏ khẽ nhếch, từng từ thiên chân ngôn từ trong miệng của nàng không ngừng bị chảy ra.
Mỗi một chữ Thiên Diễn phun ra, cho dù thân ở trong Đạo Vực của chính mình, nữ tử áo đỏ cũng phải chật vật chạy trốn.
Dưới chân Thiên Diễn như là một pháo đài một mực đứng tại chỗ.
Nhìn thấy một màn này, Hứa Nguyên hơi cảm thấy được một tia nghi hoặc.
Mới vừa rồi Nhiễm Thanh Mặc không phải nói Thiên Diễn không đánh lại nữ nhân điên này sao?
Hiện tại thế cục phía dưới nhìn thế nào cũng thấy là Thiên Diễn đang đè ép nữ nhân điên kia.
"Lạc lão đầu, ngươi có thể nhìn thấy phía dưới không?"
Hứa Nguyên bỗng nhiên lên tiếng hỏi.
"Tất nhiên là có thể."
Thanh âm Tàn hồn Thánh Nhân không có ý cười như trước đây.
Hứa Nguyên một bên vừa nhìn chiến cuộc, vừa nói:
“Tình huống nữ nhân điên kia là như thế nào?"
Thanh âm Tàn hồn Thánh Nhân có chút chần chờ:
"Có chút quỷ dị."
Hứa Nguyên nhíu mày:
"Quỷ dị? Có ý tứ gì?"
"Nàng, là Hồn Thể giống như ta vậy."
Không khí yên tĩnh trong chớp mắt,
Hứa Nguyên trầm giọng hỏi:
"Hồn Thể?”
"Vừa rồi ngươi không phải nói Hồn Thể không có cách nào ngưng tụ nguyên khí, nên không cách nào vận dụng Đạo Trận sao?"
"Cho nên ta mới nói là quỷ dị."
Tàn hồn Thánh Nhân trả lời.
"Ngươi không biết nguyên nhân?"
". . ."
Tàn hồn Thánh Nhân trầm mặc một lát, sâu kín trả lời:
"Hứa tiểu tử, thế giới này lớn như vậy, ta không biết rất nhiều chuyện a."
Hứa Nguyên trầm mặc.
Lão gia gia giống như bách khoa toàn thư thời khắc này mất đi hiệu lực.
Nhưng dáng vẻ bản thân lão gia gia ngược lại rất không quan trọng, dừng một chút liền nhẹ giọng hỏi.
"Hứa tiểu tử, bây giờ ngươi muốn làm gì?"
"Làm thế nào. . ."
Hứa Nguyên nỉ non một tiếng, nhíu mày trầm tư.
Bây giờ con đường ở trước mặt hắn có ba lựa chọn. Con đường đầu tiên, trợ giúp nữ nhân điên áo đỏ kia giết Thiên Diễn.
Con đường thứ hai, tẩm cung tông chủ Quỳnh Hoa Tông.
Nữ nhân điên áo đỏ kia đã chạy ra khỏi phòng BOSS , bên kia tất nhiên là đang trống rỗng, vừa vặn có thể chui vào đó, đoạt tất cả bảo bối bên trong.
Con đường thứ ba, trực tiếp đi đường.
Dù sao bây giờ Cửu Nguyên Bình Tức Quyết cũng đã tới tay, mục đích chuyến này của hắn cũng đã đoạt được.
Hiện tại đã biết Thiên Diễn không có cách nào suy tính được tương lai của hắn, tất nhiên cũng không có khả năng thông qua thôi diễn để định vị vị trí của hắn.
Lúc trước nàng có thể tìm tới hắn hơn phân nửa là bởi vì bộ xe ngựa Bàn Long kia quá mức rêu rao.
Mặc dù ở thế giới này có Siêu Phàm, nhưng hoàng triều Đại Viêm chung quy vẫn là hoàng triều, một chút quy củ phong kiến như trước vẫn phải có. Hoa văn hắc kim Bàn Long trên xe ngựa, cũng tương đương với mặc long bào lắc lư trên đường, muốn không bị chú ý cũng là chuyện rất khó.
Mười bốn châu hoàng triều Đại Viêm, diện tích lãnh thổ châu nhỏ nhất cũng phải là vạn dặm, trong thiên hạ mà tin tức tương đối bế tắc này, tướng quốc phủ cũng không dám nói có thể ở trong đó tìm được chính xác một người.
Đi ra ngoài cần điệu thấp một chút, dùng cái tên giả Chu Thần này đi đường, Giám Thiên các nếu muốn lại tìm đến hắn gần như không có khả năng.
Hơi suy tư một lúc, Hứa Nguyên thấp giọng nói:
"Ta muốn giết Thiên Diễn."
Nếu Giám Thiên các đã muốn đối địch, có thể mượn cơ hội này giết chết Thánh nữ đối phương chính là chặt đứt cánh tay thứ nhất!
"Ngươi muốn giết nha đầu kia?"
Thanh âm Tàn hồn Thánh Nhân có vẻ hơi kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì, chỉ hỏi:
"Ngươi tính giết như thế nào? Dùng trận pháp sao?"
Hứa Nguyên lắc đầu:
"Tất nhiên là giúp nữ tử áo đỏ kia, ta và Nhiễm Thanh Mặc đều có thân phận Quỳnh Hoa Tông. . . ."
"Đừng có nằm mơ."
Tàn hồn Thánh Nhân đột nhiên đánh gãy lời hắn, trầm giọng nói:
"Ngươi đi qua đó nữ nhân kia khẳng định ngay cả ngươi cũng giết, nàng cũng không phải loại đồ vật giống như Linh Ngẫu chỉ biết gò bó theo khuôn phép này."
". . . . ."
Hứa Nguyên nhíu mày, không có lập tức trả lời.
*Mọi người thấy hay thì hãy đề cử cho truyện nhé, không cần kim phiếu chỉ cần review truyện thôi ạ, ai đẩy kim phiếu sẽ có mã giảm giá ạ!