Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 305 - Chương 305 - Làm Chuyện Xấu Bằng Lòng Tốt, Cũng Là Làm Chuyện Xấu

Chương 305 - Làm chuyện xấu bằng lòng tốt, cũng là làm chuyện xấu
Chương 305 - Làm chuyện xấu bằng lòng tốt, cũng là làm chuyện xấu

Dứt lời, nhìn theo ánh mắt Hứa Nguyên, đập vào mi mắt đều là thi thể rách nát đầy đất.

Bốn phía tường thành Thịnh Sơn huyện bị biến thành một mảnh đất trống, mà trên mảnh đất trống phơi đầy thi thể của vô số yêu thú, xen lẫn ở trong đó còn có một vài tàn chi nhân loại bị xé nát, hắn lờ mờ có thể thấy được chế phục biên quân Thịnh Sơn trên thân mấy thi thể này.

Nhưng những thứ này đều chỉ là một phần nhỏ.

Theo một mảnh hỗn hợp xác yêu thú và biên quân nhìn về phía trước, cuối cùng trong tầm mắt ba người xuất hiện một bức tường huyết nhục, thi thể bị rách nát của yêu thú và biên quân tạo thành một bức tường huyết nhục, thậm chí có thể nhìn thấy một vài biên quân trước khi chết liều mạng giãy dụa, nhưng cuối cùng cánh tay cũng từ từ rũ xuống.

Nơi đó, là biên giới hộ thành đại trận của Thịnh Sơn huyện.

Vô số huyết nhục chồng chất như núi, nối thành một mảnh, thậm chí cao hơn tường thành Thịnh Sơn huyện!

Hứa Nguyên cũng không nhờ hồn lực Thánh Nhân để trực tiếp bay qua, mà hắn từng bước một tiến về phía trước.

Ba người đều không nói gì, từng bước từng bước bò lên trên toà huyết nhục đắp thành tường cao kia, cũng khiến cho ba người nhìn thấy tràng cảnh bên trong Thịnh Sơn huyện.

Tường thành đổ sụp một mảng lớn, tường thành chưa đổ sụp thì cũng mấp mô, phần trận văn mặt ngoài tường thành vẫn vận chuyển như cũ, nhưng giờ phút này linh quang đã ảm đạm, lung lay sắp đổ.

Mà sâu bên trong là một mảnh luyện ngục nhân gian.

Bên trong tường thành đổ sụp, thi thể của con người đột nhiên tăng vọt, tứ chi gãy cơ hồ có thể thấy được ở khắp nơi , vô số thi thể bị yêu thú dữ tợn cắn xé chỉ còn một nửa, mà những hình ảnh này dọc theo đường phố hư hại, một mực lan tràn vào thành nội, vốn dĩ Thịnh Sơn biên thành thật vất vả mới có được chút phồn vinh giờ phút này đã thành một mảnh màu máu.

Bình minh mới lên, trên đường phố hoàn toàn tĩnh mịch, một vài biên quân Thịnh Sơn còn sống sót dẫn một vài hiệp đoàn và thương đội võ đồ tìm kiếm những người có khả năng còn sống sót trên đường phố.

Giờ khắc này, Hứa Nguyên chân chân chính chính hiểu hàm nghĩa máu chảy thành sông.

Dưới chân là huyết nhục, nắm đấm Hứa Nguyên hơi nắm chặt, nghiêng đôi mắt nhìn nghĩa muội một thân váy áo lam nhạt bên cạnh hỏi:

"Cảm giác gì?"

Hứa Hâm Dao nắm chặt nắm đấm, hô hấp có chút khó khăn:

"Ta. . . Ta chỉ muốn cứu bọn họ."

Dưới chân đều là huyết tương sền sệt, hình ảnh huyết nhục và mùi hôi thối không ngừng kích thích giác quan Hứa Nguyên, Hứa

Nguyên trầm thấp nói:

"Làm chuyện xấu bằng lòng tốt, cũng là làm chuyện xấu."

"Ừm. . . ."

Hứa Hâm Dao dùng sức nắm chặt hai đạo vết thương trên tay, toàn tâm đau đớn miễn cưỡng giúp nàng duy trì thanh tỉnh:

"Ta. . Ta đã biết."

Hứa Nguyên cất bước đi đến phía dưới núi thịt, trầm thấp nói:

"Tiểu Tứ, sở học trận pháp của ngươi, thân phận Tứ tiểu thư Phủ Tướng Quốc của ngươi, khiến mọi cử động của ngươi ảnh hưởng sinh tử rất nhiều người, khi làm chuyện gì thì nên nghĩ đến hậu quả, chuyện này ta đã thông báo cho phụ thân rồi, Vạn Tượng tông bên kia hắn sẽ giải quyết, nhưng lần tiếp theo thì không có may mắn này đâu."

Hứa Hâm Dao trầm mặc đi theo sau lưng Hứa Nguyên, nửa ngày, nàng nhẹ nhàng nói:

"Phụ thân. . . . Muốn xuống tay với Vạn Tượng tông? Nhưng có chứng cứ không a?"

Hứa Nguyên không lạnh không nhạt:

"Thế nào, ngươi có chứng cứ?"

Hứa Hâm Dao lắc đầu:

"Không có, bọn hắn chỉ ủng hộ ta tài nguyên và ngân lượng để thành lập trận pháp, những chuyện khác đều không biết, ngay cả điều khiển trận điểm kia cũng hoàn toàn không tra được trên người bọn họ."

Hứa Nguyên lắc đầu, thấp giọng nói:

"Lúc trước ta bắt được một tử sĩ của Vạn Tượng tông, đã giao cho Hắc Lân vệ bên Hoàng Long Tập, chờ khi thẩm vấn ra, tìm được hết thảy chứng cứ thực chất, khi đó phụ thân sẽ động thủ."

"Tạ ơn."

Thanh âm Hứa Hâm Dao áy náy.

Hứa Nguyên liếc qua nàng:

"Ngươi nếu như thật sự áy náy, vậy vậy nghiền ngẫm cho kỹ mấy lời ta nói lúc trước."

". . ."

Hứa Hâm Dao rủ đôi mắt xuống bên trong hiện lên một vòng dị dạng.

Ba người bước lên tường thành đã lung lay sắp đổ kia, Hứa Nguyên đứng tại chỗ nhìn về phía xa, run rẩy nửa ngày, một vệt bóng đen nhanh chóng từ thành nội lướt đến phía bọn hắn bên này.

Vận chuyển công pháp quán chú đập vào mắt, mới thấy rõ người đến chính là Vương giáo úy đã xa cách mấy ngày kia.

Đáp xuống bên cạnh ba người, Vương giáo úy và Hứa Nguyên liếc nhau, không nói hai lời hắn trực tiếp quỳ xuống, ôm quyền hành lễ:

"Vương mỗ, thay bách tính Thịnh Sơn huyện tạ ơn đại ân Chu công tử."

"."

Không khí yên tĩnh trong chớp mắt, Hứa Nguyên chậm rãi tiến lên, đỡ đối phương dậy.

So với lúc hắn rời đi, giờ phút này vị nam nhân trung niên hai bên tóc mai đã bạc này lộ ra bộ dạng cực kỳ tiều tụy, một vết thương đỏ bừng cơ hồ xuyên qua từ hông bụng, bên trong đôi mắt mang theo ủ rũ nồng đậm.

Mấy ngày qua đồng bào tử thương và thương thế thân thể đã khiến cho thể xác và tinh thần vị hán tử khôi ngô này đều mệt muốn chết.

Thở dài một tiếng, Hứa Nguyên thấp giọng nói:

"Vương giáo úy, ta chỉ làm chuyện ta muốn làm mà thôi."

Vương giáo úy nhìn nam tử trẻ tuổi trước mắt, trong con ngươi ủ rũ cuồn cuộn cảm xúc:

"Chu công tử, đối với ngài mà nói chuyện này không tính là gì, nhưng nếu không nhờ ngài, khả năng đã không còn Thịnh Sơn huyện trên thế gian này . . . .”

Hứa Nguyên lắc đầu, nói sang chuyện khác, thấp giọng nói:

"Nói một chút đi, tại sao mới ba ngày đã biến thành dạng này rồi?"

Vương giáo úy trầm mặc, nắm đấm nắm đến mức rung động kẽo kẹt, cắn răng nói:

"Vạn Tượng tông bố trí tử sĩ trong thương đội trong thành, bọn hắn dùng bom Nguyên Tinh cỡ nhỏ cho nổ mấy trận điểm mấu chốt."

Hứa Nguyên nhíu mày đảo mắt một vòng thấy được mấy vết tích cháy đen trên tường thành, thở dài một tiếng:

"Vạn Tượng tông quả nhiên còn có chuẩn bị ở đằng sau."

Nói xong, Hứa Nguyên vỗ vỗ bả vai Vương giáo úy, thấp giọng nói:

"Viện quân chư huyện xung quanh đại khái trong một tuần nữa sẽ đuổi tới, đến lúc đó bọn hắn sẽ xử lý yêu thú còn sót lại trong trận pháp, các ngươi nghỉ ngơi đi.”

Nói xong, mắt Hứa Nguyên nhìn về phía Hứa Hâm Dao bên cạnh:

"Hứa tiểu thư, giao lệnh bài khống chế trận pháp cho Vương giáo úy."

Nghe thấy lời này, đôi mắt Vương giáo úy hơi sững sờ, chuyển mắt nhìn lại, trong chớp mắt nhìn thấy Hứa Hâm Dao, trong đôi mắt lóe lên rất nhiều cảm xúc phức tạp.

Bình Luận (0)
Comment