Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 399 - Chương 399 - Quỳnh Hoa Bí Cảnh

Chương 399 - Quỳnh Hoa bí cảnh
Chương 399 - Quỳnh Hoa bí cảnh

Ngươi không dạy, làm sao ta hiểu?

Hứa Nguyên kìm nén xúc động muốn đấm một cái lên mặt đại ca hắn, liếc mắt.

Có điều nếu Hứa Trường Ca đã nói như vậy, Phủ Tướng Quốc đối với những bí cảnh này đoán chừng là đã có một bộ ước định và thủ đoạn khai phát hoàn thiện.

Lúc này Hứa An Hạc khẽ đặt chén trà xuống, hỏi một câu rất mấu chốt:

"Trường Thiên, nghe ý tứ của ngươi, Quỳnh Hoa bí cảnh này tựa hồ chưa từng trải qua chiến loạn?"

Đè xuống cảm xúc bất mãn trong lòng, Hứa Nguyên suy nghĩ một chút:

"Đúng vậy, Quỳnh Hoa tông bị hủy diệt là một sự tình rất tình cờ."

Đầu ngón tay Hứa An Hạc khẽ chọc bàn, nói:

"Như vậy có chút đáng tiếc, một cái bí cảnh hoàn chỉnh như thế có thể ngộ nhưng không thể cầu, chỉ là thời gian thật sự quá dài."

Phụ thân cũng đưa ra một đánh giá giống như Hứa Trường Ca, có điều ngoài ba thứ trên, Hứa An Hạc còn bổ sung:

"Loại bí cảnh sáng tạo vạn năm treo trên bầu trời này đã sớm mất đi tính ổn định, chúng ta mỗi một lần tiến vào đều sẽ khiến không gian chấn động một lần.

"Nói cách khác, chúng ta căn bản không biết lúc nào nó sẽ triệt để đổ sụp. Hơn nữa coi như sơn môn hoàn chỉnh, thời gian tuế nguyệt cũng sẽ khiến một loạt tài nguyên như vật liệu, dược viên,... tất cả đều bị ăn mòn, coi như có đi vào, coi như thanh lý hết những trận pháp linh ngẫu kia, nhiều nhất cũng chỉ có thể thu thập một vài bí tịch công pháp đã quá hạn."

Nghe được giải thích này của phụ thân, lúc này Hứa Nguyên mới hiểu rõ.

Tuế nguyệt là đao giết heo, mặc kệ đối với người, hay là đối với vật đều đối xử như nhau.

Linh dược vạn năm và đan dược vạn năm ở thế giới này chỉ tồn tại bên trong thoại bản.

Trên đời này quả thực có rất nhiều dược liệu có chu kỳ sinh trưởng rất dài, nhưng tối đa cũng chỉ hơn hai mươi năm là có thể làm thuốc, linh dược trăm năm đã thuộc hàng cực hạn, nếu lâu hơn nữa cũng chỉ có thể nát trong đất.

Các loại đan dược khí giới cũ kỹ trong khố phòng tông môn cũng giống vậy.

Mặc dù bên trong một vài mật cảnh sẽ có linh ngẫu chuyên dụng và trận pháp quản lý những hàng tồn này, khiến chu kỳ thời gian hư hỏng của những thứ này kéo dài rất nhiều, nhưng hai vạn năm thực sự quá lâu.

Bí cảnh Quỳnh Hoa tông còn sót lại ba dưa hai táo đối với cá nhân mà nói đã là một đại nghĩa động trời, nhưng đối với quái vật khổng lồ như Phủ Tướng Quốc này mà nói, chỉ có thể nói là một đoạn gân gà.

Mưa róc rách rơi xuống, bên trong chính đường trong lúc nhất thời rơi vào trầm mặc.

Bí cảnh phù hợp nhu cầu trong nhà mình, trong đầu Hứa Nguyên đúng là có, nhiều hơn nữa đoán chừng cũng có mười cái.

Đoạn đường sau này đi lên phía bắc hồi kinh, sau khi Tầm Bảo Cơ của tảng băng lớn bị mất, dựa vào trí nhớ coi như biết đại khái vị trí của bí cảnh, thêm vào một chút thử vận may không đi tới làm sao lấy ra.

Thì hắn cũng không thể nói thẳng: ‘Cha, ta cảm giác bên kia hình như có bí cảnh, ngươi phái người đi qua tìm xem?’ được?

Hứa An Hạc nhìn Hứa Nguyên trầm mặc xuống, nhẹ giọng an ủi:

"Nếu Trường Thiên ngươi đã nhắc tới, vậy nói một chút cho vi phụ nghe về Quỳnh Hoa tông đi, trước kia vi phụ chưa từng nghe nói qua về tông môn này."

"Ngài không biết Quỳnh Hoa tông sao?"

Giữa con ngươi sắc bén của Hứa An Hạc mang theo mỉm cười, nhìn Hứa Nguyên:

"Vi phụ quả thực biết rất nhiều chuyện, nhưng thiên hạ này tương tự cũng có rất nhiều thứ vi phụ không biết."

"."

Hứa Nguyên nghe vậy cười xấu hổ.

Suy nghĩ theo thói quen khiến hắn cảm thấy Quỳnh Hoa tông cực thịnh một thời như vậy ắt hẳn cũng sẽ có một ít ghi chép trong Phủ Tướng Quốc, lại không để ý đến chuyện này là chuyện từ hai vạn năm trước.

Vạn năm tuế nguyệt, thương hải tang điền, có thể ma diệt rất nhiều thứ.

Thời đại Quỳnh Hoa tông kia, cả người và sự việc đều đã biến mất trong tuế nguyệt trường hà.

Yên lặng một chút, Hứa Nguyên nhẹ giọng thuật lại một lần tình huống trong Quỳnh Hoa tông.

Song tu tông môn, dựa vào mị thần đạo uẩn của Mị Thần Anh Thụ để nuôi dưỡng một nhóm cường giả cực thịnh một thời, bên trong đại khái có thứ đồ vật gì.

Hứa An Hạc cẩn thận nghe xong, trầm ngâm một lát lại hỏi;

"Nếu như vậy, Trữ Vật Giới mà ngươi mới vừa nói là xảy ra chuyện gì?"

Hứa Nguyên không hề cố kỵ hồi đáp:

"Bên trong Quỳnh Hoa bí cảnh có rất nhiều cường giả chết, lúc trước hơn phân nửa cường giả trong thiên hạ đã chết bên trong đó, cho nên hẳn là có rất nhiều Trữ Vật Giới còn sót lại."

"Ồ?"

Nghe nói như thế, đôi mắt Hứa An Hạc có chút híp híp, cũng không hỏi thăm nguyên nhân bên trong.

Sự tình hai vạn năm trước phát sinh như thế nào đối với Phủ Tướng Quốc mà nói cũng không quan trọng, quan trọng là những đồ vật còn sót lại này phải chăng có thể mang đến lợi ích gì đó cho bọn hắn. Nhìn thấy thần sắc Hứa Ân Hạc, Hứa Nguyên hỏi dò:

"Hai vạn năm trôi qua, những trận pháp khắc trên nhẫn Trữ Vật Giới có lẽ đã hư hết rồi?" Trước đó khi đàm luận sự tình Trữ Vật Giới với Hứa Hâm Dao. Trữ Vật Giới sở dĩ hiếm thấy, thứ nhất là bởi vì chỉ có Thánh Nhân hiệp trợ, thứ hai là cần đại sư trận pháp, thứ ba chính là bởi vì năm đó những tông môn kia không hạn chế khai thác, dùng đá treo trên bầu trời để tạo bí cảnh cho tông môn của mình, dẫn đến đã treo trên bầu trời ở đời này đã gần như tuyệt tích.

Bình Luận (0)
Comment