Mà sau khi xem xong, lông mày Lý Chiếu Uyên nhíu lại một chút xíu.
Lúc này Hứa Nguyên nhẹ giọng nói:
"Nhị điện hạ, trong tông môn mặc dù xấu xa, nhưng bọn họ không ngốc. Binh phong không động, lương thảo đi đầu, loại chuyện này chúng ta hiểu, bọn hắn tất nhiên cũng hiểu."
Lý Chiếu Uyên dời ánh mắt từ hồ sơ lên trên, nhìn về phía Hứa Nguyên, ánh mắt mang theo một vòng ngưng trọng:
"Cho nên, tối nay thật sự không phải do các ngươi làm?"
Trong hồ sơ là một phần kế hoạch trước đó Hứa Nguyên đưa ra cho Lâu Cơ.
Danh hiệu đêm dài, kế hoạch nổ tồn kho tông môn.
Nguyên nhân của kế hoạch so với những gì Lý Chiếu Uyên nói lúc trước không kém bao nhiêu, nhưng chưa thể chấp hành vì tông môn phòng bị rất nghiêm ngặt, mà thời gian để bọn hắn trù bị không đủ.
Bên trong đôi mắt hẹp dài của Hứa Nguyên mang theo một vòng bất đắc dĩ:
"Nhị điện hạ, khố phòng của tông môn từ trước đến nay đều là địa phương đề phòng trọng điểm của bọn hắn, dò xét tồn kho và động thủ phá hủy hoàn toàn là hai độ khó khác nhau. Hắc Lân vệ cũng không phải máy cầu nguyện, chỉ cần ưng thuận nguyện vọng nó trực tiếp có thể giúp ngươi biến thành sự thật a.”
"Chúng ta cần thời gian, đưa ra quyết định cần thời gian, phát xuống đến cơ sở cần thời gian, trù bị và chấp hành cũng đều cần thời gian."
Nói đến đây, Hứa Nguyên buông tay:
"Nội bộ tông môn Bắc Cảnh lại phân phe phái, kho trữ cỡ lớn có bảy cái, cỡ nhỏ có ba cái, Phủ Tướng Quốc chúng ta cho dù có muốn làm việc này cũng căn bản không kịp."
Chân mày Lý Chiếu Uyên nhíu chặt hơn, tựa hồ cũng kịp phản ứng nhân quả trước sau.
Man tộc xuất hiện ở thành nam Bắc Phong cho đến nay mới chỉ bảy tám canh giờ, cho dù là Hắc Lân Vệ muốn trong thời gian ngắn như vậy đồng thời tạo thành phá hủy quy mô lớn như thế cơ hồ là chuyện không thể nào.
"Vậy Tam công tử ngươi cảm thấy việc này là ai làm?"
"."
Hứa Nguyên nghe được vấn đề này, liếc mắt:
"Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?"
Dứt lời, Hứa Nguyên muốn quay người nhảy xuống khỏi đỉnh lầu các rời đi.
Lý Chiếu Uyên thấy thế lên tiếng hỏi:
"Tam công tử, ngươi đây là muốn đi đâu?"
Hứa Nguyên dừng chân, ngoái nhìn, trả lời đương nhiên:
"Buồn ngủ, trở về phòng đi ngủ."
Lý Chiếu Uyên hơi sững sờ:
"Tình thế như vậy, Tam công tử có thể ngủ ngon sao?"
Hứa Nguyên chép miệng với Lý Chiếu Uyên, nhếch miệng cười một tiếng:
"Tất nhiên ngủ được, trời sập xuống vẫn có người cao hơn chống đỡ, cho nên những chuyện này vẫn là giao cho loại thiên tài trị quốc như Nhị điện hạ ngươi tới làm đi."
Dứt lời, hắn thả người nhảy xuống trực tiếp biến mất trong màn đêm.
Chu Thần ở một bên thi lễ một cái, sau đó cũng rời đi.
Nhìn bóng lưng hai người biến mất, tròng mắt Lý Chiếu Uyên liếc qua hồ sơ trong tay, đang chuẩn bị bất động thanh sắc thu lại, nhưng không ngờ phần hồ sơ này trực tiếp bốc cháy.
Nhìn thấy một màn này, Lý Chiếu Uyên thở ra một hơi, phủi tro tàn tản mát biến mất tại chỗ
Động mấy cái, từ trên cao nhảy xuống đất.
Bởi vì phong hàn nên Hứa Nguyên vận chuyển vài vòng Huyết Nguyên Tâm Viên Quyết, lại quấn y phục trên người chặt thêm mấy lớp mới cảm giác được thân thể của mình ấm áp lên rất nhiều.
Dư quang thoáng nhìn qua nam nhân trung niên râu ria xồm xoàm đi theo sau.
Hứa Nguyên thấy thế cũng ngừng bước chân lại hỏi:
"Chu tiên sinh, ngươi không đi xuống nghỉ ngơi, còn đi theo ta làm gì?"
Chu Thần nghe vậy cười hắc hắc:
"Tam công tử, tối nay sợ rằng sẽ rất loạn, Chu mỗ đây sẽ bảo vệ cho ngài chu toàn."
Hứa Nguyên yên lặng, nhẹ gật đầu cũng không cự tuyệt.
Trên đường đi về viện, Chu Thần bỗng nhiên thần bí hề hề hỏi:
"Tam công tử ngài cảm thấy sự tình tối nay là do ai làm?"
Hứa Nguyên không cần nghĩ ngợi trực tiếp trả lời:
"Hẳn là những tông môn kia."
"Tông môn? Những tên Bắc Cảnh phương nam kia?"
Chu Thần sờ lên cằm.
Hứa Nguyên liếc về phương nam, khẽ cười nói:
"Không phải Hoàng tộc, không phải chúng ta, cũng không thể là tông môn Bắc Cảnh tự mình nổ a?"
Chu Thần giật mình, trên mặt lộ vẻ kính ý, cung kính ôm quyền chắp tay:
"Tam công tử nhìn thấu triệt."
"."
Khóe miệng Hứa Nguyên giật một cái, khoát tay áo:
"Được rồi, bày ra hành động phá hư quy mô lớn như vậy không thể nào chỉ trong một sớm một chiều, dựa theo hiệu suất làm việc của Hắc Lân Vệ chúng ta để tính, chấp hành nhiệm vụ phá hư quy mô lớn như thế, lại không lưu lại bất cứ dấu vết gì, thời gian bày kế cũng tối thiểu là tính bằng tháng. Mà lấy thế cục mấy tháng trước đó, nếu như phá hủy thương trũ Bắc phong, triều đình chỉ có thể bị ép lui binh, đây cũng là những điều những tông môn kia muốn nhìn thấy."
Chu Thần nghe vậy do dự nói:
"Tính bằng tháng? Nhưng hiện tại phần kế hoạch kia của ngài."
Hứa Nguyên mỉm cười:
"Bây giờ Bắc Phong thành có để lại dấu vết hay không không quan trọng, trận chiến tranh này nếu có thể đánh thắng, có thể dùng lý do tòng quyền để giải thích, nếu như đánh không thắng, hết thảy cũng không sao cả, bởi vì tông môn Bắc Cảnh cũng sẽ không tồn tại."
*Cầu Kim Phiếu