Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 505 - Chương 505 - Sự Tình Kỳ Quái

Chương 505 - Sự tình kỳ quái
Chương 505 - Sự tình kỳ quái

Tô Mị Ma đã lên tứ phẩm, tốc độ rất nhanh, nhưng hiện tại Hứa Nguyên đã có chuẩn bị, sớm vận chuyển công pháp.

Đưa tay cao lên, giấu đôi vớ lụa màu trắng sau lưng, Hứa Nguyên nhìn gương mặt Mị Ma tiểu thư đã đỏ bừng lên trước mặt:

"Uy, đây chính là lễ vật ngươi để lại cho ta, còn muốn đòi về?"

"."

Sắc mặt Tô Cẩn Huyên đỏ bừng nhìn chằm chằm Hứa Nguyên, mị ý phát sinh:

"Cái này là ta không cẩn thận đánh rơi."

"A đúng, không cẩn thận đánh rơi xuống dưới gối của ta, còn được đặt cực kỳ chặt chẽ."

Hứa Nguyên lập tức gật đầu thừa nhận.

Nữ nhân này để lại món đồ chơi này dưới gối trong phòng của hắn, trước đó còn hại hắn bị tảng băng lớn bắt được.

Tô Cẩn Huyên không nói lời nào, định dùng ý hồn cướp lại món đồ thiếp thân của mình kia.

Nàng muốn cướp thì phải nhào tới đoạt.

Đang trong lúc do dự, đã thấy tên hoàn khố hỗn đản này bỗng nhiên đưa đôi vớ lụa trắng lại cho nàng, cũng cười ha hả nói:

"Nhìn bộ dáng hẹp hòi này của ngươi, trả lại cho ngươi là được chứ gì."

Tô Cẩn Huyên sửng sốt một lát, nhếch môi đáp lời tiếp nhận.

Nhưng nàng không có trữ vật giới, chỉ có thể tạm thời cầm trong tay.

Mà nhìn ý cười trong mắt phượng của nam tử trước mặt, Tô Cẩn Huyên nắm chặt nắm đấm, hít sâu một hơi bắt đầu chỉnh lý thần sắc.

Một lát sau, đỏ ửng trên mặt Tô Cẩn Huyên biến mất, liếc qua đôi vớ trong tay, khóe môi hiện lên một chút ý cười, ánh mắt ở trên cao nhìn xuống mang theo một vòng xem thường:

"Công tử, thời gian dài như vậy, ngươi hẳn là không dùng món đồ thiếp thân này của Cẩn Huyên làm chút sự tình kỳ quái a?"

"Sự tình kỳ quái?"

Trên mặt Hứa Nguyên lộ vẻ không hiểu, bất chợt lại lộ ra một chút giật mình, kéo dài thanh âm:

"A, ngươi nói là… "

"Được rồi!"

Sắc mặt Tô Cẩn Huyên lại đỏ lên,vớ lụa mềm mại trong tay bị bóp đến mức biến hình, thân thể mềm mại run rẩy:

"Công tử, khi dễ Cẩn Huyên như vậy là có ý gì?"

Nghe vậy, Hứa Nguyên chân thành tha thiết mà thành khẩn hỏi:

"Được được được, là ta không đúng, Cẩn Huyên, ngươi muốn ta xin lỗi ngươi không?"

"."

Tô Cẩn Huyên.

Hứa Nguyên bỗng nhiên cảm thấy đùa giỡn làm Mị Ma thanh thuần này mất mặt thật thú vị, đang chuẩn bị mở miệng tiếp tục nhưng chợt thu liễm suy nghĩ tiếp tục trêu tức đối phương.

Cười khoát tay áo, sắc mặt Hứa Nguyên trong nháy mắt trở nên nghiêm túc, hỏi:

"Cẩn Huyên, bạo tạc kho trữ trong thành tối nay là do ngươi làm?"

Nghe được vấn đề này, Tô Cẩn Huyên vô thức muốn quay mặt đi chỗ khác không nói lời nào, nhưng hừ lạnh một tiếng, thở phì phò ngồi trước bàn trong phòng, thấp giọng nói:

"Đúng vậy, Tần tiên sinh cấp thân phận cho ta tiến vào những phủ nha kia, khống chế từng người trông coi trong địa phương này."

"Tần tiên sinh?"

Hứa Nguyên hơi nhíu mày, khóe môi lộ ra một vòng ý cười.

Lần trước nghe đến danh tự của Tần Vệ Cửu, lúc đó vẫn còn ở Vạn Tượng thành nói chuyện phiếm với Lâu Cơ về việc này.

Lâu Cơ nói nữ tử gọi là Vũ Lam kia miệng rất cứng, cứng rắn tựa như những dư nghiệt bị bắt sống ở Táng thôn kia vậy.

Cái gì cũng không nói, nàng rất hứng thú.

Lúc ấy Hứa Nguyên phản ứng một hồi lâu mới nhớ tới cái đầu bị Hứa Trường Ca bọc trong bao vải lúc trước.

Nhân vật chính theo nguyên tác là Tần Mặc trước đó tới cửa muốn đoạt lại Tô Mị Ma, Tần Vệ Cửu ra tay giúp đỡ chặn đánh, chính nghĩa hai đánh một, kết quả ngược lại bị Hứa Trường Ca giết.

Bắt sống một tên, bị thương bỏ chạy một tên.

Tuy nghĩ thế, sắc mặt Hứa Nguyên hơi cổ quái, cười hỏi:

"Tần Vệ Cửu còn có tâm tư làm những chuyện này, vết thương lúc trước đã dưỡng xong rồi sao?"

Đôi mắt đẹp của Tô Cẩn Huyên lấp lóe, hàn quang lóe lên, thấp giọng nói:

"Tất nhiên đã dưỡng tốt rồi."

Hứa Nguyên nghe thấy câu trả lời này trong mắt mang theo tiếc nuối:

"Nhìn ra được. Tổn thương lúc trước của hắn còn chưa đủ nặng a."

Có điều ngẫm lại thì đúng là như thế, lần đó đoán chừng Hứa Trường Ca ngay cả đại chiêu cũng chưa dùng tới, hẳn là sẽ không để lại ẩn tật quá lớn.

Tô Cẩn Huyên nghe nói như thế khe khẽ lắc đầu, lo lắng nói:

"Tổn thương của Tần Vệ Cửu kỳ thật rất nặng, nhưng không phải ở trên thân thể."

"Cái gì?"

Hứa Nguyên nghe nói như thế sửng sốt trong chớp mắt, phản ứng rất nhanh, trong ánh mắt mang theo chút buồn cười:

"Bị Hứa Trường Ca đánh đến mức tạo thành ám ảnh sao?"

Tô Cẩn Huyên thở phào một hơi:

"Tần Vệ Cửu là một người kiêu ngạo, trước đó trên Thiên Nguyên thi đấu hắn suýt chút nữa bị đại ca ngươi dùng ba kiếm chém giết, lần ở Tĩnh Giang phủ kia lại thảm bại trong tay đại ca ngươi, hắn bây giờ vì muốn mạnh lên mà giống như có chút nhập ma "

Hứa Nguyên cảm thấy hứng thú hỏi:

"Nhập ma? Như thế nào?"

Trong Thương Nguyên có một vài đường tắt thu hoạch được năng lượng cường đại, giống như những bí pháp nghiên cứu dị quỷ lưu truyền xuống trước kia.

Ở trong đó có tà công, cũng có bí pháp chính đạo.

Nhưng có một vài cái là tuyên cổ bất biến, thu hoạch được lực lượng càng lớn thì cần bỏ ra đại giới càng lớn.

Bình Luận (0)
Comment