Khóe môi Tô Cẩn Huyên mỉm cười.
Hứa Nguyên không chậm trễ chút nào nhẹ gật đầu:
"Đương nhiên là quan tâm, ngươi bây giờ còn thiếu bản công tử gần ngàn vạn lượng Bạch Ngân, ta không nỡ ném bảo bối ngươi đi."
Trong tim Tô Cẩn Huyên như đánh lô tô, vũ mị cười nói:
"Công tử yên tâm, tối nay người kia đã chết rồi."
"Chết rồi?"
Mắt Hứa Nguyên mang theo kinh ngạc, hỏi:
"Ngươi có thể điều khiển Đại Tông Sư Tam phẩm rồi?"
Tô Cẩn Huyên lắc đầu:
"Tên Đại Tông Sư kia là nữ nhân, mị thể của Cẩn Huyên hiệu quả có hạn đối với nữ tử."
"Có hạn?"
Hứa Nguyên hứng thú:
"Nói một cách khác, vẫn có tác dụng?"
"Tất nhiên là có."
Tô Cẩn Huyên trợn mắt nhìn Hứa Nguyên một chút:
"Nhưng nữ nhân kia hẳn là được Tần Vệ Cửu tận lực nhắc nhở qua, rất đề phòng ta, ta cũng không thể ra tay, chỉ có thể mượn đao giết người."
"Ngươi mượn những trận pháp kho trữ kia giết chết nàng?"
"Ừm, Tần Vệ Cửu an bài nàng đi kho trữ Linh Thủy Cung lấy một món đồ vật, vừa vặn xung đột với chỉ lệnh của ta, nên đã để Dung Thân kia trực tiếp dùng trận pháp oanh sát nàng."
Trong con ngươi Tô Cẩn Huyên hiện lên một vòng hàn ý:
"Một Đại Tông Sư Tam phẩm, hẳn đủ để Tần Vệ Cửu đau lòng một trận."
Hứa Nguyên nhíu mày:
"Lần sau đừng làm như vậy."
"Ừm?"
Tô Cẩn Huyên có chút kỳ quái.
Hứa Nguyên thở ra một hơi:
"Một Đại Tông Sư Tam phẩm mà thôi, không đáng."
"Đại Tông Sư Tam phẩm cũng không đáng a?"
Tô Cẩn Huyên nháy con mắt, có chút không hiểu.
"."
Nhìn ánh mắt nàng lộ vẻ kỳ quái, trong lòng Hứa Nguyên yên lặng.
Tầm mắt hồi tưởng lại, đổi lại hắn lúc trước khi vào Quỳnh Hoa bí cảnh, đại khái hắn cũng sẽ cảm thấy đáng để đánh đổi nguy hiểm này.
Đại Tông Sư Tam phẩm đã coi như là một đám người đứng đỉnh cao Kim Tự Tháp của thiên hạ Đại Viêm này, dù sao du ngoạn lâu như vậy cũng chỉ có thể thấy được Dung Thân Tứ Phẩm.
Nhưng sau khi ngây ngốc lâu trong đế kinh.
Đại Tông Sư Tam phẩm đúng là đỉnh cao Kim Tự Tháp, nhưng tương tự cũng chỉ là một tay chân cao cấp mà thôi.
Hiện tại bên ngoài viện còn có một Đại Tông Sư ngâm tuyết canh cổng đây.
Hơi châm chước, Hứa Nguyên rất nghiêm túc nói:
"Ta hi vọng ngươi về sau đừng làm loại sự tình mạo hiểm này, một Đại Tông Sư Tam phẩm cũng không đáng giá để Cẩn Huyên ngươi đi mạo hiểm."
Hắn hơi nhấn mạnh "Cẩn Huyên ngươi".
Con ngươi Tô Cẩn Huyên vụt sáng, mím môi cười một tiếng:
"Được."
Hứa Nguyên nghe được câu trả lời của nàng khẽ gật đầu:
"Ngươi còn có chuyện quan trọng khác cần bàn giao a?"
Tô Cẩn Huyên nghiêng đầu nghĩ:
"Những chuyện ta tra được đã nói hết với công tử ngài, Tần Vệ Cửu cũng không yên tâm về ta, rất nhiều thứ hắn tạm thời không để cho ta tiếp nhận."
Hứa Nguyên hơi chần chờ, hỏi:
"Nếu hắn đã không tín nhiệm ngươi, nếu không ngươi trực tiếp…. "
"Công tử."
Tô Cẩn Huyên đánh gãy lời Hứa Nguyên, ưỡn bộ ngực lên, mang theo mỉm cười đoan chính thanh nhã:
"Chúng ta là quan hệ hợp tác."
Nhìn ánh mắt kiên định của nàng Hứa Nguyên thở dài, cũng không tiếp tục thuyết phục:
"Đã như vậy, Cẩn Huyên ngươi có con đường ra khỏi thành a?"
"Có, Tần Vệ Cửu đã sắp xếp xong xuôi cho ta rồi."
Tô Cẩn Huyên thản nhiên đứng lên, hạ thấp người thi lễ với Hứa Nguyên:
"Công tử, lần này từ biệt có khả năng thật lâu không thể gặp lại."
"Đi thôi, hi vọng lần sau gặp mặt, ngươi có thể thành Đại Tông Sư Tam phẩm."
Hứa Nguyên chống trên giường, thân thể hơi ngửa ra sau:
"Đãi ngộ của Phủ Tướng Quốc chúng ta đối với Đại Tông Sư Tam phẩm rất không tệ, đến lúc đó ngươi đại khái chỉ dùng khoảng hai trăm năm làm công đã có thể trả hết nợ nần."
Tô Cẩn Huyên cười duyên một tiếng:
"Được, lần sau gặp mặt Cẩn Huyên nhất định hóa thành yêu nữ Ma giáo tới cứu công tử ~ "
"A… hi vọng như thế."
Hứa Nguyên khoát tay áo, ra hiệu nàng có thể rời đi.
Nhưng Tô Cẩn Huyên lại không động, một đôi mắt trừng trừng nhìn chằm chằm hắn, gương mặt mỉm cười.
Hứa Nguyên hơi có vẻ kỳ quái.
Tiếp theo trong chớp mắt, hắn chợt thấy bên trong tròng mắt kia của nàng bỗng nhiên thoáng hiện một vòng quang mang màu hồng.
Trở nên hoảng hốt, một làn gió thơm xông vào mũi.
Sau đó, Hứa Nguyên cảm giác trước ngực đè lên một khối to lớn mềm mại, môi đỏ như anh túc khiến cho người ta nghiện nhẹ nhàng khắc ở trên môi hắn.
Trong chớp mắt răng môi đụng vào nhau kia, Hứa Nguyên cảm nhận được vụng về của nàng.
Nhưng thời gian dần trôi qua, con ngươi huyết sắc lượn lờ dần dần bị một mảnh phấn hồng thay thế.
Chỉ một thoáng, phòng nhỏ yên tĩnh, hoa đào anh nổi lên bốn phía.
Như si như say, nụ hôn tựa như ảo mộng vĩnh hằng phảng phất có thể hút khô linh hồn người khác.
Sau khi nụ hôn kết thúc, Tô Cẩn Huyên thở phì phò tránh khỏi, rút bàn tay không an phận của hắn từ trong tố y rộng thùng thình ra, đỏ mặt nhìn nam tử ngẩn người trên giường, nhẹ nhàng gắt một tiếng:
"Đồ đần, chỉ suy nghĩ như vậy?"
Dứt lời, nàng trầm mặc trong chớp mắt, lại nhanh chóng nhẹ nhàng cúi người hôn bên mặt hắn một cái.
Ngồi thẳng lên, hơi có vẻ hốt hoảng sửa sang y phục, lại cong đôi mắt đẹp nhẹ nhàng cười một tiếng, nhưng chợt thu liễm tiếu dung thoáng qua.
Thần sắc vũ mị tuyệt sắc biến hóa hồi lâu, cắn môi thở dài một tiếng.
Cuối cùng, nàng một mình rời đi, biến mất trong đêm tuyết đen nhánh.
Mấy giây sau, trong con mắt huyết diễm của Hứa Nguyên rốt cục thiêu đốt phấn sắc hầu như không còn, trong mắt rốt cục cũng khôi phục thanh minh ban đầu.
Nhìn gian phòng trống rỗng, Hứa Nguyên trầm mặc rủ mắt xuống liếc qua bàn tay của mình.
Nơi này, giống như còn lưu lại mềm mại ấm áp của nàng.
Nửa ngày sau, Hứa Nguyên trực tiếp dang tay chân thành chữ "đại" nằm ngay đơ ngửa mặt trên giường lớn, nhìn khung màn trước mặt, thở dài một tiếng.
Sự thật chứng minh, hắn quả thực xem trọng chính mình.
Vừa rồi hắn rõ ràng cảm nhận được Mị Hồn Ma Thể xâm nhập tâm trí hắn, trực tiếp tác dụng lên tình cảm từ tim hắn.
Một loại cảm giác cực kỳ cổ quái, hắn vận chuyển Huyết Nguyên Tâm Viên Quyết không ngừng va chạm xen lẫn ăn mòn cổ quái này, nhưng đáng tiếc tu vi hắn quá yếu, hết sạch sức lực.
Loại cảm giác ăn mòn cổ quái vẫn giống như thuỷ triều lấn át Huyết Nguyên Tâm Viên Quyết của hắn, cho dù thôi động Mị Thần đạo uẩn, vẫn chống cự thất bại như cũ.
Thân thể trực tiếp tiếp xúc, dù chỉ vẻn vẹn là một cái hôn, Tiểu Mị Ma thân thể mị ý thiên nhiên này trực tiếp khiến cho suy nghĩ của hắn đứng máy.