Hắn mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn làm theo, bởi vì đồ vật những tướng quân kia nghĩ tới tuyệt đối hơn rất nhiều so với tên thô kệch như hắn.
Mà cũng đúng như hắn suy nghĩ, khi bình minh sắp đến, những tướng quân cao cao tại thượng kia lần nữa dùng loại thuật pháp tiên gia để ông trời mở rộng tầm mắt, xua tan toàn bộ những đám tuyết mây đáng chết trên bầu trời kia.
Những Man tộc vây quanh bốn phía doanh trại trực tiếp bại lộ trong phạm vi bọn hắn có thể nhìn thấy rõ được.
Rất gần.
Đại khái ở địa phương cách doanh trại phía đông của bọn hắn khoảng mười dặm.
Lý Tử Hướng coi đây lại là một trận ác chiến, trong lòng thậm chí bởi vì vậy mà có chút hưng phấn.
Dù sao, những Man tộc này đều là quân công, lấy được càng nhiều quân công một chút, sang năm hắn có khả năng có thể thăng chức lên Đồn Tướng.
Từng làm một kiệu phu bán khổ lực ở bến tàu, đây là sự tình hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nhưng lý tưởng và hiện thực luôn có chênh lệch nhất định.
Các tướng quân ra lệnh cũng không phải là chuẩn bị nghênh địch, mà là tránh đại quân Man tộc, kết trận nhổ trại tiến vào Bắc Phong.
Chuyện này khiến Lý Tử Hướng đang khao khát quân công có chút thất vọng, bởi vì dưới tình huống thời tiết sáng sủa như vậy, Man tộc trừ phi muốn chết, nếu không thì tuyệt đối không có khả năng lựa chọn chính diện cứng đối cứng với ba mươi vạn đại quân bọn hắn.
Nhưng có mất tất có được, rất nhanh mệnh lệnh quân lại khiến cho Lý Tử Hướng hưng phấn lên.
Làm thuộc hạ biên quân Linh Thủy Cung, Lý Tử Hướng hắn trở thành quân tiên phong vào thành.
Man tộc tất nhiên sẽ có để lại một bộ phận quân bên trong Bắc Phong thành để coi giữ, chỉ cần hắn tấn công lên đầu thành, vậy đây chính là một công trạng lớn.
Nhưng đáng tiếc, từ khi vừa mới bắt đầu, kịch bản chiến trường giống như bắt đầu mất khống chế.
Vô số quân giới ném đá của Man tộc rơi đập trên đường hành quân của quân trận tiên phong bọn hắn, nhưng đây chỉ là sự tình không có chút ý nghĩa nào đối với quân trận đã thành đại quân.
Quân tốt cộng minh, khí huyết giống như thuỷ triều trực tiếp đánh những đồ vật bay tới này thành bột mịn.
Man tộc không muốn sống nữa.
Dưới thời tiết sáng sủa, bọn hắn vậy mà có can đảm dám tiến hành quy mô truy kích đối với đại quân kết trận nhổ trại.
Vô số lang kỵ Man tộc trực tiếp như cầu lửa xông vào bên trong trận địa hậu quân đã sẵn sàng đón quân địch.
Chiến tranh hết sức căng thẳng.
Lý Tử Hướng cho rằng các tướng quân sẽ để cho bọn hắn lập tức thay đổi quân trận.
Tiền quân chuyển về hậu quân, triển khai bộ đội, bày trận đón đầu thống kích những tên mọi rợ không biết sống chết này.
Nhưng tướng quân lại lựa chọn vừa đánh vừa lui, cũng khiến cho những tiền quân bọn hắn bằng tốc độ nhanh nhất lấy được Bắc Phong thành.
Quân lệnh như núi, lại không thể hiểu được, Lý Tử Hướng cũng chỉ có thể làm theo.
Trải qua hơn một canh giờ ác chiến, bọn hắn thành công chiếm cứ trên đầu thành, những bộ đội Man tộc nhỏ lẻ kia bị đánh tan, đoạt lấy tường thành Bắc.
Ba vạn tinh nhuệ tiên phong vào thành quét sạch bộ đội Man tộc còn sót lại bên trong thành, mười vạn trung quân cấp tốc quét sạch tường thành, quan tiếp liệu nhanh chóng bố trí một vài khí giới thủ thành giản dị trên đầu thành, chuẩn bị tiếp ứng hậu quân vào thành.
Theo thời gian dần dần trôi qua, làm tiên phong trong tiên phong, Lý Tử Hướng ở trong thành đã giết đỏ cả mắt, huynh đệ bên cạnh một người lại một người ngã xuống.
Linh đao trong tay bởi vì lớp vỏ đen cứng rắn của Man tộc mà uốn cong lưỡi đao, liền tùy ý nhặt lên vũ khí của đồng bào đã chết đi trên mặt đất.
Dưới khí huyết gia trì của quân trận, cho dù chỉ có tu vi lục phẩm, mỗi một đao của hắn dù là Ngưng Hồn ngũ phẩm cũng không có cách nào đón đỡ.
Một đao lại một đao, Lý Tử Hướng đã không còn nhớ rõ hắn đã giết bao nhiêu Man tộc, nhưng máu tươi màu đen đã nhuộm đen giáp trụ trên người hắn.
Mà ngay khi những bộ đội tiên phong bọn hắn sắp đến tường Nam Thành, thời khắc triệt để thu phục Bắc Phong thành, một tiếng oanh minh giống như Địa Long xoay người nổ vang phía sau bọn hắn.
Thời gian, vào thời khắc này, phảng phất như đứng im.
Oanh minh chấn thiên động địa khiến cho mặt đất Bắc Phong thành cũng rung động, cơ hồ tất cả mọi người ngoái nhìn về phía phương hướng thanh âm kia truyền ra.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của tất cả biên quân, toà Bắc Phong cự bích ngàn năm vắt ngang trước mặt Man tộc sập xuống.
Sơn băng địa liệt, từng tảng đá vụn văng ra, đổ sụp kéo lên bụi mù bao phủ một nửa toà Bắc Phong thành.
Mà điều khiến tất cả tướng lĩnh sợ hãi nhất chính là, liên hệ giữa quân trận cỡ nhỏ bọn hắn mà kết thành và chủ soái cũng ngay lúc này bị gãy mất.
Vốn dĩ khí thế như hồng quân trong lúc này phát sinh rung chuyển.
Bức tường lớn đổ sụp đã ngăn hơn mười vạn đại quân phía sau đang chuẩn bị vào thành bị chặn ở ngoài thành, chủ soái mất liên lạc khiến loại quân trận cực lớn mà ba mươi vạn biên quân ngưng tụ ra lâm vào tình huống từng người tự chiến đấu.
Vốn dĩ chiến cuộc đã đâu vào đấy bắt đầu trở nên hỗn loạn, cán cân chiến tranh cũng trong thời khắc này bắt đầu phát sinh nghiêng lệch.