Mà trong chớp mắt, những thảm vi khuẩn hạt đỏ kia giống như nhận chủ, trực tiếp thuận theo tay Hứa Nguyên không ngừng phủ tới quanh thân hắn.
Lý Thanh Diễm đứng ở một bên, hai tay vòng trước ngực lẳng lặng nhìn.
Cảm thụ được quanh thân truyền đến tiếng xột xoạt, Hứa Nguyên nhẹ giọng giải thích:
"Thảm vi khuẩn này kỳ thật xem như một loại đằng giáp thiên nhiên, chỉ cần rót vào đủ nguyên khí, thứ này có thể bám vào quanh thân, có thể tránh né dị quỷ cao giai thông qua thảm vi khuẩn dò xét chúng ta."
Lý Thanh Diễm hơi cúi người, mắt phượng nhắm lại, đánh giá thảm vi khuẩn không ngừng lan tràn trên thân Hứa Nguyên
Nhìn mấy giây, nàng bỗng nhiên nói:
"Thứ này năng lực phòng hộ mặc dù yếu, nhưng tựa hồ có thể không ngừng ngưng thực, nếu như đem tất cả thảm vi khuẩn trong dũng đạo này hòa làm một thể, hình thành một bộ giáp trụ."
Nghe được một nửa, Hứa Nguyên liền nổi lên một trận kinh ngạc. Nữ nhân này chỉ nhìn một chút thế mà có thể nhìn ra điểm này?
Vô thức ngước mắt nhìn lại.
Sau đó, hắn thấy tư thế ôm ngực nửa cúi của Lý Thanh Diễm.
Tim đập rộn lên trong chớp mắt, vận chuyển công pháp cưỡng ép đè xuống kính ý trong lòng, nhìn về phía đôi mắt lãnh diễm của công chúa, nhẹ giọng cười nói:
"Đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta lấy một chút thảm vi khuẩn tựa như nhổ một cọng lông tóc trên thân hầu tử, sẽ không khiến cho vật trong chỗ sâu địa cung kia chú ý, nếu như lấy nhiều, mục tiêu đầu tiên của vật kia sẽ biến thành chúng ta."
"."
Không nói tiếp, Lý Thanh Diễm cũng duỗi một cánh tay, ngón trỏ mảnh khảnh sờ nhẹ phía trên những thảm vi khuẩn kia, nguyên khí hỏa hồng nương theo thảm vi khuẩn hạt đỏ tức thời dọc theo cánh tay trắng nõn của nàng xoay quanh lan dần lên trên, cười hỏi:
"Nói cách khác, bản cung đoán không sai?"
Hứa Nguyên trầm mặc trong chớp mắt, nhẹ gật đầu:
"Ừm, có thể."
Những thảm vi khuẩn này trong «Thương Nguyên» có thanh máu.
Đánh rụng một mảnh, trăm phần trăm sẽ rơi xuống một kiện vật liệu tên là " thảm vi khuẩn Hắc Tử".
Mà lúc kích vào ba lô xem xét vật liệu sẽ xuất hiện một lựa chọn đặc thù là "Rót vào nguyên khí", tùy theo "thảm vi khuẩn Hắc Tử" liền có thể hình thành một kiện trang bị "giáp trụ Hắc Tử" bạch bản.
Đối với người chơi đã chơi đến đại hậu kỳ mà nói thuộc tính của giáp trụ này không thể nói là rất thấp mà chỉ có thể nói là không có, hơn nữa cái đồ chơi này sẽ còn tiếp tục hao tổn nguyên khí.
Nhưng mặc dù debuff kéo căng, nhưng đặc tính tránh quái của Hắc Tử giáp trụ này cũng xem như dùng tốt.
Bởi vì tiểu BOSS bên trong địa cung tĩnh mịch này là sẽ tán loạn đầy đất, chỉ cần người chơi ở bên trong phạm vi địa đồ cửu cung cách sẽ trực tiếp chạy tới truy sát người chơi.
Nhưng những chuyện này đối với loại người chơi đệ tứ thiên tai này mà nói đều không quan trọng, quan trọng là "Hắc Tử giáp trụ" này có thể không ngừng hợp thành lên trên.
Từ bạch bản, lục trang, lam trang, tử trang, lại đến vàng kim, thẳng đến thần khí huyết sắc cuối cùng trong truyền thuyết.
Cái này thế nhưng quá phù hợp người chơi có đam mê thu thập. Đương nhiên muốn có thần khí huyết sắc cũng không dễ dàng như vậy.
Thời điểm "Hắc Tử giáp trụ" hợp thành đến lục trang, BOSS khu vực và tất cả tiểu quái sẽ tập thể bắt đầu truy sát người chơi.
Mà đến giai đoạn lam trang càng biến thái, BOSS cuối cùng sẽ trực tiếp thức tỉnh gia nhập đội ngũ truy sát.
Loại tình huống này người chơi muốn hợp thành trang bị đại khái quá trình phải thanh trừng hết quái trước, thanh trừng xong lại từng chút từng chút đến thảm vi khuẩn.
Nhưng đáng tiếc, sáo lộ Hắc Tử trong địa cung không dùng được.
Bởi vì chỉ cần thảm vi khuẩn chưa bị diệt trừ sạch sẽ, tiểu quái trong địa cung tĩnh mịch sẽ có thể phục sinh vô hạn, thậm chí bao gồm một vài tinh anh quái, thậm chí tiểu BOSS khu vực.
Mấy chục con quái tụ lại địa đồ truy sát, hơn nữa chỉ cần bị BOSS đẳng cấp cao trong đó đánh tới, sẽ có tỉ lệ lâm vào một loại trạng thái trúng độc không có cách nào giải trừ.
Một mực mất máu cho đến chết.
Độ khó của loại Địa Ngục này, trừ phi gia nhập Phong Linh Nguyệt Ảnh Tông vĩ đại, người chơi cũng chỉ có thể vừa chạy vừa thu thập.
Lúc trước những quái vật này tên là "? ? ?", không nghĩ tới lại là dị quỷ.
Nghĩ đến đây, Hứa Nguyên thở dài thật sâu.
Mà trong lúc hắn suy tư, thảm vi khuẩn bị bóc xuống trên mặt đất đã rỗng tuếch, thanh âm Lý Thanh Diễm sâu kín từ một bên nhẹ nhàng truyền đến:
"Thứ này rất giống như thứ nữ tử trong gánh hát sẽ mặc."
"."
Hứa Nguyên ngoái nhìn lại, đôi mắt hơi nhíu.
Tròng mắt Lý Thanh Diễm nhìn bàn tay của mình đang nâng lên, đôi chân thẳng tắp thon dài, mông eo đẫy đà ngạo nghễ ưỡn lên và đường cong dưới lớp tân trang Hắc Tử giáp trụ thiếp thân lộ ra phát huy vô cùng tinh tế, đường vằn quỷ dị màu nâu đỏ càng khiến cho vẻ oai hùng giữa lông mày nàng tăng thêm vài phần yêu mị.
Dường như chú ý tới ánh mắt kinh diễm của Hứa Nguyên, Lý Thanh Diễm ưỡn ngực, ngoái nhìn cười khẽ, ôn nhu hỏi:
"Đừng nhìn ta chủ soái đại nhân, hiện tại chúng ta nên làm như thế nào đây?"
"Tiếp theo làm thế nào? Đương nhiên là nghĩ biện pháp bỏ chạy rồi."
Hứa Nguyên cười nhẹ trả lời một câu, đứng lên, lại liếc đường cong mỹ lệ mê người của công chúa nhà mình một chút, trong lòng tặc lưỡi.
Mặc Hắc Tử giáp trụ này lên tại sao lại có cảm giác so với thời điểm không mặc càng chát chát hơn nhỉ?
Trách không được nữ nhân này nói nếu không quấn ngực sẽ ảnh hưởng quân tâm.
"Loại ánh mắt như ngươi thật khiến cho người ta không có cảm giác an toàn."
Đón ánh mắt nghiền ngẫm của người nào đó, Lý Thanh Diễm sâu kín thở dài:
"Làm một chủ soái, cơ bản nhất là để cho lúc thuộc hạ nhìn thấy ngươi lập tức liền có thể hóa tất cả lo lắng của bọn hắn thành tín nhiệm."
Hứa Nguyên ho nhẹ một tiếng, thấp giọng cười nói:
"Cảnh đẹp như thế đặt ở trước mắt, làm phò mã tương lai của công chúa, kìm lòng không được mà mơ màng tương lai một chút cũng là nhân chi thường tình."
"Mơ màng tương lai?"