Làm xong những chuyện này, Hứa Nguyên ngước mắt mỉm cười:
"Vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết cũng không tính là vấn đề."
"."
Lý Thanh Diễm nghe vậy có chút buồn cười, lập tức im lặng lườm hắn một cái:
"Đức hạnh."
Hứa Nguyên cũng không thèm để ý, nhìn về phía hai bên hành lang, thấp giọng dặn dò:
"Thanh Diễm, bây giờ chúng ta mặc dù có Hắc Tử giáp trụ, nhưng tuyệt đối không được chủ quan, giáp trụ này chỉ là để những dị quỷ cao giai kia không cách nào thông qua thảm vi khuẩn Hắc Tử để tìm kiếm chúng ta, nếu như ở khoảng cách rất gần, bọn hắn vẫn có thể phân biệt được chúng ta như cũ."
Lý Thanh Diễm suy tư trong chớp mắt, nhìn Hứa Nguyên một chút, vẫn lựa chọn nhắc nhở:
"Phò mã, những dị quỷ này tựa hồ bản chất tự nhiên của bọn nó đã có thể che đậy cảm giác ý hồn, chỉ có thể thông qua nghe nhìn để phát hiện bọn hắn."
"Cái này ta biết."
Điểm ấy không phải thông qua «Thương Nguyên» mà biết được mà là nhờ Lạc lão đầu.
Lạc lão đầu là người trải qua dị quỷ đại kiếp vạn năm trước, Hứa Nguyên và đối phương sinh hoạt cùng một chỗ lâu như vậy tất nhiên khi nhàn rỗi không có chuyện gì sẽ huyên thuyên về loại sinh vật dị quỷ này, Lạc lão đầu cũng nói cho hắn rất nhiều tin tức liên quan tới dị quỷ.
Trong đó cũng có loại tin tức dị quỷ không thể bị ý hồn dò xét này.
Hơn nữa thời khắc bị dị quỷ đê giai đột kích vừa rồi hắn cũng đã tự mình trải nghiệm qua che đậy của dị quỷ đối với ý hồn.
Dừng lại trong chớp mắt, Hứa Nguyên chỉ chỉ về hướng ngược lại với hướng chấn động truyền đến, ra hiệu vừa đi vừa nói:
"Man Vương bên kia đoán chừng đã biến thành khu trọng tai rồi, chúng ta đi hướng ngược lại đi. Còn có, dò xét động tĩnh dị quỷ không phải chỉ có thể thông qua nghe nhìn, cũng có thể dùng nguyên khí."
Lý Thanh Diễm cầm đao đi theo bên cạnh Hứa Nguyên, dáng người bởi vì giáp trụ ôm sát người kia mà thêm vẻ anh khí mà vũ mị:
"Nguyên khí? Trực tiếp tán dật nguyên khí ra ngoài?"
"Dĩ nhiên không phải, nếu ngươi tán dật nguyên khí đúng là có thể cảm ứng được bọn hắn, nhưng dị quỷ tương tự cũng có thể ngửi được ngươi."
Hứa Nguyên lắc đầu, lục soát một trận bên trong trữ vật giới, tay lấy ra một cuộn giấy tràn ngập văn tự, tiện tay đưa cho Lý Thanh Diễm:
"Đây là phương thức vận dụng nguyên khí đặc thù, lão quỷ sống nhờ trong Hồn giới kia cho ta."
"."
Lý Thanh Diễm trầm ngâm tiếp nhận, tròng mắt nhìn liếc qua bí pháp ghi lại ở trên đó.
Hứa Nguyên liếc qua mặt mũi tràn đầy ngưng trọng của nàng, ngược lại đánh giá đường hành lang đen nhánh này.
Trong «Thương Nguyên», chỗ địa cung tĩnh mịch này vốn là một tòa mê cung mang theo chút tính chất phó bản, hóa thành hiện thực tất nhiên càng phức tạp hơn gấp trăm ngàn lần.
Muốn chạy, đầu tiên là phải xác nhận được phương vị của hai người bọn hắn trong địa cung tĩnh mịch này.
Mà xác nhận phương vị như thế nào thì Hứa Nguyên vẫn chưa có một kế hoạch nào hoàn mỹ.
Chỉ có thể dọc theo con đường này đi xuống dưới, hi vọng nhìn thấy một vài "kiến trúc mang tính tiêu chí".
Trong lúc trầm mặc, hai người đã đi ra ngoài được một khắc đồng hồ.
Đường hành lang vẫn là đường hành lang như trước, thảm vi khuẩn Hắc Tử sinh trưởng ở vách trong theo gió đối lưu nhẹ nhàng chập chờn, không có bất luận dấu hiệu gì sắp đi tới cuối.
Hứa Nguyên thu tầm mắt lại, nhìn về phía Lý Thanh Diễm một bên, phát hiện nàng đã thu hồi cuộn giấy kia, nhẹ giọng cười nói:
"Kỳ thật không cần quá mức sốt ruột về bí pháp này, địa cung này nhất thời quá nửa là chúng ta không ra được, ngươi có thể chậm rãi… "
"Đã học xong rồi."
"?"
Ánh mắt Hứa Nguyên trì trệ.
Sách, tốc độ những thiên tài này học hỏi mọi thứ đều nhanh như vậy sao?
Lý Thanh Diễm đưa trả cuộn giấy lại cho Hứa Nguyên, hơi xích lại gần ngoẹo đầu cười khẽ lặp lại:
"Bản cung đã học xong, phò mã cảm thấy rất kinh ngạc?"
"."
Trầm mặc trong chớp mắt, Hứa Nguyên tiện tay tiếp nhận, quay mặt sang chỗ khác, mặt không đổi sắc:
"Một khắc đồng hồ mới học xong, có gì đáng tự hào? Lúc đầu ta thế nhưng chỉ cần nhìn một lần liền biết, nhưng mà ngươi học được thì tốt."
"A, hừ."
Lý Thanh Diễm khẽ cười một tiếng, nhìn chằm chằm hắn không nói lời nào.
Hứa Nguyên hạ miệng, ho nhẹ một tiếng:
"Tu vi của ta tương đối yếu."
"Tu vi tương đối yếu?"
Lý Thanh Diễm nghiêng đầu một chút.
"."
Hít sâu một hơi, Hứa Nguyên trừng nữ nhân này một cái:
"Tu vi của ta rất yếu, phạm vi dò xét và thời gian kéo dài cũng không bằng Thanh Diễm ngươi, trong khoảng thời gian này chuyện cảnh giới liền giao cho ngươi đi."
Lý Thanh Diễm cười không ngừng được chắp tay thi lễ với Hứa Nguyên:
"Thanh Diễm lĩnh mệnh, nhất định sẽ bảo hộ ngài chu toàn."
Hứa Nguyên há to miệng, nhưng lời muốn nói hóa thành một tiếng khẽ than thở.
Không thèm phản ứng vị công chúa không thú vị này, Hứa Nguyên ngược lại tiếp tục nhẹ giọng nhắc nhở:
"Loại vật dị quỷ này có thể vĩnh sinh, nhưng để vĩnh sinh vẫn phải có đại giới."
Lý Thanh Diễm rất trung thực đóng vai một tên thuộc hạ phụ họa:
"Đại giới?"
"Mất đi linh trí."
Hứa Nguyên trực tiếp nói:
"Thời điểm lúc trước ngươi ra ngoài dò xét cũng đã phát giác được điểm này rồi a? Tuyệt đại bộ phận dị quỷ bên trong địa cung này đều là một vài dã thú không có linh trí."