Trụ sở Thần cung an bài cho Hứa Nguyên và Lý Thanh Diễm là một cung điện làm bằng đá.
Dựa luật pháp theo lòng đất, Bạch Mộ Hi ngay từ đầu đã an bài cho hai người mỗi người một gian, nhưng Hứa Nguyên không có chút ý tứ nào muốn nhập gia tùy tục.
Cũng không phải muốn cùng ngủ cùng một chỗ với Lý Thanh Diễm, chủ yếu là nếu ở một người, hắn sợ bị Bạch Mộ Hi ban đêm tập kích, thật sự không cảm thấy an toàn.
Cung điện rất lớn, mấy cái cột đá nặng nề khắc hình cự thú quỷ dị chống lên đỉnh tường cao bốn trượng, khí thế rộng rãi, rất có vài phần khí phái hoàng cung.
Mà bố cục trong đó cũng trái ngược với rách nát nhìn thấy trong thành.
So với Đại Viêm thì xem như qua quýt bình bình, nhưng ở bên trong địa cung này nên tính là hào hoa xa xỉ cực đoan.
Một cái giường lớn làm bằng gỗ nằm ở chính giữa, thảm giường bằng bông, màn sa mỏng, bồ đoàn bàn gỗ, bình phong trướng, thậm chí còn có một bộ đồ uống trà bề ngoài cổ quái làm bằng gỗ.
Một vài loại thực vật lòng đất đặc thù trong bóng tối tản ra lam quang lấp lánh trong điện đường, giống như tinh quang tô điểm trong bóng đêm, chiếu sáng toàn bộ đại điện.
Xem ra lòng đất cũng có sản xuất những vật liệu sinh hoạt này, chỉ là sản lượng rất ít, chỉ có thể cung cấp nhu cầu sử dụng của tầng cao nhất trong thành của động rộng này.
Thật đúng là giai tầng ở khắp mọi nơi đều có chênh lệch.
Nhưng những thứ này Hứa Nguyên đều cũng không để ý. Vật tư doạ dẫm được từ tông môn và Lý Quân Khánh tới bây giờ đều đang ở trong trữ vật giới của hắn, coi như nơi này không có thì nó cũng có thể chuyển trọn vẹn ra từ trong trữ vật giới.
Trong chớp mắt tiến vào điện đường, ánh mắt Hứa Nguyên lập tức bị bộ dáng pho tượng chỗ sâu nhất trong cung điện kia hấp dẫn.
Đó là một đầu dị quỷ dữ tợn.
Trong lúc đang nhìn ngắm thì thanh âm mang ý cười của Lý Thanh Diễm đột ngột vang lên ở một bên hắn:
"Bản cung phát hiện lúc ngươi nói chuyện tựa hồ rất thích chỉ vào ngực nữ tử?"
Hứa Nguyên hoàn hồn nhìn ánh mắt đạm mạc của nàng, không có chút tự giác nào cười hỏi:
"Nếu như Thanh Diễm ngươi cảm thấy ghen tỵ, vậy ta cũng có thể chỉ ngươi."
"Đức hạnh."
Lý Thanh Diễm hừ nhẹ một tiếng:
"Mặc dù phẩm tính Trường Thiên ngươi thế nào bản cung cũng đã từng lãnh hội nhưng cũng không cần thiết làm ra loại mạo phạm này, ngươi đây là vì viên bảo thạch trên ngực nàng?"
Hứa Nguyên lưu manh chắp tay thi lễ hắc hắc nói:
"Công chúa điện hạ quả thật cực kì thông minh, nói mà không có bằng chứng, dù sao cũng phải lấy ra chút chứng cứ để chứng minh ta có thể đưa nàng ra ngoài nên ta mới đề điểm nàng như thế, chứng minh lời ta nói là thật."
Nghe vậy, Lý Thanh Diễm chậm rãi đi đến bên cạnh giường lớn ngồi xuống, rút đi áo bào đen trên thân, đường cong bị khuẩn giáp Hắc Tử bao khỏa tức thời lộ ra, hai đùi ngọc thon dài đan vào một chỗ, chống đỡ cằm nhìn hắn:
"Ngươi từ đâu biết được viên ngọc bội kia?"
"Tàn hồn Thánh Nhân bên trong Hồn giới."
Hứa Nguyên lại vung nồi, nói xong không chờ Lý Thanh Diễm mở miệng hắn đã nói sang chuyện khác, chỉ chỉ pho tượng dị quỷ chỗ sâu kia:
"Trước kia cung điện này xem ra không quá sạch sẽ, pho tượng dị quỷ phối hợp với những dị thú quỷ dị trên trụ đá kia, cung điện này có lẽ chính là một tòa Tế Tự."
"Từ trong lời nói của nữ Tư Mệnh kia hẳn là có thể nghe ra được nơi này đã trải qua một lần chính biến."
Thanh âm Lý Thanh Diễm bình thản, nhếch chân bắt chéo nhẹ nhàng lay động, thanh âm rất nhẹ:
"Hàng năm một thành tế tự hai trăm người có thể đổi lấy tự do, trong tuyệt cảnh "Tế tự" kia đại khái là dùng phương thức sùng bái tà vật để giữ vững thống trị, tựa như những mọi rợ trong cánh đồng tuyết kia tuyên dương chiến tử sau đó hồn về với Tổ Thần của bọn hắn vậy."
Nói đến đây, ngón trỏ thon dài của Lý Thanh Diễm nhẹ nhàng điểm một cái trên khuôn mặt trắng noãn của nàng, híp mắt cười một tiếng hỏi:
"Trường Thiên, ngươi có thể nghĩ đến điều gì?"
"."
Im ắng đối mặt, lại nhìn nhau cười một tiếng.
Hứa Nguyên đi đến bên cạnh Lý Thanh Diễm ngồi xuống, chậm rãi nói:
"Chính biến hoặc là vì quyền lực, hoặc là vì thực hiện lý tưởng của mình. Dị quỷ bên trong Huyết Ma quật đối với nhân loại trong thành của động rộng rãi này cơ hồ là dùng cách thức cường đại nghiền ép, nếu vì cái trước phát động chính biến tùy thời đều có thể bị diệt tộc."
"Nữ Tư Mệnh mới nhậm chức này hoặc là nắm giữ một vài manh mối có thể thoát ra, hoặc là nàng phát hiện sào huyệt dị quỷ bên kia có biến số, nếu không làm ra cải biến này, cái gọi là "liên minh bảy thành" sẽ bị dị quỷ tàn sát hầu như không còn!"
Dừng một chút, Hứa Nguyên kéo bả vai Lý Thanh Diễm mắt cười nói:
"Thanh Diễm, ta nói có đúng không?"
Nghe vậy, Lý Thanh Diễm tựa trên đầu vai của hắn cong mắt cười khẽ:
"Tên sắc quỷ ngươi cũng xem như thông minh."