Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 622 - Chương 622 - Trung Thành

Chương 622 - Trung thành
Chương 622 - Trung thành

Ất Quỳ phản ứng rất nhanh, trên mặt mang theo một tia mị ý:

"Công tử, ngài cho chúng ta những thứ này là…"

"Tư Mệnh các ngươi đã bán tính mạng bốn mươi vạn con dân địa thành cho bản công tử."

Nói xong, Hứa Nguyên đưa tay bóp khuôn mặt điềm tĩnh mềm mại của Bạch Mộ Hi kia.

Bạch Mộ Hi thấy được nhưng cũng không tránh, mặc cho Hứa Nguyên nhẹ tay xoa gò má của nàng.

Hài lòng thu tay lại, Hứa Nguyên mới ngoái nhìn cười nói:

"Những đan dược này xem như lễ gặp mặt cho các ngươi."

Lời còn chưa dứt,

"Phù phù!"

Tần Nguyên một mặt lạnh lùng trực tiếp quỳ trên mặt đất, đầu chạm đất:

"Tần Nguyên, nguyện làm tử hiệu cho công tử."

"."

Ất Quỳ sửng sốt trong chớp mắt.

Sau một khắc,

"Phù phù!"

"Ất Quỳ cũng nguyện làm hiệu công tử..."

"Được rồi được rồi."

Hứa Nguyên khoát tay áo đánh gãy lời nói của Ất Quỳ, mắt phượng hẹp dài hứng thú quét qua ba người, cuối cùng rơi vào trên thân Lê Tinh vẫn đứng tại chỗ cười hỏi:

"Ngươi đây?"

"."

Lê Tinh trầm mặc trong chớp mắt, thấp giọng nói:

"Công tử, người ta hiệu trung chính là Tư Mệnh đại nhân."

"A, ta thưởng thức nhất chính là người trung thành."

Hứa Nguyên chú ý tới thần sắc trong mắt hắn, lóe lên một tia giật mình, cười nói:

"Nhưng đáng tiếc người ngươi trung thành không phải ta, đã như vậy tám rương đan dược này Ất Quỳ và Tần Nguyên chia đều đi."

"."

Lê Tinh.

Tần Nguyên và Ất Quỳ lườm Lê Tinh vẫn đứng đấy một chút, không có bất kỳ cầu tình gì, không hẹn mà cùng lên tiếng nói:

"Tạ công tử ban thưởng."

Hứa Nguyên nhẹ nhàng cười một tiếng, chậm rãi ngồi xuống, nhìn hai tên Đại Tông Sư địa thành trước mặt:

"Các ngươi cũng đừng vội tạ ơn, người như ta, so với trung thành, ta kỳ thật càng thưởng thức người có năng lực."

Nói xong, Hứa Nguyên tiện tay ném ra một bản công pháp võ đồ tu hành quân trận mới tinh:

"Đây là công pháp võ đồ đê giai, sau khi rời khỏi địa cung này, người của tướng phủ ta ít thì ba tháng nhiều thì một năm sẽ xuống tới, đợi lúc bọn hắn cứu các ngươi ra, ta hi vọng số lượng võ đồ nơi này của các ngươi có thể vượt qua con số hiện hữu gấp mười."

Nói xong hắn dừng lại một chút, lại móc ra một bản Hắc Lân quân kỷ:

"Còn có, ta hi vọng các ngươi dựa theo có thể nghiêm ngặt dựa theo phương thức ghi lại bên trên quyển sách này thao luyện những võ đồ kia cho ta, ta không hi vọng thời điểm nhìn thấy bọn hắn trên mặt đất vẫn là đám ô hợp như hiện tại."

Tần Nguyên suy tư trong chớp mắt, thấp giọng nói:

"Công tử, những dược hoàn này mặc dù có thể gia tăng tu vi nhưng nguyên khí bên trong địa thành… "

"Đông!"

Lời còn chưa dứt.

Một cái rương nhỏ rơi xuống đất, nắp rương xốc lên, Nguyên Tinh trắng bóng bên trong phản chiếu khiến người ta mở mắt không ra.

"Bên trong cái rương này có ba mươi viên Nguyên Tinh, hẳn là đủ đền bù nguyên khí không đủ của địa thành."

Lê Tinh nhìn Nguyên Tinh trong rương, nắm chặt nắm đấm run nhè nhẹ.

Tần Nguyên liếc nhìn một chút, chậm rãi ngước mắt nhìn con mắt Hứa Nguyên nhẹ giọng hỏi:

"Công tử nguyện ý bỏ ra đại giới lớn như thế, hẳn là cũng cần con dân địa thành trung thành a?"

"A "

Hứa Nguyên nhếch miệng cười một tiếng, cúi người xuống đưa tay vỗ vỗ bả vai Tần Nguyên:

"Mặc dù ngươi từng đề nghị muốn giết ta, nhưng ngươi rất không tệ, là người thông minh, ta thưởng thức ngươi."

"Ta quả thực càng cần bọn hắn trung thành thấy chết không sờn hơn, ngươi làm được không?"

Không có chút do dự, đầu Tần Nguyên "đông" một tiếng trực tiếp đập lên mặt đá băng lãnh, thanh tuyến lạnh lùng mà kiên quyết:

"Có thể."

Hứa Nguyên lắc đầu, lần nữa nói:

"Trung thành này không phải ngươi đối với ngươi, cũng không phải đối với Tư Mệnh các ngươi, là trung thành đối với một người là ta."

Thanh âm Tần Nguyên vẫn không có chút do dự nào:

"Tần Nguyên ghi nhớ, nhất định không để công tử thất vọng."

"Rất tốt."

Hứa Nguyên khẽ cười một tiếng, đưa tay đặt trên đầu Tần Nguyên:

"Chớ phản kháng, ta xem một chút xem công pháp gì sẽ thích hợp với ngươi."

Ý hồn nhô ra, Hứa Nguyên kiểm tra một vòng kinh lạc vị Đại Tông Sư địa thành này, trong mắt lộ ra một vòng hứng thú:

"Một trăm lẻ ba kinh lạc thông lưu loát, trong đó ba mươi sáu đầu cực kì rộng rãi cứng cỏi, cái này, hẳn là Thuần Dương chi thể."

Lý Thanh Diễm một bên nghe vậy, trong mắt lóe lên một vòng hứng thú, thanh tiếng nói:

"Thuần Dương chi thể? Để tu luyện Thuần Dương chi thể, công pháp thông dụng của tướng phủ các ngươi có chút phá hư mất của trời, nơi này bản cung có Hỏa hệ công pháp tương đối thích hợp hắn… "

"Không cần, ta có người bằng hữu cũng đã từng là Thuần Dương chi thể."

Hứa Nguyên lắc đầu, cười nhẹ nhã nhặn từ chối.

Ban đầu Cảnh Hách bên trong Quỳnh Hoa bí cảnh tựa hồ cũng là Thuần Dương chi thể giống Tần Nguyên này.

Vừa nghĩ Hứa Nguyên lấy ra một bản công pháp tên là "Hoàn Dương Quyết", cũng chính là quyển sở tu của hắn trong Quỳnh Hoa bí cảnh kia.

Ký ức dù đã biến mất nhưng thông qua bản năng của thân thể hắn vẫn có thể phục khắc lại quyển công pháp này.

Đưa nó cho Tần Nguyên, Hứa Nguyên chậm rãi nói:

"Quyển công pháp này rất phù hợp với Thuần Dương chi thể của ngươi, nếu như triệt để thích ứng, chiến lực của ngươi cũng có thể vượt lên gấp đôi bây giờ cũng không phải là không thể."

Đôi mắt Tần Nguyên lấp lóe, trầm mặc hai tay tiếp nhận.

Hứa Nguyên đang chuẩn bị gọi người kế tiếp tới lại phát hiện Ất Quỳ đẫy đà đã dời đến bên chân của hắn, trông mong nhìn qua hắn, mắt ngậm chờ mong:

"Công tử, Ất Quỳ đây này "

"A.. "

Hứa Nguyên đưa tay đặt trên sợi tóc nhu thuận của nàng, nửa ngày sau hắn tiện tay ném ra một bản công pháp hạ đẳng hạng A thông dụng:

"Tư chất tu luyện của ngươi không tệ, miễn cưỡng xem như thông một trăm mười bảy đầu kinh lạc, nhưng không có thể chất đặc thù."

"A "

Ất Quỳ hơi có vẻ thất vọng, nhưng trong lòng cũng thỏa mãn, lườm Tần Nguyên một bên một chút, trong mắt lóe lên một vòng thoải mái.

Trách không được gia hỏa này tu hành mặc dù không nhanh nhưng chiến lực lại kinh người, lại có thể chất đặc thù.

"Ba ba!"

Làm xong những chuyện này, Hứa Nguyên phủi tay, hấp dẫn chú ý mọi người tới, đứng ở chính giữa ôn nhu cười nói:

"Nếu Tư Mệnh các ngươi đã bán các ngươi cho bản công tử, đó chính là người một nhà, mà bản công tử đối với người của mình luôn luôn hào phóng."

Bình Luận (0)
Comment