Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 680 - Chương 680 - Dã Tâm Không Nhỏ

Chương 680 - Dã tâm không nhỏ
Chương 680 - Dã tâm không nhỏ

Mặc dù vừa rồi công tử xuất hiện chỉ ngắn ngủi trong một chớp mắt nàng liền bị Lý Thanh Diễm kéo đi, nhưng nàng vẫn có thể thông qua Huyết Thần thạch ngọc bội cảm giác được dị quỷ hóa trên thân thể công tử đã nghiêm trọng đến mức nào.

Nếu như vị công tử kia triệt để biến thành dị quỷ…

Nghĩ đến điều này, hô hấp Bạch Mộ Hi hơi trở nên gấp rút, nhìn về phía nữ tử áo bào đỏ một bên đang yên tĩnh ngồi xếp bằng trên mặt đất nhắm mắt dưỡng thần, đề nghị:

"Công chúa điện hạ, những gian uyên này xuất hiện quá quỷ dị, chúng ta muốn hay không…."

"Ngậm miệng."

Lý Thanh Diễm đã đổi lại áo bào đỏ mà nàng thích nhất kia, một bên chuyển vận công pháp điều tức tổn thương lúc tranh đấu với Mặc Xà lúc trước, thanh âm thanh lãnh không thể nghi ngờ, nghe không ra bất luận khẩn trương gì:

"Chờ ở đây."

Bạch Mộ Hi cắn cắn môi:

"Nếu như công tử hắn xảy ra chuyện, ngài không nóng nảy a?"

"."

Trầm mặc trong chớp mắt

Nữ tử áo đỏ nhắm mắt trả lời đơn giản:

"Nếu như hắn xảy ra chuyện, vậy bản cung liền cùng hắn chết ở địa cung này."

"."

Bạch Mộ Hi hơi có vẻ thất lạc thu tầm mắt lại, nhìn chằm chằm mũi chân không nói thêm gì nữa, tiếp tục ở trong dũng đạo chật chội này đi qua đi lại.

Thời gian trong lúc tiểu Bạch lo lắng lặng yên trôi qua.

Không biết qua bao lâu,

Bỗng nhiên.

"Đát."

Một tiếng bước chân, một nam tử huyết y không chút dấu hiệu báo trước nào đột nhiên xuất hiện giữa hai nữ tử, Lý Thanh Diễm lập tức mở mắt phượng ra, mà Bạch Mộ Hi đang cúi đầu dạo bước thì thẳng tắp đụng vào, nghi hoặc hơi ngước mắt, sau khi đối diện với cặp mắt tinh hồng không có tròng trắng mắt kia vô thức rụt cổ một cái, trong mắt lập tức hiện lên một vòng mừng rỡ, thuận tay liền ôm lấy nam tử huyết y trước mắt:

"Công tử, ngài không có việc gì chứ?"

Cảm nhận được mềm mại dán vào trước ngực, Hứa Nguyên thuận tay nắm cả vòng eo giống như không xương của tiểu Bạch, cười nhẹ nói:

"Có việc, hơn nữa còn rất lớn."

Lý Thanh Diễm từ mặt đất đứng dậy, trong tay vuốt Huyết Thần thạch ngọc bội, nhìn chằm chằm hắn cảm ứng trong chớp mắt, khóe môi hồng nhuận hơi câu:

"Xem ra xác thực là rất lớn."

Đang nói chuyện, một cỗ ba động từ Huyết Thần thạch ngọc bội tản ra.

Sau đó, Hứa Nguyên liền phát giác chính mình tựa hồ thành lập nên một loại liên hệ dị dạng nào đó với nữ tử áo đỏ trước mắt.

Đôi mắt tinh hồng của Hứa Nguyên híp híp, cảm nhận được ý thức của chính mình lại lần nữa thanh tỉnh không ít, sau khi đối diện ánh mắt nàng vô thức mỉm cười:

"Ngươi thật giống như đã biết được ngọc bội kia dùng như thế nào rồi?"

Đôi mắt đẹp của Lý Thanh Diễm nhắm lại, cong mắt cười một tiếng:

"Tất nhiên, nếu như ngươi thật sự thành dị quỷ, bản cung còn chuẩn bị mượn thứ này làm chủ nhân của Hứa tam công tử ngài."

"Hoắc, dã tâm không nhỏ."

Hứa Nguyên cười nhẹ một tiếng, một bên nắm cả vòng eo tiểu Bạch đi đến phía Lý Thanh Diễm, một bên đưa tay ra phía nàng:

"Tới."

Lý Thanh Diễm lườm cái kia đem vùi đầu tiến bộ ngực hắn tiểu Bạch một

chút, đưa tay bắt lấy hắn, thanh âm mang cười:

"Xem ra tình huống đã khẩn trương đến mức khiến ngươi không thể không hưởng tề nhân chi phúc rồi?"

"Xem lời nói ngươi mới nói kìa."

Hứa Nguyên phát ra một tiếng cười khẽ, lập tức ánh mắt trở nên chăm chú:

"Thanh Diễm, Man Vương muốn đột phá thành Thánh."

"."

Không khí bỗng nhiên yên lặng.

Lý Thanh Diễm thoáng chốc liền tiếp nhận sự thật này, suy tư một hơi, nhẹ giọng hỏi:

"Cho nên ngươi và đầu dị quỷ kia đạt thành hợp tác rồi?"

"Công chúa nhà chúng ta vẫn rất thông minh."

Trên tay Hứa Nguyên hơi dùng sức kéo một phát, Lý Thanh Diễm cũng thuận thế bị hắn ôm vào trong ngực, hắn ngửi ngửi mùi thơm ngát của mái tóc trên trán nàng cười nói:

"Chúng ta lập tức đi huyết sào lấy ma tinh, ôm Bạch Mộ Hi là bởi vì tốc độ các ngươi quá chậm, thay cho đi bộ mà thôi."

Tay ngọc của Lý Thanh Diễm vờn quanh đến eo hắn, đầu gối ở đầu vai hắn hừ cười một tiếng:

"Bản cung cũng không nói gì, giải thích làm gì?"

"A, muốn giải thích một chút."

Đang nói chuyện, thân hình Hứa Nguyên đã đằng không bay lên, một tay ôm giai nhân, trong dũng đạo đen nhánh hóa thành một đạo tàn ảnh huyết sắc hướng về phía chỗ sâu địa cung.

Bởi vì ôm theo hai người vướng víu, Hứa Nguyên không cách nào dùng cách thức thuấn di như Đạp Hư Trảm đi đường được, nhưng lấy tốc độ thân thể Thuế Phàm của hắn bây giờ cũng không chậm hơn bao nhiêu.

Ước chừng một khắc đồng hồ sau, Hứa Nguyên liền dẫn theo hai nữ tử đi tới đường hành lang lúc trước Lạc Hi Nhiên cho sụp để ngăn hắn và Man Vương tiếp tục thâm nhập sâu vào trong địa cung.

Giờ khắc này, vài đầu Nguyên Sơ dị quỷ hình dạng dữ tợn đang phủ phục bên ngoài, trấn giữ một đường hành lang chật chội có đường kính hơn một trượng.

Cảm nhận được Hứa Nguyên đến, hai đầu dị quỷ cũng không động đậy, thẳng đến khi huyết quang mang theo hai nữ tử lướt qua bọn chúng, vài đầu dị quỷ này mới bắt đầu có động tác.

Bọn chúng điên cuồng công kích đường hành lang coi như kiên cố kia khiến nó một đường đổ sụp, đường hành lang vốn dĩ bị khai quật ra lần nữa cắt đứt, triệt để đoạn tuyệt con đường thông hướng huyết sào địa cung.

"Ầm ầm —— "

Nghe sau lưng truyền đến tiếng vang động, Hứa Nguyên một đường lao vùn vụt trong dũng đạo đen nhánh mà chật chội.

Theo cảnh tượng hai bên đen nhánh nhanh chóng rút lui về sau, đường hành lang cũng chậm rãi từ kích thước hơn một trượng chật chội dần dần trở nên bỏ khoát tươi thắm.

Cũng không biết chạy bao lâu, một cái cửa đá khổng lồ xuất hiện ở cuối hang động đường kính hơn mười trượng này.

Nhìn thấy một màn này, Hứa Nguyên không do dự trực tiếp đánh tới trên cửa đá.

Cảm nhận được phía trước xuất hiện chướng ngại, Lý Thanh Diễm vô thức ngước mắt nhìn về phía phiến cửa đá điêu rồng họa thú kia, mà Bạch Mộ Hi thì y như chim non nép người núp đầu ở trong ngực Hứa Nguyên.

"Ông!"

Ngoài dự liệu, trên thân không truyền đến chút cảm giác va chạm nào, sau một tiếng vù vù ba người trực tiếp xuyên thẳng qua cửa đá.

Bình Luận (0)
Comment