Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 714 - Chương 714 - Nhân Tình

Chương 714 - Nhân tình
Chương 714 - Nhân tình

Ánh mắt vừa chiếu tới, huyết mặc giống như thực thể, lặng yên không tiếng động cấp tốc phủ lên trên bầu trời đen như mực.

Toàn bộ Thánh Thành Man tộc lớn như vậy dưới chiếu rọi của hắn liền giống như được phủ thêm một tầng huyết sa đơn bạc óng ánh.

Huyết mang quỷ dị mà tịch mịch.

Nếu như là thời điểm bình thường, sĩ tốt binh trận nhìn thấy dị tượng trên thiên khung như thế, quân tâm có khả năng đã bắt đầu dao động, nhưng làm tinh nhuệ bách chiến của Đại Viêm, bạch giáp dưới thành đối với loại tràng diện này đã có định lực không tầm thường.

Tu vi mỗi một danh sĩ tốt bên trong Bắc Phong quân kém nhất cũng là luyện cốt thất phẩm, tuyệt đại bộ phận quân tốt đều là lục phẩm thiết thân.

Loại tầng cấp tu vi này ở trong mắt phàm nhân đã là tiên gia cao đến mức không thể cao hơn, trải qua huấn luyện, lại trải qua bách chiến ma luyện, định lực trong lòng bọn hắn không phải quân đội bình thường có thể so sánh được.

Tiếng nghị luận của sĩ tốt bạch giáp đang muốn khuếch tán ra liền lập tức bị Binh nghiệp trưởng của bọn hắn ngăn lại.

"Ngậm miệng!"

"Xa Tuấn Nghị, ngươi nói thêm một câu nữa, lão tử liền cắt đầu lưỡi ngươi xuống."

"Ai dám nghị luận nhiễu loạn quân tâm, xử trí theo quân pháp!"

"Điện hạ đang ở ngay trên thành đôn đốc, ai dám ném người của lão tử, lão tử liền để người đó biết tay."

Theo tiếng quát lớn của sĩ quan cơ sở, quân trận to như vậy lại lần nữa yên lặng một cách chết chóc, mỗi người đều chăm chú nắm chặt đao trong tay mình, túc sát đìu hiu.

Bạch Giai Kỳ án lấy đao, đi thong thả từng bước, từng chút từng chút di dời đến bên cạnh Lý Vĩnh Lượng, nhìn về phía Tây Nam, mặt không thay đổi truyền âm hỏi:

"Uy, lão Lý, đây là một màn gì a? Đây là Thuế Phàm đại năng sao?"

"."

Lý Vĩnh Lượng nhìn thấy cử động của đối phương, có chút muốn mắng chửi người. Trận liệt dày đặc, loại tiểu động tác này tuy không tổn thương phong nhã, nhưng nếu bị nha tướng phát hiện, sau đó hắn cũng phải bị vạ lây.

Dừng lại trong chớp mắt, hắn tức giận mắng:

"Ngươi đầu óc có bệnh sao? Cái gì cũng hỏi lão tử, lão tử chỉ là khúc tướng giống như ngươi! Nếu điện hạ đã không có động tác vậy thì đã nói rõ người kia chính là người của ta."

"Ta nhớ cường giả theo quân đóng giữ bên trong thành là Tần lão mà, công pháp của lão nhân gia ông ta ta đã gặp qua, không phải cái này."

Bạch Giai Kỳ nhẹ sách một tiếng, nhỏ giọng truyền âm, một bên liếc qua nam tử huyết y giữa không trung:

"Hơn nữa ngươi nhìn trên đầu cường giả kia mang theo màn ly văn rồng, đây chính là vật phẩm tư nhân của điện hạ."

Lý Vĩnh Lượng hít sâu một hơi, có chút hứng thú:

"Ngươi muốn nói cái gì?"

Thanh âm Bạch Giai Kỳ có chút chắc chắn:

"Điện hạ sẽ không bao giờ để người khác động vào đồ vật của nàng, cho nên người kia khẳng định là nhân tình của điện hạ."

Lý Vĩnh Lượng hơi sững sờ:

"Nhân tình? Điện hạ không phải có phò mã rồi sao?"

Bạch Giai Kỳ liếm môi một cái, thấp giọng cười nói:

"Lấy tính tình của điện hạ, ngươi cảm thấy người sẽ để ý tên hoàn khố tướng phủ kia sao? Cuối cùng hơn phân nửa là muốn hủy hôn rồi, ngươi nói cường giả Thuế Phàm này đến lúc đó có thể giết tới Kim Loan điện đoạt cưới hay không a."

"Đại hôn của Điện hạ cũng không ở Kim Loan điện… "

Lý Vĩnh Lượng cười trả lời, nhưng nói được một nửa lại im bặt mà dừng. Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Mà người đồng thời cũng nhìn lên phía trên trời ngoại trừ bọn hắn còn có rất nhiều khúc tướng giáo úy khác.

Mượn quân trận tương liên, bọn hắn đều cảm ứng được cỗ cảm giác áp bách như là thần linh hàng thế trên bầu trời kia.

Trầm mặc quét sạch toàn bộ quân trận, trong mắt Bạch Giai Kỳ cũng lập tức chuyển hóa ra vẻ hưng phấn:

"Mẹ nó, chúng ta bên này không phải là cũng có Thánh Nhân chứ?"

Bên trong ánh mắt Lý Vĩnh Lượng mang theo một chút hưng phấn, nhưng bất chợt liền ảm đạm xuống:

"Hẳn là…. hẳn là không phải. Nếu như thật sự là Thánh Nhân, điện hạ không thể phát xuống nhiều Kình Khí đan như vậy."

Bạch Giai Kỳ nhìn chằm chằm vầng sáng huyết mặc cuồn cuộn trên bầu trời mấy giây, trong miệng vô thức tự lẩm bẩm:

"Lão Lý, ngươi nói xem. Người này có thể thật sự đi đoạt cưới vào ngày đại hôn của điện hạ hay không?"

Lần này Lý Vĩnh Lượng chưa kịp trả lời, bởi vì một giọng nữ thanh tuyến khàn khàn nhưng êm tai đến cực điểm dẫn đầu vang vọng toàn bộ quân trận trước tới.

"Phục dụng Kình Khí đan thứ nhất, Khải Bạch diên sát trận!"

Cách cách ——

Cách cách ——

Cách cách ——

Trên mặt đất vang lên một mảnh thanh âm bình ngọc vỡ vụn.

Đan dược ăn vào, bạch giáp trận liệt đi tới, bỗng nhiên nhấc lên một trận gió lốc vô hình hướng về bốn phía!

Mấy giây sau, trong tiếng xột xoạt nguyên khí cộng hưởng vù vù, đường vân màu trắng bắt đầu hiển hiện ở trong hư không!

Những đường vân màu trắng gần như không thể nhìn thấy này phác hoạ trong hư không, trong nháy mắt hư ảnh một Bạch diên cực lớn như ẩn như hiện trên mặt đất, mà trên sừng mỏ sắc nhọn nhất của Bạch diên kia chính là nữ tử giáp đỏ ở tường thành kia.

Một đôi mắt đỏ của Lý Thanh Diễm lượn lờ lấy sí diễm, xa xa nhìn về phía đạo u lam độn quang phảng phất trong chớp mắt đi vạn dặm phía chân trời kia.

Chủng loại quân trận phong phú, hành quân, cố thủ, dã chiến, sát phạt đều là trận liệt khác biệt.

Bạch diên chi trận, sát phạt chi trận.

Quân trận chi pháp từ bỏ hết thảy phòng ngự, được ăn cả ngã về không, công phạt chi trận không phá thì không xây được mạnh nhất bên trong Bắc Phong quân.

Dưới thiên khung như mực, Bạch diên cự hình phủ phục trên mặt đất giống như hô ứng lẫn nhau với huyết mặc trên thiên khung, ẩn ẩn có thanh âm phong lôi rung động.

Mà giờ khắc này hết thảy phát sinh trên mặt đất, Hứa Nguyên đứng ở trên hư không đã không rảnh để bận tâm.

Bình Luận (0)
Comment