Chương 1085
Chương 1085: Ngụy Trang Nguyên Hạo thuận tay tiếp được, nhưng lông mày lại vô ý thức nhăn lại.
Hắn không hiểu rõ ý tứ của vị công chúa điện hạ này.
Tướng quốc đại nhân trả phần hôn ước này lại cho Vũ Nguyên điện hạ, đã xem như thả cho nàng tự do, nếu không cho dù Tam công tử bỏ mình, dựa vào phân hôn ước này tướng phủ vẫn có thể yêu cầu đối phương thủ tiết cả đời.
Tướng quốc trả lại hôn ước này cho đối phương, Hoàng tộc liền có thể trực tiếp bội ước, xem như đối phương có cơ hội gặp nhau thì cũng có lúc chia tay.
Đón ánh mắt khó hiểu của Nguyên Hạo, Lý Thanh Diễm chậm rãi đứng lên từ trên tảng đá lớn, trực tiếp đi xuống phía dưới núi: "Vừa rồi đã nói qua, trừ phi bản cung tận mắt nhìn thấy thi thể Tam công tử nhà ngươi, nếu không bản cung sẽ không tin tưởng việc này."
Thời điểm đi ngang qua tướng lĩnh hắc giáp đứng lặng tại chỗ, giọng nữ sàn sạt nhu hòa của Lý Thanh Diễm nhẹ nhàng truyền đến:
"Bản cung đêm nay sẽ hạ lệnh nhổ trại xuôi nam, nếu ngươi không có chuyện gì khác, vậy cũng không giữ ngươi lại nữa, bây giờ chiến sự khẩn trương, Lý Chiếu Uyên bên kia có chỗ dị động, thống soái ngươi rời khỏi quân doanh quá lâu sợ rằng sẽ sinh ra nhiễu loạn không cần thiết."
Nguyên Hạo ngoái nhìn nhìn về phía nữ tử kim giáp đi đến phía chân núi trong gió tuyết kia, miệng ngập ngừng, nhưng cuối cùng vẫn nuốt lời muốn nói xuống. Cao tầng Đại Viêm cơ hồ đều rất rõ ràng hôn ước giữa Vũ Nguyên điện hạ cùng với Tam công tử chính là một loại giả vờ giả vịt, là một cái tín hiệu có ý nghĩa tượng trưng hơn là tác dụng chính trị thực tế.
Có điều, nhìn cử chỉ của vị công chúa điện hạ này hiện tại, bây giờ cuộc hôn ước này tựa hồ không chỉ là một tín hiệu chính trị.
Điều này khiến Nguyên Hạo hắn hơi kinh ngạc.
Một chuyến đi tới Bắc cảnh liền khiến cho vị Vũ Nguyên điện hạ oai hùng trên chiến trường này phát sinh cải biến như thế, theo một ý nghĩa nào đó mà nói thì Tam công tử quả thật rất lợi hại.
Trong lúc cảm thán, bóng hình kim giáp xinh đẹp với mái tóc đen suôn dài như thác nước đã tan biến trong gió tuyết trên đỉnh núi, chỉ còn dư lại thanh âm thản nhiên nhẹ nhàng của nàng từ dưới núi truyền đến
"A đúng rồi, nếu như hắn thật sự bỏ mình, tướng phủ ngươi có thể trực tiếp chiêu cáo thiên hạ, bản cung nguyện ý vì Tam công tử nhà ngươi mà thủ tiết cả đời." Thanh lâu là một trong những hạng mục giải trí không nhiều của thời đại này, cho dù bây giờ Bắc cảnh chiến hỏa ngập trời, ngõ hẻm Yên Liễu các nơi trong Đế An thành vẫn trải qua các đêm đầy tiếng người huyên náo như cũ.
Nhưng trong những đêm ồn ào náo động thế này, trong Huyền Nguyệt lâu vẫn có vẻ hơi yên tĩnh.
Là một trong những gánh hát đỉnh cấp học thuộc lòng của Hoàng tộc thương hội, Kỳ Môn Hạm cao cao trực tiếp ngăn cách thương nhân phú thương không có bối cảnh chính trị ở bên ngoài.
Được trận pháp đặc biệt gia trì, tiếng dương cầm nhu hòa chảy xuôi mỗi một nơi hẻo lánh trong Huyền Nguyệt lâu trang nhã độc đáo.
Mà trên đài Lộ Thiên Dương cao nhất của nó, hai nam tử ngồi đối diện nhau, ở giữa bày một bàn án lớn, một bên thưởng thức cảnh đêm phồn hoa ngày mùa thu của đế kinh, một bên uống rượu nói chuyện phiếm, tự do tự tại.
Một bên đùa giốỡn, Hứa Nguyên nhìn thanh niên áo mãng bào cười ha hả phía đối diện kia, trong lòng im lặng một mảnh.
Bỏ qua danh tiếng, thật vất vả mới đem cái thân phận mới của mình ra đi dạo gánh hát tiêu khiển một chút, kết quả lại gặp được cái xâu người này. Có lúc, Hứa Nguyên thật sự cảm thấy mình và tên Lý Quân Khánh này kiếp trước có phải có cái nghiệt duyên gì hay không.
Đế An thành lớn như vậy, gánh hát đỉnh cấp nhiều như vậy, thế mà vẫn có thể khiến cho hai người bọn họ đụng phải nhau.
Chính mình đặt bao hết tâng cao nhất của gánh hát Huyền Nguyệt lâu này nghe hát được một nửa, Lý Quân Khánh một thân bào phục Hoàng Tử lộng lẫy liền đẩy cửa bước vào ngồi xuống chào hỏi giống như rất quen thuộc.
Nếu là lúc trước, Hứa Nguyên đại khái sẽ trực tiếp để cho con rùa con bê tới ăn nhờ ở đậu này xéo đi, nhưng bây giờ thân phận của hắn hoàn toàn không đủ để cho hắn làm loại sự tình như thế.
Lão cha kia đưa cho hắn cái hộp, bên trong ngoại trừ một tấm mặt nạ da người sinh động như thật ra thì còn có một tờ giấy ghi thân phận của hắn.
Một kẻ dòng dõi lưu lạc bên ngoài của Binh Bộ Thị Lang đương triều, nửa năm trước mới được tìm về.
Có lúc, hắn thật sự cảm thấy phụ thân đối đãi với những mầm mống gây họa như bọn hắn quá tốt rồi.
Tính toán thời gian, phụ thân hẳn là ngay sau khi hắn gặp chuyện liền lập tức bắt đầu ra tay chuẩn bị cái thân phận này, hơn nữa vì để chế tạo ra cái thân phận này, lão cha kia hẳn là phí hết một phen tâm tư.
Binh Bộ Thị Lang là người đứng thứ hai trong Binh bộ của lục bộ triều đình, mặc dù không bằng người đứng đầu là Thượng thư, nhưng ở trên triều đình cũng tuyệt đối là một trong những nhân vật trọng yếu.
Có điều ngụy trang thành dòng dõi của người này, mặc dù không cần quá mức thu liễm nhưng cũng không thể hoành hành vô ky như chỉ tử nhà Tể tướng như vậy.
Tựa như hiện tại, hắn có thể lợi dụng cái thân phận này tùy ý đặt bao hết các loại danh lưu chỉ địa ở Đế An thành này mà không cần kiêng nể gì cả, nhưng lại không thể trực tiếp hất mặt mũi của Tam hoàng tử này.