Chương 1093
Chương 1093: Chớ Vội Dừng chân lại ngoái nhìn, Hứa Nguyên vô thức muốn dùng linh thị dò xét, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được. Linh thị mặc dù cực kì kín đáo, nhưng cường giả cấp bậc Thuế Phàm vẫn như cũ có thể khám phá được, để thân phận không bị bại lộ, trong đoạn thời gian này hắn tốt nhất đừng lạm dụng. Đi qua mở cửa phòng, đập vào mi mắt là một lão giả hơi có vẻ già nua, nhưng ánh mắt quắc thước. Hứa Nguyên đánh giá trên dưới người tới một chút, trong đầu hiện ra một cái tên. Vương Ngọc Tiền. Binh Bộ Thị Lang, cũng chính là lão tử thân phận hiện tại của hắn. Lườm đối phương một chút, lông mày Hứa Nguyên hơi chớp chớp.
Hắn có chút không hiểu tại sao đối phương có thể tìm tới nơi này.
Trong lòng mặc dù nghi hoặc, nhưng Hứa Nguyên cũng không lập tức nói chuyện, trực tiếp xoay người qua đi vào gian phòng, lại lần nữa ngồi về trước trà án vừa rồi trò chuyện với Lý Ngọc Thành. Nhưng mà lần này hắn ngồi ở phía trên chủ vị.
Lão giả nhìn thấy một màn này cũng không dị nghị, đi theo Hứa Nguyên vào gian phòng.
Mà trong chớp mắt hắn bước vào gian phòng, ngón tay châm trà của Hứa Nguyên hơi giơ lên, cửa phòng tự động đóng lại, toàn bộ sương phòng thiết lập trận pháp lập tức bắt đầu vận chuyển, ngăn cách triệt để hết thảy thanh âm trong ngoài. Châm đầy một chén trà thơm cho lão giả, đặt phía đối diện trên bàn trà, Hứa Nguyên chậm rãi ngước mắt hỏi:
"Vương lão không ngồi sao?"
Vương Ngọc Tiền nhìn nam tử có khuôn mặt giống y hệt nhi tử nhà mình, thần sắc lại cực kì cung kính, trang trọng khom người thi lễ một cái, sau đó ngồi quỳ chân xuống:
"Vâng, Tam công tử"
Hứa Nguyên mỉm cười, một bên châm trà cho mình, một bên tùy ý hỏi:
"Vương lão ngươi sao lại tìm được nơi này?"
Gian phòng này là Lý Ngọc Thành mở, mà người ta chân trước vừa đi không đến nửa canh giờ, Binh Bộ Thị Lang đã tìm tới, Thái tử làm việc phải chăng có chút quá không cẩn thận rồi không? Vương Ngọc Tiền nghe thấy vấn đề này hơi chần chờ, nhẹ giọng trả lời:
"Hạ nhân báo cáo, tối nay ngài bao hết nhã gian hai tâng Huyền Nguyệt lâu này." Hứa Nguyên nghe vậy cũng trong nháy mắt hiểu rõ:
"Xem ra người kia dùng thân phận này của ta mở nhã gian đây mà."
"Người kia?"
Tuổi tác Vương Ngọc Tiền mặc dù lớn, nhưng phản ứng rất nhanh, vô thức nhìn về phía hai cái chén sứ trống không bên trà án.
Hứa Nguyên mỉm cười, thuận miệng cười nói:
"Thái tử Lý Ngọc Thành."
Người trước mắt là người mà lão cha tuyệt đối tín nhiệm, tất nhiên cũng không cần thiết phải giấu diếm. Hơn nữa, đối phương chính là phụ thân của thân phận này, có nhiều thứ cũng cần đối phương sớm biết được mới có thể có chỗ chuẩn bị.
Vương Ngọc Tiền nghe vậy con ngươi hơi co rụt lại.
Tam công tử. Ở đây mật hội Thái tử?
Hơi suy tư, trong lòng Vương Ngọc Tiền vô thức cho rằng mình suýt chút nữa đã đánh vỡ mưu đồ của Tam công tử, lập tức cúi đầu thi lễ, nhanh chóng nói:
"Tam công tử, tiểu lão cũng không biết ngài tối nay..."
Hứa Nguyên nhìn lão giả trước mắt kinh sợ, có chút kinh ngạc, nhưng lập tức cũng thoải mái.
Đối phương tuy là lão thần đã trải qua hơn mười năm chìm nổi trên triều đình, quyền lực trong tay có thể nói là trên vạn người, nhưng phần quyền lực này đều cắm rễ bên trong quái vật khổng lồ là tướng phủ.
Mà bây giờ sự tình giả chết đã nói rõ tính trọng yếu của hắn ở tướng phủ.
Nói cách khác, trong mắt vị Binh Bộ Thị Lang này, Hứa Nguyên hắn có thể là người giống như Tể tướng một lời định sinh tử cả nhà của hắn.
Suy nghĩ hiện lên, Hứa Nguyên cười khoát tay áo, không thèm để ý chút nào cười nói:
"Vương lão cần gì như thế?
"Chuyện tối nay đột nhiên xảy ra, ta cũng bị Thái tử đột nhiên tìm tới cửa, hơn nữa nếu để ngoại nhân trông thấy lão tử ngươi cung kính như thế, có phải quá mức cổ quái hay không? "Trong khi ngụy trang thân phận, Vương lão chỉ cần xem ta như vãn bối là được." Trâm mặc trong chớp mắt, Vương Ngọc Tiền chậm rãi giương đôi mắt, hơi có vẻ chần chờ nhẹ gật đầu.
Trong lòng mặc dù nghi hoặc nguyên nhân Thái tử tìm Tam công tử, nhưng lại rất hiểu phân tấc mà không hỏi tới.
Hứa Nguyên gõ gõ bàn, nhẹ giọng hỏi: "Bản công tử không thích nói lời khách sáo, Vương lão tới đây hẳn là có chuyện muốn truyền đạt cho ta đi?"
"Vâng, tướng quốc đại nhân để cho tiểu lão nhi chuyển cáo cho công tử, gần đây có thể hồi phủ một chuyến."
"2"
"Tướng quốc đại nhân nói, trận pháp của Tứ tiểu thư bên kia đã có chút đột phá, cần Tam công tử ngài trở về nghiệm chứng một phen."
Hứa Nguyên.
An tính một chút, bên trong ánh mắt Hứa Nguyên dần dần mang theo vẻ hưng phấn.
Hắn không nghĩ tới tiến triển lại nhanh như vậy, từ ngày đó nói nhu cầu cho đối phương biết đến nay vẫn chưa tới hai tháng, A Dao vậy mà đã có đột phá.
Hơi chút trầm ngâm, Hứa Nguyên đứng lên muốn đi ra ngoài.
Nhìn thấy một màn này, Binh Bộ Thị Lang Vương Ngọc Tiền vội vàng lên tiếng gọi Hứa Nguyên lại, nói:
"Công tử. Công tử xin an tâm chớ vội, tiểu lão nhỉ chuyến này chỉ là tới cáo tri cho ngài trước, lúc này mới là giờ Dần, sau đó còn cần vào cung tảo triều, đợi ta trở về mới có thể dẫn ngài cùng nhau đi tới tướng phủ."
Hứa Nguyên nghe vậy sững sờ, lập tức đưa tay gõ gõ đầu, lại ngồi trở xuống, cười nói:
"Nghe thấy cái tin vui này ngược lại quên mất có việc này, đa tạ Vương lão đã mở miệng nhắc nhở."