Chương 1143
Chương 1143: Hóa giải lực đạo Từ lúc khai chiến đến giờ mới chỉ nửa khắc, nhưng Hứa Nguyên đã phần nào nắm được thực lực của Aulunli và Horuns.
Trước hết, tên mặc giáp sắt kia hắn chắc chắn không đánh lại.
Tuy chưa rõ tu vi hệ thống của đối phương, nhưng nhìn biểu hiện vừa rồi, thực lực của Horuns hẳn phải ngang ngửa cảnh giới Nguyên Sơ trong hệ thống tu giả, hơn nữa còn là kẻ nổi trội trong số đó.
Bởi vì, trong tầm mắt Hứa Nguyên lúc này, Horuns bị một cước đạp bay đã đứng lên từ vũng nước hắn tạo ra, thiết giáp bạc dính đầy bọt nước, theo góc cạnh giáp trụ mà nhỏ xuống.
Có chút chật vật, nhưng rõ ràng không hề hấn gì.
Dù lúc nấy Hứa Trường Ca chưa dùng kiếm, nhưng chỉ nhìn điểm này cũng đủ biết, cho dù hắn có dùng hết mọi thủ đoạn cũng không thể nào địch lại một chiêu của đối phương.
Còn về Aulunli...
Nghĩ vậy, ánh mắt Hứa Nguyên dừng lại trên người nữ tử tóc vàng vẫn đứng yên tại chỗ.
Đêm khuya tĩnh mịch.
Cánh đồng nước mênh mông phản chiếu bầu trời đây sao, gió đêm thổi nhẹ làn váy tím khoét ngực, mái tóc vàng lay động, nụ cười trên môi nàng có vài phân quỷ dị.
Lúc ban đầu đánh lén, Hứa Nguyên tự nhận mình có cơ hội thắng nữ nhân này, nhưng giờ phút này lại có chút không chắc chắn. Nàng ta thấy Hứa Trường Ca xuất hiện mà vẫn thản nhiên như vậy, rốt cuộc là có chỗ dựa gì?
"Trường Thiên."
Đang suy nghĩ, giọng nói thanh lãnh của Hứa Trường Ca bỗng nhiên vang lên: "Ta đang nói chuyện với ngươi đấy."
Hứa Nguyên im lặng một lát, nhỏ giọng nói:
"Có cần phải rắc rối như vậy không?" Trong tình huống thực lực đối phương chưa rõ, hắn cảm thấy vẫn nên tự hiểu lấy mình, nhường cơ hội làm màu này cho tên Bức Vương kia.
Dù sao, nhỡ đâu mình xử lý không ổn thỏa, rất có thể sẽ phát sinh thêm biến cố không cần thiết.
"Rắc rối?"
Hứa Trường Ca liếc nhìn hắn, chậm rãi lắc đầu, rút bội kiếm từ trong nhẫn trữ vật ra, nhìn giáp sĩ đã trở về bên cạnh nữ tử, bỗng nhiên hỏi một câu không liên quan:
"Trường Thiên, ngươi có nghĩ mình là thiên tài không?”
".." Hứa Nguyên.
Im lặng một lát, Hứa Nguyên nhìn bóng lưng Hứa Trường Ca bị gió đêm thổi bay, nói:
"Có phải thiên tài hay không, còn phải xem so với ai."
"Đương nhiên là so với ta."
"Tốc độ tu luyện, ta nhanh hơn huynh." "Vậy còn thực lực?”
Hứa Trường Ca cười khẽ, đưa tay nắm chặt chuôi kiếm, chậm rãi rút kiếm ra khỏi vỏ:
"Ta khi Dung Thân có thể chém Tông Sư, khi Tông Sư có thể chiến Nguyên Sơ, khi Nguyên Sơ có thể liều mạng với Bán Thánh, ngươi cảm thấy mình làm được không?"
Tiếng kiếm leng keng vang lên, mũi kiếm ba thước của Hứa Trường Ca khẽ chạm mặt nước, giọng nói ôn hòa:
"Kỳ thật vừa rồi ta rất do dự có nên cứu ngươi hay không, ta muốn xem ngươi sẽ ứng phó thế nào trong lúc nguy cấp, nhưng ngươi lại vì sự xuất hiện của ta mà từ bỏ.
"Điểm này, rất không tốt."
"Ta và phụ thân không thể lúc nào cũng ở bên cạnh ngươi, rất nhiều chuyện ngươi phải tự mình đối mặt."
Nói đến đây, giữa lông mày Hứa Trường Ca hiện lên vẻ nghiêm túc:
"Trường Thiên, nếu tối nay ta không ở đây, ngươi định làm thế nào, đã nghĩ chưa?"
Hứa Nguyên hít sâu một hơi, bàn tay năm chặt Liễu Mộc Quỷ Nhận:
"Trước hết, giả thiết của huynh không thành lập, nếu huynh không ở đây, ta căn bản sẽ không đến, cũng sẽ không rơi vào bây rập.
"Tiếp theo, dưới sự chênh lệch thực lực tuyệt đối..."
"Biết ngay ngươi sẽ nói như vậy mà."
Hứa Trường Ca cắt ngang lời Hứa Nguyên, bất đắc dĩ nói, giơ kiếm lên: "Vậy để ta làm mẫu cho ngươi xem."
"Ý huynh là?"
"Ta sẽ dùng thực lực tương đương với ngươi, cho ngươi xem ta sẽ xử lý tình huống này thế nào."
Nghe vậy, Hứa Nguyên bỗng có dự cảm chẳng lành.
Hắn biết đại ca muốn nhân cơ hội này dạy bảo mình, nhưng vấn đề là hai người đối diện không phải NPC, muốn lên lớp thì về nhà từ từ dạy không được sao? Bao nhiêu nhân vật phản diện chết vì nói nhiều, trong lòng không có chút nào tự giác sao?
Nhưng còn chưa đợi Hứa Nguyên nói ra, Hứa Trường Ca đã lao về phía Aulunli và Horuns.
Hỏng rồi.
Hứa Nguyên thầm mắng một tiếng, vội vàng nhìn sang.
Lần này, tốc độ của Hứa Trường Ca rất chậm, chậm đến mức Hứa Nguyên có thể miễn cưỡng nhìn rõ quỹ đạo động tác của hắn.
Nhưng nghênh đón Hứa Trường Ca, là tốc độ mà Hứa Nguyên hoàn toàn không thể nào nắm bắt được của Horuns.
Gần như trong nháy mắt, Hứa Trường Ca và Horuns đã giao đấu giữa cánh đồng. "ẦmII"
Một tiếng nổ vang lên, hai thanh kiếm va chạm tạo ra tia lửa, Hứa Trường Ca sau khi áp chế tu vi đã đỡ được một chiêu này của Horuns, nhưng cái giá phải trả là thân hình bị đánh bay ngược ra sau, thanh kiếm khảm nạm bảo thạch quỷ dị của Horuns đâm vào trong nước, bắn lên vô số bọt nước.
Nhìn cảnh này, Hứa Nguyên cảm thấy phương pháp dạy học của Hứa Trường Ca thật là vẽ vời cho thêm chuyện.
Tu vi Nguyên Sơ của Hứa Trường Ca đâu phải giả, hắn có thể nắm bắt quỹ đạo ra chiêu của đối phương, tố chất thân thể cũng đủ để hắn chống đỡ công kích của Horuns.
Cảnh giới Dung Thân mà đỡ một kiếm của tên mặc giáp sắt kia, có thể ngay cả tay cũng không run sao?
Cho dù áp chế tu vi, Hứa Trường Ca và hắn cũng không cùng một đẳng cấp. Nhưng ý nghĩ này vừa lóe lên, Hứa Nguyên liền phát hiện ra điểm bất thường.
Thần sắc Hứa Trường Ca vẫn ung dung như cũ, nhưng ánh mắt lại không ngừng quan sát xung quanh, động tác giơ kiếm lên tuy là đỡ chiêu, nhưng lại giống như đang dự đoán.
Từng tiếng kim loại va chạm vang lên, từng đợt bùn đất bắn tung tóe.
Quan sát một hồi, Hứa Nguyên phát hiện trạng thái của Horuns có chút kỳ lạ.
Kiếm kỹ của Horuns dường như có vấn đề, hắn ta đã mất đi sự khống chế lực đạo tinh diệu ban nãy.
Khác với lúc giao đấu với hắn, nhẹ nhàng như múa, mỗi lần kiếm của Horuns và Hứa Trường Ca va chạm đều tạo ra một hố sâu trên mặt nước!
Đây là đang hóa giải lực đạo?
Mỗi khi kiếm của Horuns sắp đến gần, kiếm của Hứa Trường Ca đều nghiêng đi một góc độ rất nhỏ, hóa giải lực đạo khổng lồ sang một bên.