Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 837 - Chương 1150

Chương 1150 Chương 1150: Giai đoạn Hai 2 Nghĩ vậy, Aulunli liếc nhìn phương hướng Hứa Trường Ca và Horuns rời đi.

Nếu Hứa Trường Thiên chết, ả cũng sẽ phải chôn cùng.

Ánh mắt lúc sáng lúc tối, Aulunli khẽ thở dài, vừa điều khiển thân hình đáp xuống bìa rừng liễu, vừa lên tiếng:

"Khu rừng này là do cây đao thanh mộc trong tay ngươi thúc đẩy sinh trưởng ra sao?"

Không một tiếng đáp lại, chỉ có quỷ khí âm trầm tỏa ra từ khu rừng đáp lời Aulunli.

Im lặng hồi lâu, trên khuôn mặt xinh đẹp của Aulunli lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Ả đáp xuống mặt đất, vừa bước vào rừng liễu quỷ dị, vừa lẩm bẩm:

"Khí tức trong rừng liễu này giống hệt Ác Linh Cổ Bảo năm xưa, nếu có thể, ta cũng chẳng muốn bước vào đây chút nào!"

Năm phút sau, trận chiến kết thúc.

Sinh tử chém giết, đều dựa vào thủ đoạn. Phương án đối phó với Aulunli của Hứa Nguyên kỳ thực rất đơn giản, hắn chỉ cần nắm chắc ba điểm mấu chốt là được. Thứ nhất, Aulunli không dám giết hắn. Thứ hai, thể chất của Aulunli rất yếu.

Thứ ba, phát huy sở trường, tránh sở đoản, tận dụng mọi thứ có thể lợi dụng. Mọi việc đều diễn ra theo đúng dự đoán của Hứa Nguyên, kết quả cũng không năm ngoài dự liệu.

Hắn "tèo' rồi. Trong rừng liễu yên tĩnh không một tia sáng, nước bùn đọng lại dưới gốc cây. Một thanh mộc đao tỏa ra khí tức quỷ dị lặng lẽ cắm trên mặt đất, một nửa lưỡi đao chìm trong nước, một nửa cắm sâu vào lòng đất.

"Cộp, cộp, cộp..."

Tiếng bước chân đạp nước vang lên đều đều trong khu rừng tịch mịch quỷ dị. Aulunli nhàn nhã dạo bước trong rừng rậm, mười ba vòng ma hoàn lượn lờ trong không khí như một lạch trời ngăn cách tất cả bóng tối tà ác.

Cuối cùng, nàng dừng bước trước mặt Hứa Nguyên.

Ngồi tựa dưới gốc cây liễu, bộ hoa phục tàn tạ trên người Hứa Nguyên đã bị nước bùn thấm ướt, ánh mắt hắn lướt qua hai băng chùy xuyên thấu xương tỳ bà, cuối cùng dừng lại trên người nữ tử tóc vàng trước mặt.

Tất cả phỏng đoán của hắn đều không sai, tố chất thân thể của Aulunli quả thật rất yếu, hơn nữa nàng quả thật không dám giết hắn.

Nhưng hẳn, thậm chí là Hứa Trường Ca đều đánh giá sai sự cường đại của nàng. Giống như lời Chu Thụ Nhân tiên sinh từng nói ở kiếp trước, nữ nhân càng xinh đẹp thì càng biết lừa người.

Nữ nhân này vẫn luôn diễn kịch.

Từ lúc gặp Hứa Trường Ca, nàng ta đã bắt đầu màn biểu diễn của mình.

Theo một ý nghĩa nào đó, thậm chí nàng †a còn mạnh hơn cả tên Horuns kia. Phương pháp dò xét kì lạ của ả trực tiếp phế bỏ Đạp Hư Trảm của hắn, mà mười ba ma hoàn đại biểu cho việc ả có thể đồng thời thi triển mười ba loại thuật pháp, điều này khiến hắn dù chiếm cứ địa lợi cũng rất khó chống đỡ.

Ngoài ra, trí mạng nhất chính là ma hoàn mà Aulunli điều khiển có thể dung hợp với nhau, từ đó thi triển ra tổ hợp thuật pháp uy năng quái dị.

Aulunli mặc váy lễ, cử chỉ quý khí tao nhã, nhìn công tử nước khác đang ngồi trong vũng bùn, mỉm cười:

"Còn muốn tiếp tục không?”

Hứa Nguyên khế thở dài, giấy giụa đứng dậy, nhìn thẳng nữ tử tóc vàng đang đứng trên mặt nước, khế cười:

"Ngươi rất mạnh, cũng rất biết diễn."

"Đa tạ khích lệ."

Aulunli cười ngọt ngào:

"Tuy thực lực của ngươi kém xa huynh trưởng của ngươi, nhưng cũng coi như nhân tài hiếm có." Nói xong, Aulunli nhìn thoáng qua khu rừng liễu quỷ khí âm trâm:

"Trường Thiên công tử, ta rất cảm tạ ngươi đã tạo ra một kết giới ngăn cách ngoại giới dò xét như thế này, giúp ta tiết kiệm rất nhiều công phu, nhưng giờ đã đến lúc kết thúc rồi.

"Tuy Horuns vô dụng, nhưng mạng của hắn đối với ta vẫn rất quan trọng, nếu hắn chết trong tay huynh trưởng ngươi, đợi ta trở về Sean sẽ không thể mượn danh nghĩa của hắn để che giấu thực lực nữa. Đến lúc đó bị ta quái vật kia để mắt tới, tình cảnh của ta sẽ rất khó xử."

Hứa Nguyên bất đắc dĩ cười:

"Nửa trận đã mở sâm panh, đây không phải là thói quen tốt đâu."

"Rượu sâm panh?"

Aulunli lộ vẻ nghỉ hoặc, nhưng rồi nàng †a lắc đầu: "Vì huynh trưởng của ngươi, ta không muốn làm ngươi bị thương quá nặng, nên ngươi đừng chống cự vô ích nữa." "Aulunli."

Hứa Nguyên cắt ngang, đưa tay nắm lấy băng chùy đâm xuyên qua người, vừa rút ra vừa nói:

"Ta đã nói rồi, ta là kẻ mạnh nhất thế hệ này."

Lời nói đột ngột khiến Aulunli im lặng, nhưng rồi nàng ta thở dài.

Một vòng ma hoàn màu thiên thanh mỹ lệ sau lưng nàng ta đột nhiên phát sáng. Nàng ta nhìn chằm chằm Hứa Nguyên: "Nếu đã vậy, để tỏ lòng tôn trọng với kẻ mạnh nhất, ta đành phải thất lễ phế bỏ cái gọi là đan điền của ngươi vậy." "Xoảng!" Lời còn chưa dứt,

Vòng ma hoàn đang phát sáng kia đột nhiên bị một luồng hắc khí đánh nát.

Cả hai im lặng nhìn nhau, trong mắt Aulunli hiện lên vẻ kinh ngạc.

Hứa Nguyên tiện tay ném băng chùy, huyết đồng lóe ra kim quang dần chuyển sang màu đen, hắn cười ôn nhu:

"Bây giờ, ngươi có thể bắt đầu giai đoạn hai của trận chiến, Aulunli."

Dứt lời, sương mù đen quỷ dị trong nháy mắt bao phủ cả khu rừng trong phạm vi trăm trượng.

Ý hồn tản ra không chút áp chế, hắc ám tĩnh mịch đáng sợ bao trùm lấy khu rừng liễu.
Bình Luận (0)
Comment