Chương 1154: Sở Thích Đặc Biệt Hơn Ta Tưởng Tượng
Chương 1154: Sở Thích Đặc Biệt Hơn Ta Tưởng TượngChương 1154: Sở Thích Đặc Biệt Hơn Ta Tưởng Tượng
Dứt lời, Hứa Nguyên đưa tay chỉ vào huyết đồng lóe sáng kim quang của mình:
"Vì ta đã nhìn thấy rồi."
Thực chất, cú đá vừa rồi của Hứa Nguyên không phải nhằm vào bộ ngực của Aulunli, mà là nhắm vào trái tim nàng.
Nguồn gốc sức mạnh của Giới Ma Sư như Aulunli không phải đến từ đan điền như tu sĩ Đại Viêm, mà là từ trái tim.
Mặc dù lúc nãy không hề nhìn thấy Ma Hoàn nào xuất hiện, nhưng tại vị trí trái tim nàng lại lóe lên một tia bạch quang thánh khiết.
Cũng giống như thánh quang trị liệu trong game kiếp trước.
Vừa nghĩ, Hứa Nguyên liền dùng Ý Hồn kết nối với mấy gốc liễu bên cạnh Aulunli, điều khiển chúng tạo thành hai sợi dây, trói chặt hai cánh tay trắng nõn của nàng.
"Títách.
"Títách."
"Títách.'
Váy dài ướt sũng bám chặt lấy đường cong yêu kiều, từng giọt nước từ đó chảy xuống mặt nước từ đôi chân trân của nàng, tạo nên những âm thanh đều đều.
Đứng thẳng trước mặt nàng, dưới ánh mắt căm hận của Aulunli, Hứa Nguyên đưa tay đặt một ngón tay lên bụng nàng, khẽ ấn xuống, sau đó chậm rãi di chuyển lên trên, dừng lại ở vị trí trái tim.
Chứng kiến cảnh tượng này, Aulunli nhíu mày:
"Ngươi đang làm gì?”
Hứa Nguyên thản nhiên đáp, ánh mắt nhìn chằm chằm ngón tay mình:
"Ngươi cảm thấy ta đang làm gì?"
Aulunli nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nam nhân trước mặt, khóe môi nhếch lên nụ cười mỉa mai:
"Dù sao ta cũng không sống được bao lâu nữa. Loại phản phệ này đã khiến thân thể ta tổn thương không thể phục hồi. Trước khi chết, coi ngươi như vật thay thế cho huynh trưởng ngươi, cũng không tệ."
Hứa Nguyên nghe vậy, động tác khựng lại, ngước mắt nhìn nàng.
Trên khuôn mặt trắng bệch của Aulunli hiện lên một mảng ửng đỏ bệnh hoạn:
"Dù sao, hai người các ngươi cũng có điểm giống nhau."
"Sở thích của Aulunli ngươi còn đặc biệt hơn ta tưởng tượng."
Hứa Nguyên lắc đầu, không nhìn nàng nữa, đầu ngón tay ấn xuống.
Aulunli khẽ mở đôi môi đỏ mọng, trêu chọc:
"Bộ dạng cẩn thận của ngươi chẳng khác nào kẻ có tặc tâm nhưng không có tặc đảm. Hay là để ta dạy ngươi cách khiến nữ nhân cảm thấy vui thích? Nhìn ngươi có vẻ chẳng làm nên trò trống gì."
Lời còn chưa dứt, đồng tử màu lam của Aulunli đột nhiên co rút, nàng bắt đầu giãy giụa. Thế nhưng hai cánh tay đã bị trói chặt, nàng định dùng chân tấn công, nhưng lập tức bị hai sợi dây khác trói lại.
Hứa Nguyên thấy vậy cũng chẳng buồn ngẩng đầu, thản nhiên nói:
"Đừng nhúc nhích. Nếu ngươi cảm thấy chưa đủ, ta có thể dùng cành liêu giúp ngươi."
"Ngươi đang làm cái gì?!"
Giọng Aulunli the thé, thanh âm trong trẻo lúc này có phần khàn đặc: "Tên khốn kiếp! Dừng tay!" s.
Hứa Nguyên phớt lờ tiếng kêu gào của nàng, ánh mắt trâm tư, lẩm bẩm:
"Kết cấu tu hành trong cơ thể các ngươi có chút khác biệt so với Đại Viêm. Nạp khí lại ở trái tim, hừm... Chẳng trách Nguyên khí của ta mãi không tìm được lối vào. Không có kinh mạch, tự nhiên cũng không có huyệt vị. Nhưng mà, những hoa văn xung quanh trái tim ngươi là cái gì?"
Nói đến đây, Hứa Nguyên dừng lại, ngước mắt nhìn Aulunli với ánh mắt như muốn phun lửa, thản nhiên nói:
"Aulunli, ngươi quả là nữ nhân nguy hiểm."
"Những Ma Hoàn vờn quanh người ngươi chẳng qua chỉ là màn che mắt. Nói xem, ngươi định dùng nó để đối phó ai? Hứa Trường Ca?”
Không tiếp xúc thì không sao, vừa tiếp xúc, Hứa Nguyên mới phát hiện thứ Aulunli che giấu còn nhiều hơn hắn tưởng.
Những Ma Hoàn trước đó chỉ là giả, còn những hoa văn dày đặc xung quanh trái tim nàng mới là Ma Hoàn thật sự.
Nói cách khác, nàng ta có thể thi triển thuật pháp mà không hề có dấu hiệu báo trước.
Sau một lúc mất bình tĩnh, Aulunli cũng dần lấy lại sự điềm tĩnh. Nàng nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng hỏi:
"Nếu không phát hiện ra Ma Hoàn của ta, tại sao ngươi có thể hóa giải thuật pháp của ta?"
Nghe vậy,
Khóe môi Hứa Nguyên nhếch lên nụ cười khó hiểu, trong mắt lóe lên tia sáng màu hồng:
"Ngươi nghĩ sao, Aulunli điện hạ?”
Ta ngươi Aulunli bỗng nhiên co rụt lại, tựa hồ ý thức được điều gì.
"Mộng Yểm chỉ hoàn."
Khi ý niệm dâng lên,
Toàn bộ không gian bỗng chấn động, một đạo gợn sóng lấy nàng làm trung tâm khuếch tán.
OngII
Sau đó,
Thời gian như ngưng đọng.
Thân ảnh Hứa Nguyên bị bóc tách từng lớp như đậu hũ, tiếp đến Liễu Mộc Quỷ Lâm hiện ra, ánh trăng xuyên qua kẽ hở cành liễu đan xen.
Cả không gian vỡ vụn như bức tranh, từng mảnh từng mảnh tróc ra, rồi vô số mảnh vỡ không gian khác xuất hiện, bao phủ lên những mảnh vỡ kia, tái tạo lại không gian.
Chờ chấn động tan biến, tất cả trước mắt Aulunli đều biến mất, thay vào đó là không gian chìm trong bóng tối, cùng với một quả cầu sấm sét ngưng tụ trước mặt nàng.
Tất cả những gì vừa rồi đều là do đối phương dùng Mộng Yểm chỉ hoàn tạo ra, Aulunli vẫn hoàn hảo vô sự trong kén cành liễu, Hứa Nguyên cũng vẫn đứng nguyên tại chỗ cách đó không xa.
Aulunli cắn môi, sát ý trong mắt dâng lên cuồn cuộn:
"Hứa Trường Thiên, ngươi chết chắc rồi!"
"Chuyện này không thể trách ta."
Hoa anh đào rơi rụng, Hứa Nguyên thản nhiên cười:
"Đối phó với ngươi, ta không cách nào khống chế ảo cảnh, tất cả những gì vừa rồi đều là dự đoán xấu nhất trong đầu ngươi về tương lai mà thôi. "Nhưng mà, hiện tại ngươi muốn tái diễn lại những gì xảy ra trong ảo cảnh sao?"
Đầu ngón tay thon dài của Aulunli khẽ nâng lên, lôi hô nở rộ, quét sạch mọi dị vật xung quanh:
"Ngươi nghĩ ta sẽ trúng chiêu lân nữa?"
Vừa dứt lời, không gian ma hoàn màu đen bên cạnh Aulunli chớp động, không gian ngưng trệ, nàng găn từng chữ:
"Đừng hòng mượn Không Gian Chi Hoàn chạy trốn!"