Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 852 - Chương 1165: Dẫn Dắt 2

Chương 1165: Dẫn Dắt 2 Chương 1165: Dẫn Dắt 2Chương 1165: Dẫn Dắt 2

"Hứa Nguyên, ngươi thật lắm chuyện! Vừa không cho đánh rắn động cỏ, vừa muốn giám sát mọi lúc mọi nơi. Nếu ngươi tò mò như vậy, hay là ta đi bắt tên Điển Ngục kia về cho ngươi nghiên cứu?"

Nghe vậy, Hứa Nguyên cười khan, nhưng cũng không để bụng.

Kẻ có năng lực thường có cá tính mạnh mẽ.

Vị Hắc Ngục Tư Khấu trước mắt rõ ràng đang rất khó chịu khi hắn lộng hành trên địa bàn của nàng ta. Hành động của hắn chẳng khác nào đào bới cả Hắc Ngục lên.

Nếu không phải có "thánh chỉ" của phụ thân, e rằng giờ này hắn đã bị ném ra ngoài rồi.

"Việc này ngược lại không vội, dù sao mục đích đã đạt thành, có thể chậm rãi điều tra."

Hứa Nguyên chậm rãi đứng lên, nhìn hắc y nhân trước mặt, hỏi:

"Nhưng ngươi chắc chắn mọi thứ đều nằm trong tâm kiểm soát của ngươi chứ? Nếu lũ quái vật trong Hắc Ngục kia được thả ra, e là sẽ có không ít phiền toái."

Hắc y nhân nghe vậy hừ lạnh một tiếng, đưa bàn tay gầy guộc như xương gỡ mũ trùm xuống. Thanh âm lạnh lẽo nhưng lại phát ra từ một giọng nói ngọt ngào, có phần đáng yêu:

"Trước khi sự việc vượt khỏi tâm kiểm soát, ta sẽ trực tiếp ra tay giết nữ nhân kia."

Hứa Nguyên nhìn dung nhan đối phương, lông mày hơi nhướng lên, có chút kinh ngạc.

Khác hẳn với bàn tay khô héo kia, dưới mũ trùm lại là gương mặt một thiếu nữ.

"Tư Khấu, ngươi lại trẻ tuổi đến vậy sao?"

Đôi mắt Tư Khấu hơi nheo lại:

"Hứa Trường Thiên, tuổi của ta có thể làm bà nội ngươi rồi."

"Được, lát nữa ta sẽ bẩm lại với phụ thân, ngươi muốn làm mẫu thân của ta..."

Khuôn mặt thiếu nữ khẽ giật giật.

Hứa Nguyên ho nhẹ một tiếng, trở lại chuyện chính:

"Nếu thật sự mất kiểm soát, có thể giữ nàng ta một mạng không?"

Thiếu nữ cong môi cười:

"Có thể, nhưng có điều kiện, ngươi có muốn nghe không?"

Ánh mắt hai người chạm nhau, Hứa Nguyên rùng mình một cái, xua tay:

"Thật không hiểu vì sao các vị tiền bối đều thích giáo huấn ta như vậy, cữu cũu ta là thế, Lâu Cơ tỷ tỷ là thế, Hoa Hồng cũng thế, thật là ác thú..."

Thiếu nữ nghe vậy lắc đầu, đôi mắt híp lại:

“Ta khác bọn họ."

"Khác thế nào?"

"Nhìn mặt ngươi, ta lại nhớ đến một người khiến ta khó chịu."

Hứa Nguyên sững sờ, sau đó khẽ cười, dường như nhìn thấu suy nghĩ của đối phương:

"Chẳng lẽ là mẫu thân của ta?"

Thiếu nữ im lặng.

Một thoáng trâm mặc, đáy mắt thiếu nữ hiện lên vẻ tự ti ảm đạm, nàng siết chặt hắc bào, lạnh lùng nói:

"Được rồi, theo kế hoạch của ngươi, ngươi cũng nên khởi hành thôi, ta đi chuẩn bị trước."

Dứt lời, Thiếu nữ Tư Khấu kéo mũ trùm lên, xoay người rời đi, không hề ngoảnh lại, bóng dáng biến mất ở cuối hành lang.

Nhìn theo bóng nàng khuất xa, Hứa Nguyên chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế bập bênh, tay khẽ lướt trên thành ghế thô ráp, thở dài.

Hắc Ngục Tư Khấu, tên là Thanh, trong bản đồ Thương Nguyên Hắc Ngục của Càn Nguyên) , nàng là một trong những BOSS trấn giữ cuối cùng, cũng là một trong những thuộc hạ thân tín của phụ thân hắn - Hứa Ân Hạc, vì tận trung mà chết.

Khi mới xuất hiện trong Càn Nguyên) , dung mạo Thanh tinh xảo xinh đẹp, thậm chí không thua kém gì nữ chính.

Đôi mắt nàng long lanh như nước biếc, dáng người thướt tha như chim nhạn, khiến Hứa Nguyên ban đầu còn tưởng nàng là một nhân vật nữ có thể kết duyên.

Nhưng theo mạch truyện, Hứa Nguyên mới biết được ẩn sau dung nhan tuyệt mỹ ấy là một cơ thể dị dạng.

Sau khi bước vào giai đoạn hai, hắc bào bao phủ quanh người Thanh sẽ biến mất, để lộ thân thể dị dạng đáng SỢ.

Vô số cánh tay dài nhỏ như chân rết mọc chi chít trên người nàng, trên ngực là một cái đầu lâu đã chết từ lâu.

Nàng là huyết nô bị ma tu dùng huyết nhục luyện thành.

Sinh ra trong bi kịch, lớn lên trong ánh mắt ghẻ lạnh, giết chóc trong tuyệt vọng, trong bóng tối.

Cuộc đời nàng, đáng lẽ đã kết thúc khi tên ma tu kia chết đi,

Nhưng trước đó,

Thanh đã gặp được thiếu niên tựa như trích tiên kia.

Có những khoảnh khắc, một khi đã xảy ra, sẽ cần có người dùng cả đời để ghi nhớ, nhưng thường thì khoảnh khắc ấy chỉ là cảm nhận của một phía.

Thanh, chỉ là một trong số hàng ngàn huyết nô được Hứa Ân Hạc cứu giúp trong trận huyết tai năm xưa.

Với nàng, hắn là người đặc biệt, nhưng với hắn, nàng chỉ là một cô bé đáng thương.

Cũng giống như muôn vàn huyết nô bị Huyết Quỷ Tông điều khiển.

Ấn tượng duy nhất của hắn về nàng, có lẽ là khi xem danh sách những huyết nô bỏ trốn từ y quán, hắn đã nhìn thấy cái tên Thanh.

[ Hắn là ánh dương trên cao, còn ta chỉ là ta giòi bò trong cống rãnh, nhưng ánh sáng của hắn lại cho ta hy vọng sống. ]

Đó là lời Thanh nói với nhân vật chính khi bị chất vấn vì sao lại trợ giúp cho kẻ ác, cũng là lời nàng lẩm bẩm trước khi chết, khi nhìn lên bầu trời bên ngoài Hắc Ngục.

"Haizz...'

Hứa Nguyên thở dài, đưa tay day day mi tâm, lẩm bẩm:

“Thật là một câu chuyện cũ rích.'

"Ngươi quan sát kỹ thật đấy."

Giọng nói mềm mại, quyến rũ vang lên sau lưng Hứa Nguyên:

"Nhưng nữ nhân Thanh này không đơn giản như Trường Thiên ngươi nghĩ đâu."

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, tâm tình Hứa Nguyên bỗng chốc trở nên phức tạp.

Nữ nhân chết tiệt kia, sau khi đã cướp sạch mọi thứ của hắn, vậy mà còn dám xuất hiện trước mặt hắn.

Nhưng nghĩ đến sự chênh lệch thực lực quá lớn giữa hai người, Hứa Nguyên đành nuốt xuống cơn tức giận, quân tử trả thù, mười năm chưa muộn:

"Ngươi đến khi nào vậy?"
Bình Luận (0)
Comment