Chương 89: Võ Đồ?
Cảm nhận được nguyên khí trong cơ thể dao động, Hứa Nguyên chậm rãi dừng động tác, ngước mắt nhìn Chu Thần phía đối diện.
Còn chưa kịp mở miệng, Chu Thần đã dẫn đầu cười nói:
“Chúc mừng tam thiếu gia đột phá luyện mạch bát phẩm.”
Giọng nói rất nhỏ nhẹ, nhưng trong căn phòng luyện công yên tĩnh này lại vang lên cực kỳ rõ ràng.
Nghe vậy, Hứa Nguyên xác nhận rằng hắn thực sự đã đột phá đến bát phẩm.
Bởi vì hắn không hề gặp bất cứ khó khăn gì nên tự nhiên cũng không thể nói rằng hắn cảm thấy cực kỳ vui sướng được.
Nhưng dù sao đột phá trở nên mạnh hơn cũng là điều tốt.
Ngừng một chút, Hứa Nguyên khẽ gật đầu:
"Chu tiên sinh vất vả rồi."
"Không sao, ta chỉ thấy hơi mệt mỏi chút mà thôi."
Chu Thần lắc đầu mỉm cười, nhưng vẻ mặt của hắn hơi nhợt nhạt.
Tất nhiên, đây là do hắn cố tình giả vờ như vậy.
Hỗ trợ một người tu vi chỉ mới cửu phẩm tu luyện không đến mức có thể làm tổn hại đến nội khí của một đại tông sư, chuyện đó chỉ có thể khiến hắn cảm thấy mệt mỏi một chút mà thôi, điều này là không đáng kể.
Nhưng dùng đầu óc suy nghĩ một chút mà xem, sau khi tam công tử trải qua lần này, về sau nhất định sẽ để hắn trợ giúp tu luyện.
Mấy chuyện mệt mỏi như vậy hắn tất nhiên phải lấy ra để diễn rồi.
Hứa Nguyên thấy vậy, trong lòng cũng nhìn ra được loại chuyện này, nhưng hắn cũng không để bụng.
Nếu thuộc hạ thực sự vô dục vô cầu, thì đó mới là điều mà hắn nên lo lắng.
Hơn nữa, giúp người khác thí luyện nguyên khí nhất định sẽ có rất nhiều hạn chế, công pháp của Chu Thần có thể đả phá mấy loại hạn chế này, quả thực là hiếm có.
Có điều ngoài tiền ra, hắn tạm thời vẫn không thể đưa cho Chu Thần thứ mà ông ấy thật sự muốn.
Suy nghĩ một chút, Hứa Nguyên hơi khoanh tay, lớn tiếng nói:
“Trường Thiên nhất định sẽ thành thật bẩm báo chuyện này với phụ thân, lần này thật sự cảm tạ Chu tiên sinh đã ra tay giúp đỡ.”
"Mới có mười ngày sao?"
Trước đây hắn vốn chuyên tâm tu luyện, nhưng khi Hứa Nguyên hỏi tới mới phát hiện chỉ mới mười ngày trôi qua.
Luyện mạch từ nhập phẩm đến bát phẩm chỉ mất không tới hai tháng.
Mặc dù Hứa Nguyên đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng vẫn không khỏi choáng váng trước tốc độ tu luyện của bản thân.
Ra khỏi mật thất có Linh Tuyền, đi dọc theo hành lang của nội viện.
Hứa Nguyên lựa chọn không tiếp tục tu luyện nữa.
Bởi vì đan dược mà Hứa Trường Ca để lại cho hắn cơ bản đã hết rồi, không có mấy loại đan dược có tác dụng bảo vệ mạch máu và bồi bổ linh hồn này mang lại, nếu tiếp tục tu luyện quá lâu sẽ làm hỏng căn cơ.
Trong suốt lúc đi ra ngoài, Hứa Nguyên thấy có rất nhiều người đến “Võ Tuyên Viện" này để tu luyện và dạy học.
Người có thể tiến vào nội viện tu luyện phần lớn tu vi đều là thất phẩm đến lục phẩm, chỉ có một số ít thiên tài là bát phẩm.
Có cả nam lẫn nữ.
Việc tu hành tùy thuộc vào năng khiếu chứ không phải giới tính.
Nam nhân ai nấy cũng đều cao lớn vạm vỡ.
Nữ tử mặc dù vẫn có những đường cong nữ tính mơ hồ, nhưng cơ bắp dưới lớp y phục kia cũng thực sự rất đáng khâm phục.
Đúng vậy, không phải vẻ đẹp khỏe mạnh, mà là cơ bắp, khí phách rất lớn.
Có vài nữ nhân xinh đẹp thậm chí còn cao lớn hơn Chu Thần đang đi bên cạnh hắn.
Trong lúc vô tình nhìn lướt qua, mí mắt Hứa Nguyên không tự chủ được mà giật giật.
Chu Thần chú ý đến ánh mắt của Hứa Nguyên, cười một cách cổ quái:
"Thiếu gia, những người này đều là người võ đồ, giống như người luyện võ bình thường thôi, cho nên phần lớn đều rất mạnh mẽ."
"Võ đồ?"
Từ ngữ này lần đầu tiên được nghe thấy khiến Hứa Nguyên có chút kinh ngạc, thấp giọng hỏi:
"Võ đồ là gì?"
Sau khi bị Tô Cẩm Huyên công kích, Hứa Nguyên phát hiện hiểu biết thông thường của mình đối với thế giới này là hoàn toàn không đủ, hắn cần phải thu thập thêm một số thông tin liên quan.
Chu Thần cười thầm:
“Tất nhiên có thể nói cho công tử biết một chút, thất phẩm, bát phẩm và cửu phẩm mà hiện giờ chúng ta đang tu luyện đều được đặt tên theo ba cảnh giới võ thuật do Giám Thiên Các thành lập, tương ứng với luyện thể, luyện mạch và luyện cốt..."
"Đợi đã."
Hứa Nguyên đột nhiên ngắt lời, hắn chưa từng nghe qua cái tên này, kể cả trong Thương Nguyên, nhẹ giọng hỏi:
"Giám Thiên Các là một môn phái sao?"
Chu Thần tùy tiện giải thích sau khi nghe hắn hỏi:
"Đúng vậy, nhưng đã bị hủy diệt hơn vạn năm rồi, hiện tại phần lớn cảnh giới tu vi đều là do bọn hắn phân chia lúc ban đầu."
"Phân chia cảnh giới tu vi?"
Đồng tử Hứa Nguyên hơi co lại.
Chu Thần uống một hớp rượu:
“Đương nhiên rồi, nếu không thì tu vi hiện tại cũng không thể tự nhiên mà thành được đúng không?”
“Khí đạo, Võ đạo, Hồn đạo , Đạo trận, có rất nhiều, rất nhiều loại khác nữa đều được xác định bởi Giám Thiên Các.”
"Nhưng dù sao đi nữa thì cũng đã trải qua vạn năm rồi, phương pháp tu luyện giống như võ thuật đặt vào hoàn cảnh như ngày nay đã hoàn toàn lỗi thời. Chẳng qua là do thói quen, không ai có thể định nghĩa một cách thống nhất, cho nên tên gọi của cảnh giới không biết từ lúc nào đã được gọi như vậy."
".."
Ánh mắt Hứa Nguyên lóe lên một cái, theo bản năng muốn hỏi thêm một vài tin tức, nhưng cuối cùng lại nhịn xuống.
Đối với những thứ rườm rà như con đường tu luyện, tốt hơn hết là sau này hắn nên đến Tàng Thư Các để tự mình đọc sách cổ thì tốt hơn.
Khẽ gật đầu, trấn định lại tâm thần, Hứa Nguyên liếc nhìn các võ sĩ:
"Chu tiên sinh, ngươi tiếp tục nói về bọn họ đi."
Chu Thần khẽ mỉm cười:
"Tất nhiên, đối với những người lựa chọn đi theo con đường võ đồ, chỉ khi nào họ đạt đến luyện cốt thất phẩm đỉnh phong, Tướng Quốc phủ sẽ ban cho bọn họ công pháp tu hành để họ tu hành. "
Nói xong,
Chu Thần có vẻ xúc động, nhẹ nhàng lắc đầu vài cái:
"Công tử người đừng nghĩ bọn hắn bây giờ to lớn như vậy, đợi sau khi tiến vào thiết thể lục phẩm, hòa tan cơ bắp, xương thịt của chính mình, tự nhiên sẽ khôi phục lại trạng thái bình thường."