Chương 95: Theo dõi?
"Phụ thân đương nhiên biết Táng Thôn."
Hứa An Hạc từ nãy giờ vẫn luôn mỉm cười giữ im lặng, cuối cùng cũng nhẹ nhàng lên tiếng:
"Chỉ là một địa phương mà thôi, con biết đến nó từ đâu, Trường Thiên?"
Về phần Hứa Trường Ca, sau khi nói xong mấy thông tin về Tần Vị Cửu cũng đang cau mày giữ im lặng.
Hứa Nguyên cũng không biểu thị bất cứ gánh nặng tâm lý nào, thản nhiên trả lời:
"Là từ hồ ly kia nói."
Lời nói vừa thốt ra, tinh cầu tròn khổng lồ trước mặt hắn trong thoáng chốc rơi vào trầm tĩnh.
Trong thư phòng Tể Tướng ở Đế đô, Hứa An Hạc và Hứa Trường Ca nhẹ nhàng trao đổi ánh mắt.
Những gì Mị Hồn Ma Thể kia nói đều giống như những gì mà Tần Vị Cửu đã nói.
Nhưng trong thiên hạ này không có nhiều người biết về Táng Thôn đó.
Xem ra về lâu dài phải cân nhắc mức độ nguy hiểm của đối phương.
Tuy nhiên, suy nghĩ này không kéo dài quá lâu, giọng điệu của Hứa An Hạc vang lên vẫn giữ vẻ nhẹ nhàng ổn định, không có một chút xa lạ nào:
"Vậy tại sao nàng ta lại nói với con?"
Hứa Nguyên ho nhẹ một tiếng, giọng nói vẫn thẳng thắn:
"Con biết nàng ta có người trong lòng."
"Là tên tiểu tử Tần Mặc kia?"
Hứa An Hạc trực tiếp nói ra tên của nhân vật chính trong nguyên tác kia.
Câu nói này khiến cho Hứa Nguyên hơi giật mình, nhưng sau đó nhanh chóng trấn tĩnh lại.
Đa phần là do Ảnh Nhi và mấy tên kia đã báo cáo lại cho phụ thân hắn những hành động mà hắn đã làm những ngày này.
Im lặng một lúc, Hứa Nguyên không trả lời câu hỏi của phụ thân hắn mà hỏi ngược lại:
"Cha, phụ thân đang theo dõi con à?"
"Ha. "
Nghe ra được vẻ bất mãn trong lời nói của con trai mình, quả tinh cầu truyền đến tiếng cười khúc khích, trong giọng nói còn mang theo ý cười:
"Là bọn họ tự nguyện báo cáo chuyện này với ta, không thể trách ta được."
Im lặng một hồi,
Trong lòng Hứa Nguyên dù biết rõ điều đó nhưng vẫn có chút oán giận nói:
“Nếu phụ thân không ra lệnh, sao bọn họ lại báo cho phụ thân chứ?”
Phụ thân hắn đã chính miệng trực tiếp phân phó ba người Tư Tử Vũ, Chu Thần và Ảnh Nhi đi theo hắn rồi.
Nếu như ngươi có bản lĩnh thu phục được bọn họ, vậy thì bọn họ sẽ là thuộc hạ trong tay Hứa Trường Thiên ngươi, mà nếu như đã là thuộc hạ của ngươi, đương nhiên sẽ không cần báo cáo với Tể Tướng hắn nữa.
Nhưng nếu ngươi không có khả năng khuất phục bọn họ, vậy thì mọi chuyện vẫn cứ tiếp tục vận hành như bình thường.
Cái quái gì chứ, hắn và người nhà của mình còn phải chơi đấu trí như vậy.
Lúc này Hứa Trường Ca mới lên tiếng nói:
"Ta là người ra lệnh cho bọn họ, Trường Thiên, có vẻ như ngươi có ý kiến gì sao?"
“.”
Hứa Nguyên im lặng.
Phụ thân sẽ không bao giờ đánh hắn, nhưng Hứa Trường Ca thì không chắc.
Chưa kể huynh trưởng hắn gần đây có quay lại phủ Tĩnh Giang này.
Phụ thân hắn đã đồng ý cung cấp tài nguyên tu luyện cho hắn, nên hắn cũng không cần tới chỗ Hứa Trường Ca chịu tội nữa nha.
Im lặng vài giây, Hứa Nguyên có chút cáu kỉnh:
"Được rồi, ta nói là được chứ gì."
"Trước đây có một người tên Phạm Văn Trình đã từng kể cho ta nghe về Tô Cẩm Huyên, nói nàng ta có dung mạo xinh đẹp như tiên nữ, nhưng hình như nàng đã có ý trung nhân tên là Tần Mặc ở Cửu Long Giang bên kia, sau khi ta quay trở về phủ Tĩnh Giang đã phái người đi tìm bọn họ, kết quả Tô Cẩm Huyên này lại tự mình tìm tới cửa rồi.”
Hứa Nguyên trực tiếp ném cái nồi lên đầu người đã chết.
Hắn tùy ý chọn một kẻ từ trong ký ức ra làm người chịu tội.
Chiếu theo tuyến thời gian của cốt truyện, khoảng thời gian gian này có lẽ nhân vật chính trong nguyên tác đang du lịch ở Cửu Long Giang cùng với Tô Cẩm Huyên.
Phạm Văn Trình là một kẻ có mạng lưới quan hệ khá rộng rãi ở Cửu Long Giang, hắn cũng là một trong những tên chân chó lúc đầu hay đi cùng với nguyên thân, nhưng hai tháng trước hắn đã bị Hứa Trường Ca trong cơn thịnh nộ ra tay giết hạ.
Đôi khi người chết cũng vẫn có lúc hữu dụng, dù sao người chết là người thích hợp nhất để lấy ra làm kẻ nhận tội thay.
".”
Hứa Trường Ca nghe vậy liền đưa tay lên và xoa xoa giữa lông mày.
Đúng, quả nhiên là thùng giấm.
Nhưng trong khoảnh khắc, trong mắt hắn lóe lên một tia sáng.
Phạm Văn Trình kia từ mấy tháng trước đã nhắc đến sự tồn tại của Mị Hồn Ma Thể, nếu không phải xảy ra chuyện đồ đệ của quốc sư bắt cóc tam đệ, rất có khả năng hắn sẽ ra tay trước.
Đáng tiếc, hắn giết kẻ này quá sớm, nếu không hắn cũng có thể hỏi ra cái gì đó.
Hứa An Hạc khẽ gật đầu, gõ ngón tay lên khay trà:
"Vậy chẳng lẽ Tần Mặc có quan hệ gì với Táng Thôn sao? "
"À, trước đây Tô Cẩm Huyên có ý định muốn khống chế ta, nhưng sau khi bị ta bắt được đã dùng chút thủ đoạn để buộc nàng phải nói cho ta biết vài thông tin về Tần Mặc."