Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 99 - Chương 99 - Để Hắn Trốn Thoát?

Chương 99 - Để hắn trốn thoát?
Chương 99 - Để hắn trốn thoát?

Chương 99: Để hắn trốn thoát?

Trận pháp còn có thể được sử dụng theo cách này, đúng là thú vị.

Lý quản sự xoa xoa tay:

"Người lại đùa rồi, tiểu nhân sao có thể biết cách hóa giải trận pháp của Hắc Lân Vệ chứ, những mật báo này tiểu nhân chỉ chuyền qua tay."

Đang nói,

Hắn liếc mắt nhìn Ảnh Nhi đang đi theo đằng sau.

Có vẻ như những thứ như mật báo chỉ được phân loại và lưu giữ bởi những quản sự phàm nhân này, bọn họ không có quyền truy cập vào chúng.

Có lẽ là để ngăn chặn những quản sự phàm nhân này làm rò rỉ thông tin khi không may bị mê hoặc.

Hứa Nguyên trực tiếp cầm lấy mật báo ném cho Ảnh Nhi ở phía sau;

"Mở ra."

Ảnh Nhi im lặng nhận lấy, cũng không quan tâm Hứa Nguyên dùng ý hồn để quan sát cách mở, trực tiếp loại bỏ hình vẽ bên trên, sau đó trả lại cho Hứa Nguyên.

Hứa Nguyên nhận lại mật báo, nguyên khí tràn vào, trong mắt hắn hiện lên tia máu, trong khi vừa đọc qua mật báo, hắn thuận miệng hỏi quản sự gầy gò bên cạnh:

"Đan dược trong phủ có phải do ngươi quản lý không?"

Đan dược của hắn đã dùng hết rồi, lại không có bình ngọc bích, chỉ có thể là quản sự của Tướng Quốc phụ nhân có.”

“Lão phu đúng là người phụ trách quản lý tiền bạc và đan dược trong phủ.”

Lý quản sự nghe vậy trợn mắt, thấp giọng cười nói:

“Chỉ là bẩm công tử, mọi thứ trong khố phòng đều là của Tướng Quốc phủ. Tiểu nhân không dám hành động hấp tấp."

"Không cần lo lắng."

Hứa Nguyên liếc nhìn hắn, biết đối phương lại cho rằng tam thiếu gia lại định giở trò với hắn, nhẹ giọng nói:

"Mệnh lệnh từ phụ thân ta sẽ sớm được đưa xuống, đi xem xem trong khố phòng có đan dược mà ta cần không."

Nghe vậy, Lý quản sự cười:

"Được, vậy không biết thiếu gia đang cần loại đan dược nào."

Hứa Nguyên thản nhiên nói ra tên một vài loại thuốc mà hắn hiện đang cần.

Sắc mặt Lý quản sự tối sầm hơn phân nửa.

Mấy thứ này, ngay cả mấy tu sĩ từ tứ phẩm trong phủ một năm cũng không nhận được mấy viên đan dược, vị tam thiếu gia này lại hỏi tới mấy bình.

Hắn hạ quyết tâm, tốt nhất là đợi Tướng Quốc đại nhân ra lệnh, nếu không có mệnh lệnh, hắn nhất định phải trốn vị tam thiếu gia này một thời gian.

Nghĩ đến đây, giọng điệu của Lý quản sự vẫn rất khiêm tốn:

"Lão nô sẽ đi xem mấy thứ công tử vừa hỏi, không biết ngài còn cần gì nữa không?"

Ba người họ vừa nói vừa đi khỏi mật thất dưới đất, bầu trời bên ngoài thoáng chốc hiện ra rộng rãi xanh mát.

Hứa Nguyên nheo mắt, liếc nhìn mấy tên lính canh đang trực bên ngoài mật thất, nhẹ nhàng hỏi:

"Ta đã từng phân phó cho người đi tìm một người tên là Tần Mặc, ngươi có biết về chuyện này?"

"."

Nghe đến mấy lời này, hai mắt Lý quản sự giật giật.

Vì chuyện này mà thiên tài thiết thể đỉnh phong như Tiết Dũng bị giết, kẻ đứng đầu như hắn chẳng lẽ không biết sao?

Im lặng một giây, Lý quản sự thận trọng nói:

"Có biết."

"Có tiến triển gì không?"

"...Có."

Mặc dù đáp án khẳng định nhưng giọng điệu lại hơi ngập ngừng.

Trong lòng liền đoán được, Hứa Nguyên khẽ thở dài:

"Các ngươi động thủ rồi?"

Hắn nhớ rõ mệnh lệnh ban đầu chỉ là giám sát và theo dõi.

Lý quản sự nhẹ nhàng giải thích:

“Người này khá cảnh giác, phát hiện hắn bị theo dõi liền muốn bỏ chạy, người của chúng ta không còn cách nào chỉ có thể động thủ trước.”

“Các ngươi động thủ kết quả lại để hắn trốn thoát?”

“Vâng.”

Lý quản sự quan sát vẻ mặt của Hứa Nguyên.

Nhưng trên mặt Hứa Nguyên không có biểu cảm gì, giọng điệu vẫn thản nhiên:

"Cẩn thận kể lại cho ta nghe về quá trình đó."

Lý quản sự hơi cân nhắc lời nói của mình, rồi tiếp tục nhẹ nhàng nói:

"Sau khi công tử ra lệnh, lão nô lập tức bắt tay vào sắp xếp. Chúng ta tìm thấy người này ở phía đông thành, nhưng hắn rất khó đối phó, hộ vệ trong phủ hoàn toàn không phải đối thủ cuả hắn, khi viện trợ trong phủ đến thì đã mất dấu hắn.”

“Sau đó liền không có thêm thông tin gì?”

Thanh âm Hứa Nguyên vẫn nhẹ nhàng không có biểu tình gì.

"Có một lần."

Lý quản sự trả lời.

"Nói đi."

"Chúng ta lần ra tung tích người này ở Trường Hồng cốc nằm cách phía tây thành hơn một trăm hai mươi dặm, nhưng... nhưng hắn rất mạnh, mặc dù hắn chỉ có tu vi luyện mạch bát phẩm, nhưng đội thủ vệ gồm hai tên luyện cốt thất phẩm dẫn đầu cũng không phải là đối thủ của hắn."

"Tất cả đều bị tiêu diệt?"

"Có một người trốn thoát."

"."

Hứa Nguyên.

Yên lặng giây lát, Hứa Nguyên liếc nhìn Lý quản sự, khó hiểu hỏi:

"Sao không phái thêm người lục phẩm? Ta nhớ trong số hộ vệ của ta có không ít người tu vi lục phẩm. Hơn nữa trong phủ trạch hẳn sẽ có ngưng hồn cảnh ngũ phẩm."

Nghe thấy câu hỏi này, gò má Lý quản sự giật giật, thấp giọng giải thích:

"Tam thiếu gia, mặc dù tiền lương hàng tháng của toàn bộ hộ vệ trong Tĩnh Giang phủ đều do lão phu phát ra, nhưng lão phu không có quyền trực tiếp triệu tập vệ binh có tu vi luyện cốt trở lên, hơn nữa hộ vệ của công tử theo luật cũng không thể cách công tử quá xa.”

“Hơn nữa, hơn nữa ai có thể biết được tên kia lại có thể vượt cấp giết người?”

Nói đến đây, Lý quản sự dừng lại, ho nhẹ:

"Nhưng công tử người đừng lo lắng, ở Trường Hồng cốc chỉ có một lối ra duy nhất. Lão phu đã báo cáo lên tổng phủ, sau khi được chấp thuận đã phái ba tên hộ vệ thiết thể đi canh chừng ở lối ra đợi hắn."

Bình Luận (0)
Comment