Bọn Vũ La bay thẳng về phía Ma Diễm cốc, lần này rốt cục không cần đè nén lực lượng của mình nữa, tất cả phóng xuất ra hết bên ngoài. Vũ La xông lên dẫn đầu, trong lúc phi hành với tốc độ cao, bên ngoài cuồng phong gào thét, rét lạnh vô cùng. Vũ La lại cảm giác được máu tươi của mình cũng đang bốc cháy lên.
Nếu như nói báo thù, trong những người này, hắn hận nhất tự nhiên là Tống Kiếm Mi, ghét nhất chính là Lâm Tuyệt Phong, nhưng muốn giết chết nhất, chắc chắn là Quỷ Lệ Danh.
Tên nhãi nhép này, lại dám tự phong Nam Hoang Đế Quân.
Trong những năm trùng sinh, không có lúc nào hắn lại không muốn hỏi Tống Kiếm Mi, tại sao lại phản bội mình, không có lúc nào là không muốn nói cho Lâm Tuyệt Phong Thôi Xán ta không chết, xem trên mặt lão sẽ lộ ra vẻ đặc sắc thế nào. Nhưng khoái chí nhất, không thể nghi ngờ là nghĩ đến khoảnh khắc đích thân chém giết Quỷ Lệ Danh.
Hiện tại hết thảy đang ở trước mắt, đại cừu nhân cuối cùng của mình sẽ bị mình đích thân chém giết. Không cần biết y là Nam Hoang Đế Quân, bất chấp Ma Diễm cốc, dưới tay mình, tất cả phải tan thành tro bụi.
Trên quyền trái hắn là Kỳ Lân Thần Hỏa, trên quyền phải là Phượng Hoàng Thần Hỏa, một bước bước ra mấy ngàn trượng, chạy như điên mà đi.
Mấy đội tuần tra ngự trên hồng vân hùng hổ mà đến, Vũ La giơ tay lên đấm ra một quyền. Cách xa mấy ngàn trượng, ngọn lửa phát ra một tiếng gầm thét giống như cự thú, hóa thành một đạo hỏa diễm lưu tinh, mang theo hào quang làm người ta thấy đẹp mắt mà tuyệt vọng, thẳng tắp đánh trúng những đội tuần tra này.
Bùng...
Thần Hỏa hùng mạnh nổ tung giữa không trung, tạo thành một bông pháo hoa khổng lồ có đường kính ngàn trượng. Đám Ma tu ngồi trên hồng vân thậm chí cũng không kịp quát hỏi, đã biến thành phấn vụn tung bay đầy trời.
Trong Ma Diễm cốc, đám Ma tu thất kinh, lập tức thông qua trận pháp truyền âm cầu viện khắp nơi, tất cả đội tuần tra liều mạng bay về phía Bắc. Một ít chủ lực ra ngoài đuổi giết địch nhân cũng nhanh chóng rút về, nghiêm trận sẵn sàng đón quân địch.
Vũ La sải bước, sau lưng hai bên có hai cái đuôi lửa rực rỡ giống như Thần Long.
Dọc theo đường đi gặp phải đội tuần tra, chỉ cần đấm ra một quyền. Bất kể có bao nhiêu người xông lên, dưới Thần Hỏa tất cả đều thành một mảnh tro bụi.
Chờ hắn đi tới bên ngoài Ma Diễm cốc, tất cả đội tuần tra cũng đã thành phân bón cho cây cỏ.
Một nhóm sáu người, Vũ La phía trước, năm người ở phía sau, đến nơi này rồi, tất cả mọi người đều cảm giác được Vũ La có điểm gì là lạ. Hiện tại Vũ La không cố kỵ gì nữa, cứ như vậy đứng trên không bên ngoài Ma Diễm cốc, một mình chế trụ cả Ma Diễm cốc. Đám Ma tu từ bên ngoài hùng hổ bay trở về, lúc nhìn thấy Vũ La không biết vì sao không dám lên tiếng thách chiến, tất cả ngoan ngoãn về chỗ của mình, không dám phát ra chút thanh âm nào cả.
Quỷ Lệ Danh vẫn chưa trở về, y còn đang mai phục trên con đường phía Bắc. Thủy chung y vẫn tin tưởng, chiêu này của địch nhân là vây Ngụy cứu Triệu. Chỉ cần mình bay trở về Ma Diễm cốc, đối phương nhất định quay đầu chạy về phía Bắc.
Vũ La cất tiếng cười dài:
- Ha ha ha...
Từng đạo âm ba quét qua những ngọn sơn phong xung quanh Ma Diễm cốc, tựa như lưỡi hái sắc bén. Những cổ thụ ngàn năm, cỏ khô, dây leo... Bị lột đi từng lớp nghe rào rào. Chỉ trong thoáng chốc, những mảnh vụn cò cây bay loạn đầy trời, dường như bầu trời Ma Diễm cốc vừa giáng xuống một cơn bão tuyết. Mà tất cả những ngọn sơn phong xung quanh đều trở nên trụi lủi.
Người Ma Diễm cốc nghiến răng nghiến lợi:
- Quá kiêu ngạo..
Nhưng không người nào dám đứng ra.
Đế Quân bệ hạ ở nơi đâu, vì sao vẫn chưa trở lại?
Trong lòng mọi người đều có nghi vấn như vậy, kẻ địch đã đánh đến cửa nhà, vẫn không thấy bóng dáng Quỷ Lệ Danh đâu.
Tiếng cười chợt tắt, Vũ La quét nhìn Ma Diễm cốc, trong cốc bảo vệ nghiêm mặt, là xây dựng theo tiêu chuẩn của căn cứ quân sự. Trận pháp đã mở ra, từng đạo linh quang phóng lên cao, bảo vệ sơn cốc khổng lồ này. - Ma Diễm cốc chỉ là một đám rùa đen rút đầu mà thôi.
Vũ La khinh thường hừ một tiếng.
Người Ma Diễm cốc giận sôi sùng sục, nhưng cũng chỉ có thể ngơ ngác nhìn nhau, chờ đợi người khác ra mặt.
Lúc này Vũ La xoay người, nhìn về phía Bắc lên tiếng nói:
- Quỷ Lệ Danh, hãy nhìn cơ nghiệp mà ngươi cực khổ xây dựng trăm năm qua, rất nhanh nó sẽ trở thành một mảnh đất khô cằn.
- Ngươi cho rằng ta tập kích bất ngờ Ma Diễm cốc, là vì dụ ngươi trở về, sau đó rút lui về phía Bắc ư? Ha ha ha, ta đoán chắc ngươi sẽ nghĩ như vậy, hiện tại để xem tốc độ ngươi bay trở về có nhanh hơn tốc độ ta hủy diệt Ma Diễm cốc hay không. Nếu ngươi nhanh chân một chút, còn có thể nhìn Ma Diễm cốc một lần cuối cùng!
Thanh âm không lớn, lại được linh nguyên chuyển vận, hết đợt này tới đợt khác nhanh chóng truyền đi. Ngoài ngàn dặm Quỷ Lệ Danh giật thót trong lòng, rốt cục tên này là ai, vì sao nắm được chính xác suy nghĩ của bản Đế Quân như vậy?
Mồ hôi lạnh trên người y nhanh chóng tuôn ra, dường như ngay từ đầu chuyện này, mình đã rơi vào trong kế hoạch của hắn. Địch nhân của mình có thêm một nhân vật đáng sợ như vậy từ khi nào?
Y không dám trì hoãn quá lâu, Ma Diễm cốc là căn cơ chỗ ở của y, đường đường Nam Hoang Đế Quân nếu bị người đập tan sào huyệt, vậy còn mặt mũi gì nữa?
Quỷ Lệ Danh mang theo một mảnh Ma Hỏa đen sì, gào thét một tiếng chạy về phía Ma Diễm cốc.
Vũ La nói xong, không để ý tới Quỷ Lệ Danh đang chạy như điên mà đến, tỏ ra vô cùng hưởng thụ ngửa đầu nhìn trời, hai cánh tay nhẹ nhàng nâng lên.
Từng khẩu Hồng Vũ tiên pháo xuất hiện ở phía sau. Hiện tại số lượng pháp bảo công kích cỡ lớn này đã đạt đến ba trăm khẩu, một khi nổ pháo, thanh thế kinh thiên động địa, quỷ thần biến sắc.
Đó là vật gì?
Người Ma Diễm cốc mơ hồ cảm thấy không ổn, nhưng đến lúc này, muốn chạy trốn đã không còn kịp nữa.
Ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo đồng loạt khai hỏa.
- Rầm rầm rầm...
Tiếng pháo nổ giống như một chuỗi dài, thanh âm rất lớn, từng cột sáng rót vào trong Ma Diễm cốc.
Sơn môn đại trận mà Quỷ Lệ Danh khổ tâm xây dựng trăm năm, tự cho là không gì phá nổi, chỉ chịu đựng được không tới năm mươi phát pháo đã hoàn toàn tan rã. Một mảng hào quang vỡ ra tan tành, chia năm xẻ bảy, giống như người chết đuối đang giẫy dụa, rất nhanh bị Hồng Vũ tiên pháo kinh khủng đến biến thái oanh kích thành những đốm sáng loang lổ đầy trời. - Rầm rầm rầm...
Cột sáng rơi vào trong Ma Diễm cốc, kích phát Tam Thập Lục Đại Thiên Ma Khôi Lỗi Binh trận nổi danh Ma Diễm cốc. Ba mươi sáu cột sáng thô to nhanh chóng bay lên không trung, trong cột sáng khổng lồ, từng Thiên Ma rất lớn thân khoác hắc khôi hắc giáp, toàn thân dường như là do sắt thép đúc thành sinh ra.
Trận pháp này phối hợp với Cửu U Ma Hỏa bên dưới Ma Diễm cốc, từng khiến cho Đồng trưởng lão thất bại trở về, suýt nữa toàn quân bị diệt. Nhưng trước mặt Hồng Vũ tiên pháo của Vũ La, từng cột sáng căn bản không thèm để ý tới cái gì Thiên Ma Khôi Lỗi hay là Thiên Quỷ Khôi Lỗi, đạn pháo hùng mạnh bắn tới, hết sức tự tin có thể làm nổ tung hết thảy.
Thiên Ma Khôi Lỗi binh còn chưa kịp chạy ra khỏi cột sáng, đã bị nổ cho ngã trái ngã phải. Bảo vệ của cột sáng với bọn chúng, trước mặt Hồng Vũ tiên pháo lộ ra vẻ có chút vô lực, dễ dàng bị nổ tan tành.
Ba mươi sáu Thiên Ma Khôi Lỗi binh bại lộ hoàn toàn trước hỏa lực của Hồng Vũ tiên pháo. Trên trăm cột sáng ngã xuống, Thiên Ma Khôi Lỗi binh hùng mạnh còn chưa kịp thi triển chút gì, đã bị nổ thành một đống sắt vụn. - A...
Người Ma Diễm cốc thật sự ngây dại, ba mươi sáu Đại Thiên Ma Khôi Lỗi binh trận cũng không có tác dụng, bọn chúng thật sự không còn đối sách.
Không biết là người nào la lên một tiếng “Chạy mau”, mọi người lập tức bừng tỉnh lại. Đúng vậy, còn chờ gì nữa, không biết tiểu tử ngoài kia có lai lịch thế nào, hùng mạnh tới mức biến thái. Nếu ở lại chỉ có thể cùng Ma Diễm cốc đồng quy vu tận, mau chạy đi thôi...