Vũ La không rõ tại sao bọn họ lại hỏi như vậy. Bèn đáp:
- Mua về đương nhiên là để khắc Phù Vận Tiên Văn, chẳng lẽ hai loại tài liệu này phối hợp lại với nhau còn có tác dụng khác hay sao?
- Ngươi nói cái gì. Phù Vận Tiên Văn?
Ba người nghe vậy giật mình kinh hãi, mắt ai nấy trợn trừng tới nỗi lồi ra ngoài như mắt ếch.
- Ngươi thật muốn khắc Phù Vận Tiên Văn ư?
- Ngươi còn có thể khắc dấu Phù Vận Tiên Văn sao?
- Chẳng lẽ ngươi muốn thử một chút?
Ba người đặt câu hỏi liên tục không ngớt. Vũ La cũng không biết, thông thường Tam Phù Thiên Công trên Tiên giới sẽ chọn một trong Tam Phù mà chuyên môn tu luyện, tuyệt không có ai có thể tu luyện Tam Phù cùng lúc.
Không ai biết được vì sao như vậy, nhưng nếu phù sư có thiên phú có thể trở thành Tam Phù Thiên Công, ngay từ đầu sẽ lựa chọn hết sức cẩn thận. Bởi vì một khi đã chọn sẽ không thể sửa đổi, hơn nữa sau này cũng không có cách nào tu tập hai loại pháp môn còn lại.
Chuyện này dường như vì trời cao ghen tị Tam Phù Thiên Công quá mức cường hãn, cố ý đặt ra một lời nguyền vậy. Cho đến bây giờ cũng không có ai giải thích được vì sao không thể tu luyện Tam Phù một lượt, nhưng lời nguyền này vẫn tồn tại hết sức rõ ràng, cho tới bây giờ không có ai có thể phá vỡ.
Vũ La đã luyện chế ra được Phù Hạch Tiên Binh, bỗng nhiên lại muốn thử Phù Vận Tiên Văn, làm sao ba người có thể không kinh hãi?
Vũ La không biết những chuyện này, cho là Tam Phù đồng tu chính là chuyện hết sức bình thường, cho nên ra vẻ không có chuyện gì lớn:
- Đương nhiên là ta muốn khắc rồi, bất quá không có ai cho ta thử nghiệm cả. Trong tay ta chỉ có hai loại tài liệu, không còn tài liệu nào khác, trong lúc nhất thời e rằng khó có thể khởi công.
Tổ Thiên Thu cân nhắc chọn lọc dùng từ, tận lực không làm đắc tội vị Tam Phù Thiên Công này:
- Tiên sinh, ta nghe nói không thể cùng tu Tam Phù, tại sao ngài có thể thử Phù Vận Tiên Văn?
Vũ La sững sờ:
- Không thể cùng tu sao? Thật ư?
Lão Hắc cùng Lôi Ba cùng nhau gật đầu.
Vũ La khẽ cau mày, âm thầm suy diễn trong lòng một phen, phát hiện nếu mình muốn khắc Phù Vận Tiên Văn cũng không có gì trở ngại.
Hắn bèn gật đầu:
- Ta hẳn là có thể...
Tổ Thiên Thu muốn phát điên: Đây là định luật mấy trăm vạn năm qua của Tiên giới, không thể cùng tu Tam Phù, lão nhân gia ngài chỉ một câu “Ta hẳn là có thể” hời hợt đã có thể phá vỡ định luật này sao? Nếu ngài để các Tam Phù Thiên Công nghe thấy, ắt bọn họ sẽ xông lên liều mạng với ngài ngay tức khắc...
Trong Tam Phù cũng có phân chia cao thấp. Phù Vận Tiên Văn có thể trực tiếp trang bị lên thân thể Tiên Nhân, uy lực khổng lồ, vận dụng dễ dàng nhất, cho nên đứng hàng đầu trong Tam Phù.
Phù Hạch Tiên Binh đứng hàng thứ hai.
Phù Linh Tiên Đan uống rồi sẽ không còn nữa, xếp ở sau cùng.
Tổ Thiên Thu hơi nghi ngờ, không biết Vũ La nói thật hay không. Nhưng dù là Vũ La đang khoác lác, Tổ Thiên Thu cũng không dám nói gì, không ai muốn đắc tội với một vị Tam Phù Thiên Công.
Sau khi tính toán một phen, Tổ Thiên Thu lập tức quyết định:
- Tiên sinh chờ một chút, ta sẽ lập tức lấy đủ số tài liệu còn lại cho ngài.
Dứt lời, lão liền xoay người đi ra ngoài. Tổ Thiên Thu tính toán vô cùng khôn khéo, bất luận Vũ La nói thật hay giả, lão dâng phần tài liệu này lên cũng có thể kết giao cùng Vũ La.
Nếu như là thật, đó chính là kỳ tích, nếu như là giả, cũng có thể ra vẻ mình rất tin tưởng Vũ La trước mặt hắn.
Trong Thập Phương thương hành, các loại tài liệu tồn trữ rất nhiều. Sau khi Tổ Thiên Thu đi nửa canh giờ đã thu thập đủ tài liệu, rất nhanh lão mang theo tài liệu đi tới phòng số bảy chữ Thiên. - Ngài nhìn xem, sao hả, có thích hợp sử dụng không?
Tài liệu cũng không tệ, phẩm chất trung thượng. Dùng để làm thí nghiệm, vậy chắc chắn là đủ rồi.
Vũ La thầm cân nhắc một phen, cảm thấy thời gian một ngày hai đêm cũng đã đủ rồi, mình có thể kịp tham gia đấu giá ngày thứ hai.
Ngày mai, buổi đấu giá có quy mô lớn nhất trong lịch sử Thập Phương thương hành sẽ bắt đầu. Bất quá ngày thứ nhất, Phù Hạch Tiên Binh của Vũ La không có tham gia đấu giá, không có liên quan gì với bọn họ. - Được, các ngươi chờ ta, ta sẽ làm xong sớm.
- Vậy chẳng phải là ngươi bỏ lỡ đấu giá của chúng ta...
Lão Hắc còn chưa nói hết, Vũ La đang nôn nóng muốn thử đã lập tức trở về phòng mình, đóng sầm cửa lại ầm một tiếng.
Nếu nói mức độ khó khăn, luyện chế Phù Vận Tiên Văn thật ra dễ hơn Phù Hạch Tiên Binh rất nhiều, dù sao cũng không cần luyện chế từng phần rồi ráp lại, Nó chỉ khó khăn ở chỗ phối hợp trận pháp cùng linh văn lại với nhau, phải hao tốn nhiều thời gian suy nghĩ.
Đối với Vũ La, hắn lại rất có thiên phú về phương diện này.
Lúc còn ở Ngũ Phương giới, chưa tiếp xúc với Phù Vận Tiên Văn, hắn đã có thể thiết kế ra kết cấu linh văn phối hợp cùng Vu Văn tương tự, đừng nói là hiện tại.
Hôm nay, tài liệu tới tay, Vũ La nắm chắc trong thời gian một ngày hai đêm sẽ chế tạo ra đạo Phù Vận Tiên Văn thứ nhất của mình. Chỉ bất quá hiệu quả như thế nào, hắn cũng không dám bảo đảm.
Sau khi dùng linh văn phong ấn cả gian phòng, Vũ La bắt đầu lấy tài liệu ra xem.
Thông thường mà nói, Phù Vận Tiên Văn có thể trực tiếp khắc trên thân thể Tiên Nhân, cũng giống như hình xăm.
Bất quá cũng có thể khắc chế trên một ít tài liệu đặc biệt, chờ đến lúc cần sẽ đóng sang người Tiên Nhân.
Loại tài liệu gián tiếp chịu tải như vậy, lựa chọn sử dụng phải nghiên cứu tỉ mỉ.
Nghe nói tài liệu tốt nhất chính là Long Lân, sau khi khắc Phù Vận Tiên Văn lên gần như có thể bảo tồn hoàn mỹ, giữ được hiệu quả kéo dài trong ba trăm năm.
Bất quá Long Lân khó cầu, thông thường cũng là dùng da tinh thú để thay thế.
Da thú mà Tổ Thiên Thu cung cấp cho Vũ La là của tinh thú tam phẩm hạ Tinh Hải Bào Hao Thú. Tuy rằng chỉ có tam phẩm hạ, nhưng toàn thân trên dưới tinh thú này chỉ có một miếng da thú trơn nhẵn sau lưng là có thể sử dụng, hơn nữa hiệu quả kém xa Long Lân, chỉ có thể bảo đảm hiệu quả trong thời gian ba tháng.
Sau ba tháng, Phù Vận Tiên văn khắc trên đó sẽ hoàn toàn tiêu tan,
Cát Ngọc Đằng Căn cùng Âm Dương Hồ Lô chính là hai loại tài liệu nhất định phải có khi khắc Phù Vận Tiên Văn. Đầu tiên mài Cát Ngọc Đằng Căn ra làm mực, sau đó trải qua một loạt phương pháp xử lý đặc thù, sẽ hóa thành thuốc màu cơ bản nhất để sử dụng trong cả quá trình khắc. Mà loại thuốc màu này phải bảo tồn trong Âm Dương Hồ Lô mới không mất đi hiệu lực.
Trừ thuốc màu cơ bản nhất này, Phù Vận Tiên Văn ở đẳng cấp cao cần có những thứ thuốc màu khác, bất quá hiện tại Vũ La chỉ cần Cát Ngọc Đằng Căn là được.
Trong đầu hắn có rất nhiều kiến thức về linh văn, Vu Văn cùng thần văn, nhưng thần văn thì chỉ có thể sử dụng bộ Phượng Nhãn Thần Văn mà thôi.
Thứ nhất hắn không biết Phượng Nhãn Thần Văn rốt cục có phải là cấm kỵ trên Tiên giới hay không, thứ hai Phượng Nhãn Thần văn mà hắn biết cũng không được coi là hoàn mỹ, mang ra sử dụng cũng không tốt. Cho nên đạo Phù Vận Tiên Văn thứ nhất này, trước hết hắn gạt thần văn sang bên, chọn sử dụng linh văn phối hợp cùng Vu Văn.
Đối với việc phối hợp hai loại văn tự này, Vũ La có thể nói là vô cùng quen thuộc, sớm có tâm đắc.
Bất quá hiện tại thủ đoạn khắc của hắn vẫn còn có hạn, cũng hạn chế sáng tác của hắn.
Kể từ khi biết sự tồn tại của Phù Vận Tiên Văn, trong lòng Vũ La thường xuyên nghĩ tới nó. Mặc dù suy nghĩ không có hệ thống đủ để khắc một đạo Phù Vận Tiên Văn, nhưng những điểm linh cảm nho nhỏ rất nhiều.
Hiện tại đến lúc hắn cần, bèn tập hợp những điểm linh cảm nho nhỏ này lại với nhau, sáng tác ra một đạo Phù Vận Tiên Văn hoàn chỉnh ấn định.
Hắn vừa suy tư, vừa lấy tay vẽ bừa lên không, kim quang trên đầu ngón tay lưu lại dấu vết trên không.
Cảm thấy hài lòng, hắn sẽ lưu lại. Cảm thấy không hài lòng, tiện tay vung lên đánh tan tác.