Tiên Tuyệt

Chương 1471 - Lôi Đình Nhãn (Hạ)

Vũ La gật đầu một cái, đây cũng là phù hợp với tính cách của Diêu Yểu.

Ba trăm vạn tiên ngọc không phải là một số nhỏ, Vũ La cũng không muốn bị Diêu Yểu cùng lão chưởng quỹ liên thủ lừa mình hai trăm năm mươi vạn. Cho nên hắn không có quyết định ngay tức khắc, mà là đi vòng vèo trên Tiên Ngưu Giác Tinh, tìm được phân hội Tiên Ma thương hành ở đây rất dễ dàng.

Vũ La lấy ngọc bài của mình ra, đối phương lập tức tiếp đãi nhiệt tình chu đáo. Hắn hỏi bọn họ về lão chưởng quỹ Hanh Đạt tiền trang, sau khi nhận được câu trả lời yên lòng, sau đó quyết định thật nhanh, hợp tác cùng Diêu Yểu mua tin tức kia.

Lôi Đình Nhãn cực kỳ nổi danh ở Cửu Giới Tinh Hà, cơ hồ cứ cách mấy năm sẽ có một nơi Lôi Đình Nhãn bị phát hiện. Mà Cửu Giới Tinh Hà rộng lớn vô biên, dù là Tiên Nhân cũng không thể thăm dò hoàn toàn, trong tinh hải mịt mờ rất có thể mỗi ngày đều có Lôi Đình Nhãn ra đời.

Cũng giống như từ trước tới nay Tiên giới không hề thiếu thiên tài, cho tới bây giờ Tiên giới cũng không thiếu loại tài nguyên đẳng cấp cao như vậy, có điều phải xem người ta có năng lực lấy được hay không.

Bởi vì Lôi Đình Nhãn thường xuất hiện, trong Tiên giới đã sớm có một bộ phương pháp thuần thục dùng để chiếm đoạt Lôi Đình Nhãn. Vũ La viếng thăm phân hội Tiên Ma thương hành trên Tiên Ngưu Giác Tinh lần nữa, thuận lợi mua một bộ Tiên Khí.

Trên thực tế bộ Tiên Khí này là dùng để phong ấn Lôi Đình Nhãn, đây là thành quả của tiền nhân, đã lưu truyền rộng rãi, chẳng qua là luyện chế rất là hao phí. Nếu không phải là siêu cấp thương hành như Tiên Ma thương hành, thường sẽ không có hàng tích trữ.

Người thứ nhất tiến vào Lôi Đình Nhãn có thể dùng bộ Tiên Khí này phong ấn Lôi Đình Nhãn từ bên trong, bất kể thế nào người bên ngoài cũng không thể tiến vào được nữa.

Vũ La biết lão chưởng quỹ sẽ không chỉ bán tin tức cho một mình mình, vì vậy hắn muốn tranh thủ thời gian. Sau khi mua được món đồ mình cần, hắn không hề trì hoàn chút nào, mang theo Diêu Yểu cùng rời khỏi Tiên Ngưu Giác Tinh.

Kẻ giống như Vũ La, nộp một vạn tiên ngọc tiền thuế mà không có chút thu hoạch nào, còn chi ra ba trăm vạn tiên ngọc, theo người khác thấy rõ ràng là một tội ác vô cùng lãng phí.

Không biết lão chưởng quỹ lấy tin từ đâu, lúc ấy lão biết được vị trí của Lôi Đình Nhãn nằm bên ngoài hai Tinh Vực. Tuy rằng đối với chuyện này, Vũ La cảm thấy hơi không yên lòng, nhưng thế giới ngầm của Tiên giới tự có quy tắc vận hành của nó, Vũ La không thể nhúng tay vào, điều tra xem rốt cục lão chưởng quỹ lấy tin từ đâu.

Mọi người vẫn ngồi trên tiểu thuyền Vũ La, chỉ bất quá lần này, Vũ La giao quyền điều khiển thuyền cho Triệu Hiểu Hiểu, còn mình chuyên tâm nghiên cứu bút ký kia.

Trên đường đi, Diêu Yểu cũng đã “thành thật khai báo”, giá trị quyển bút ký này cũng giống như Vũ La suy đoán, thật sự là gân gà. Diêu Yểu bán nhiều lần cũng không bán được, cho nên vào khoảnh khắc thành giao với Vũ La, nàng có cảm giác hết sức thành công.

Tự nhiên Vũ La rất lấy làm khó chịu, vì có người xem mình như một kẻ vung tiền qua cửa sổ như Diêu Yểu.

Quyển bút ký này là do một lần Diêu Yểu và những người khác liên thủ tiến vào một ngôi cổ mộ lấy được, cổ mộ cũng không nguy hiểm, đồ vật bên trong cũng không nhiều, quyền bút ký này mọi người cũng không thèm để ý, mới phân cho Diêu Yểu.

Vũ La dùng linh văn phong ấn không gian xung quanh, ngăn cách với mọi người, lúc này mới lấy bút ký kia ra.

Quyển bút ký này cũng là một miếng ngọc, hơi lớn hơn bàn tay một chút, cầm trong tay rất thuận tiện. Đường viền miếng ngọc sáng bóng, có lẽ năm xưa được người khác thường xuyên cầm trong tay. Chỉ là vì chôn dưới đất quá lâu cho nên màu sắc vô cùng cổ kính.

Vũ La thả nguyên hồn vào, quả nhiên bên trong liên tục có mười ba thiên ghi chép.

Thiên đầu tiên hắn đã đọc qua, bèn bỏ qua xem tới thiên kế tiếp.

Sau khi xem xong mười ba thiên, Vũ La cũng không thất vọng nhiều, bởi vì hắn cũng đã dự đoán kết quả sẽ là như vậy.

Bút ký này đúng là ngoại trừ thiên đầu tiên ra, tất cả phía sau chỉ là rác rưởi.

Mười hai thiên sau ghi lại cách nhìn của chủ nhân bút ký, những điều này lặp đi lặp lại cũng chỉ là một ít đạo lý vụn vặt thấp kém. Một ít lý thuyết cơ bản nhìn qua đã hiểu, nhưng bút ký này vẫn thận trọng ghi chép lại, sau đó tham khảo nhiều lần mới đi tới xác định kết quả.

Thậm chí Vũ La có thể tưởng tượng được, bút ký này là của một phù sư có tiềm năng trở thành Tam Phù Thiên Công, nhưng thủy chung không thể thành Tam Phù Thiên Công viết nên.

E rằng ngày ngày vị nhân huynh kia đều mang bút ký ra ghi chép, nhưng không biết rằng mình căn bản không có thành tựu gì đáng kể trên con đường Tam Phù Thiên Công.

Bất kể thế nào, nguyên lý cơ bản ghi trên thiên thứ nhất cũng rất hữu dụng với Vũ La. Vũ La tỉ mỉ nghiên cứu một lần, thu hoạch cực lớn.

Chuyện Thiên Mệnh Thần Phù của hạ giới có gì khác với Tiên giới, rốt cục hắn cũng đã sáng tỏ.

Thiên Mệnh Thần Phù Ngũ Phương giới cũng không khác biệt về bản chất so với Tiên giới. Chỉ là Thiên Mệnh Thần Phù ở Ngũ Phương giới muốn sử dụng trên Tiên giới, cũng phải trải qua quá trình tinh phong rèn luyện giống như Bồng Kinh Thần Mộc.

Mà Thiên Mệnh Thần Phù cũng không giống Bồng Kinh Thần Mộc, sau khi trải qua tinh phong rèn luyện, phẩm chất có tốt có xấu. Thiên Mệnh Thần Phù thành công chính là thành công, không thành công sẽ bị cương phong nổ tan tác.

Vũ La hiểu rõ điểm này, lập tức động thủ, dùng Vu lực màu vàng sẫm của mình tiến hành cải tạo Thiên Mệnh Thần Phù của mình. Đầu tiên đương nhiên là Thái Thượng Kiếm Chú.

Vũ La đã sớm có kinh nghiệm cải tạo Bồng Kinh Thần Mộc, lần này dĩ nhiên là nắm chắc mười phần.

Chẳng qua trước khi tới Tiên giới, Vũ La không nghĩ tới chuyện Thiên Mệnh Thần Phù muốn sử dụng trên Tiên giới còn có nhiều chuyện phiền phức như vậy. Bây giờ suy nghĩ lại, lúc trước ở Đông Thổ, “người ở trên” đưa xuống một khối Thiên Sinh Thần Ngọc, muốn dùng Địa Hỏa Kim Kỳ Lân thai nghén ra một đạo Thiên Mệnh Thần Phù, khoan nói có thể thành công hay không, cho dù là thành công, lúc thu hồi có thể vượt qua cửa ải tinh phong rèn luyện này không cũng còn khó nói.

Nghĩ tới Đông Thổ, Vũ La lại có chút suy đoán: Trung Châu đã mở Thiên Môn trở lại, rốt cục Đạp Thiên đã có thể phi thăng. Mấy lão quái vật Đông Thổ cũng đã đạt tới thực lực phi thăng, không biết Đông Thố tình huống như thế nào? Nếu có người phi thăng, nói không chừng mình còn có thể gặp gỡ người quen.

Vũ La mất hai canh giờ đã hoàn thành tinh phong rèn luyện cho Thái Thượng Kiếm Chú. Mặc dù trong đó cũng có vài lần xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng hắn đều chuyên nguy thành an.

Vũ La thở phào nhẹ nhõm, liền chuẩn bị bắt đầu tiến hành tinh phong rèn luyện đối với đạo Thiên Mệnh Thần Phù thứ hai. Cũng không biết tại sao, ánh mắt của hắn chợt quét qua bút ký vốn bị hắn ném sang một bên.

Quỷ thần xui khiến, hắn nhặt lên vật này lần nữa,

Cầm trong tay nhìn một hồi, Vũ La hiểu tại sao mình nhặt nó lên trở lại: Hắn cảm giác có cái gì không đúng.

Hắn thả nguyên hồn vào đó, nghiên cứu một lần nữa, vẫn không tìm thấy chỗ nào khác thường.

Trong khoảnh khắc hắn rút nguyên hồn trở về, thình lình hiểu rõ rốt cục khác thường ở chỗ nào.

Phần bút ký này quá mức thô thiển.

Muốn trở thành Tam Phù Thiên Công, đầu tiên phải là một vị phù sư. Phù sư ở Tiên giới vẫn cao quý như hạ giới, chỉ là không bằng Tam Phù Thiên Công mà thôi. Tiên giới có thể sinh ra Tam Phù Thiên Công, mà Ngũ Phương giới không thể, chỉ là vì số lượng phù sư của Tiên giới đủ nhiều, đây là kết quả sau vô số năm tích lũy.

Lúc ấy số lượng phù sư nhiều, chỉ là so với Tam Phù Thiên Công mà thôi, Tiên Nhân thông thường gặp mặt phù sư vẫn tỏ ra vô cùng tôn kính. Cho nên có thể trở thành phù sư, tuyệt đối không phải là kẻ ngu xuẩn.

Người thông minh như vậy, lẽ nào lại viết ra những lời nhảm nhí lặp lại không ngừng trong bút ký của mình?

Kiến thức trong mười hai thiên vô cùng hạn chế, gần như trống rỗng không có gì. Một vị phù sư tuyệt đối sẽ không lưu lại bút ký như vậy.

Bình Luận (0)
Comment