Ba người của Thanh Khâu Tiên tộc kia khom người đưa tiễn:
- Cung tiền tiên sinh.
Vũ La gật đầu một cái. Nói với Trương Chuyển:
- Mấy người này không tồi tìm một cơ hội triệu hồi về đi, sau này cử đi theo ngươi.
Trương Chuyển vội vàng đáp ứng, ba người kia vui mừng quá đỗi, cuối cùng có thể rời khỏi địa phương chim không thèm ị này rồi muốn cảm ơn ngàn vạn lần nhưng Vũ La đã phá không mà đi.
Bọn họ nói cho Vũ La biết chỗ của mảnh vỡ cuối cùng, Vũ La đưa bọn họ rời khỏi địa phương quỷ quái này, đây chính là một cuộc giao dịch.
Đi Thanh Khâu Tiên tộc chuyến này, thực ra cũng không mất quá nhiều thời gian, trên đường trở về Vũ La một mực suy nghĩ chuyện của Vu Tổ Tiên Tôn. Hắn đang cân nhắc mình có nên “Đăng môn bái phỏng” nói “Đạo lý” một chút với vị Tiên Tôn này hay không.
Khi về đến Cự Tượng Tinh, Lương Mạt Vũ lại không ra nghênh tiếp, Vũ La đối với việc này cũng không bất ngờ. Tổ Thiên Thu ngược lại đã trông ngóng nửa ngày, nhìn thấy Vũ La lập tức nói: - Tiên sinh, bên phía Tinh Lôi Tiên Tôn có một đạo thiệp mời gửi đến.
Vũ La có chút bất ngờ:
- Tinh Lôi Tiên Tôn tới Cự Tượng Tinh sao?
- Không phải, chỉ là người phụ trách trên lãnh địa Cự Tượng Tinh đưa tới.
Tổ Thiên Thu nói xong, lấy ra một đạo thiệp đưa qua, trên thiệp mời đỏ thẫm có tiên nguyên phong ấn, xác định không có ai mở ra trước Vũ La.
Vũ La mở ra, người phát ra thiệp mời không ngờ là Thiền cô nương và Tằng Tất Phàm, điều này làm cho hắn có chút bất ngờ, nhưng nghĩ một chút điều này dường như cũng là tất nhiên.
Thiền cô nương thật ra rất thẳng thắn, không cần mượn cớ gì nói thẳng mời Vũ La dự yến.
Vũ La xem thời gian, là vào ngày mai, bèn gật đầu nói:
- Phái người đi trả lời một tiếng, cứ nói ta nhất định đến.
Vũ La trở về chỗ ở của mình, liền dùng linh văn phong ấn toàn bộ cung điện lại, sau đó tiến vào Đại Thiên Thế Giới, lấy Lực Bạt Sơn ra.
Lực Bạt Sơn trước đây đã là Tam phẩm Thần Tướng trên Phong Thần Bảng, nói về phẩm cấp, chính là Thiên Mệnh Thần Phù nhị phẩm.
Vũ La áp chế sự kích động trong lòng, lấy hai mảnh vỡ ra, nhẹ nhàng nâng lên, hai mảnh vỡ kia giống như bị triệu hồi, chậm rãi bay lên không, vừa tiếp xúc với bản thể của Lực Bạt Sơn đã hoàn toàn dung hợp với nhau.
Cũng không có tràng diện kinh thiên động địa như trong dự liệu của Vũ La, bản thân Lực Bạt Sơn chính là một đạo Thiên Mệnh Thần Phù vô cùng mộc mạc. Vũ La tinh tế cảm thụ Lực Bạt Sơn đã hoàn chỉnh, lực lượng vô cùng vô tận dâng trào cuồn cuộn trong cơ thể, cho hắn một cảm giác, dường như chỉ bằng một tay là có thể nhấc toàn bộ Cửu Giới Tinh Hà lên.
Hắn một lần nữa đưa Lực Bạt Sơn về trong Phong Thần Bảng.
Trên Phong Thần Bảng, vị trí của Nhị phẩm Thần Tướng chỉ có bốn cái. Vốn trong bốn vị trí của Nhị phẩm Thần Tướng, Thiên Hạ Đệ Nhất Hung Phù Hạn Bạt Huyết Phần đã chiếm cứ một vị trí.
Đại Thiên Thế Giới thành công tấn cấp nhất phẩm, hẳn là đã bổ khuyết vị trí của thiên hạ đệ nhất giới phù.
Ngoại trừ điều đó, còn có Thiên Hạ Đệ Nhất Sát Phù Bách Vạn Nhân Đồ, Thiên Hạ Đệ Nhất Trấn Phù Thiên Địa Tù Lao.
Sau khi Thiên Phủ Chi Quốc hóa thành Đại Thiên Thế Giới, vị trí của Nhị phẩm Thần Tướng đã đủ số.
Mà Lực Bạt Sơn sau khi hoàn chỉnh, đẳng cấp lực lượng lại lần nữa đề thăng một cấp, sau khi Vũ La đưa nó trở về Phong Thần Bảng, đạo Thiên Hạ Đệ Nhất Lực Phù này liền bắt đầu công kích vào vị trí của Nhị phẩm Thần Tướng.
Vũ La thầm thở dài một tiếng, hắn hiểu được Hạn Bạt Huyết Phần theo mình sớm nhất chỉ sợ sẽ bị đẩy xuống phía dưới, lưu lạc thành Tam phẩm Thần Tưởng.
Nói cho cùng Hạn Bạt Huyết Phần đã chết, Vũ La mặc dù không muốn, nhưng cũng không thể tránh được.
Mà kết quả cũng như dự liệu của hắn.
Lực Bạt Sơn chậm rãi mà lên, lại không thể ngăn trở, chiếm cứ vị trí của Nhị phẩm Thần Tướng, thế nhưng Hạn Bạt Huyết Phần nhan sắc lại cực kỳ ảm đạm cũng không có lực phản kháng gì, đã bị đẩy xuống phía dưới, lưu lạc thành Tam phẩm Thần Tướng.
Vũ La có chút buồn bã, kiếp trước của hẳn, có thể nói hoàn toàn là nhờ vào Hạn Bạt Huyết Phần mới có thể quật khởi. Thành cũng nhờ nó bại cũng vì nó, về sau hắn ngã xuống cũng là bởi vì Hạn Bạt Huyết Phần đột nhiên mất đi. Thế nhưng đối với đạo Thiên Hạ Đệ Nhất Hung Phù kiếp trước mình giành được, Vũ La luôn có một cảm giác khác thường, luôn ôm một tia hy vọng, một ngày nào đỏ Hạn Bạt Huyết Phấn sẽ đột nhiên sống lại.
Thế nhưng trong khoảnh khắc Hạn Bạt Huyết Phần bị Lực Bạt Sơn đẩy xuống phía dưới, hắn biết điều này vốn là ảo tưởng không thực tế, tan biến hoàn toàn rồi.
Vũ La cảm giác giống như là thình lình cắt đi một phần thân thể của mình, cực kỳ đau khổ khó chịu. Hắn yên lặng nhìn bốn đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất trên Phong Thần Bảng, vốn hẳn là thời khắc vô cùng vui mừng, lại không biết vì sao, trong lòng một mảnh thể lương. - Ủa...
Bỗng nhiên Vũ La kêu lên một tiếng kinh ngạc, Hạn Bạt Huyết Phần đã lưu lạc thành Tam phẩm Thần Tướng, không ngờ chậm rãi chấn động, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của Vũ La chậm rãi dâng lên, không ngờ lướt qua vị trí của Nhị phẩm Thần Tướng, lại lần nữa tăng lên một cấp, đến trên vị trí của Nhất phẩm Thần Tướng phía trên cùng, đã chiếm cứ một vị trí, yên lặng bất động.
Vũ La giật mình kinh hãi.
Trên Phong Thần Bảng, Thần Tướng có chín phẩm.
Chín đẳng cấp này, cũng không tương ứng với cửu phẩm của Thiên Mệnh Thần Phù. Phong Thần Bảng dường như có một hệ thống bình xét riêng biệt của mình.
Nói ví dụ Thiên Mệnh Thần Phù nhất phẩm, vào hàng thiên hạ đệ nhất, đến trên Phong Thần Bảng thì hết thảy đều là Nhị phẩm Thần Tướng.
Nhất phẩm Thần Tướng phía trên cùng chỉ có hai vị trí, một mực đều là ghế trống.
Thế nhưng đạo Hạn Bạt Huyết Phần đã mất đi, rõ ràng bị đẩy xuống vị trí của Tam phẩm Thần Tướng, không ngờ lại tăng lên trở thành Nhất phẩm Thần Tướng, điều này quá khó tin.
Trong lòng Vũ La vô cùng kích động, lẽ nào nói Hạn Bạt Huyết Phần thực sự sống lại rồi?
Hắn nôn nóng khó dằn nổi, thử triệu hồi Hạn Bạt Huyết Phần. Thế nhưng kết quả lại lần nữa làm cho hắn thất vọng rồi, Hạn Bạt Huyết Phần vẫn như trước không có động tĩnh.
Vũ La thất vọng một hồi, thế nhưng nhìn Hạn Bạt Huyết Phần vững vàng áp chế bốn đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất khác chiếm cứ vị trí của Nhất phẩm Thần Tướng, hắn lại nhịn không được mỉm cười: - Ta biết mà, ngươi sẽ không bỏ ta mà đi.
Khi Vũ La đi ra đã là buổi trưa ngày hôm sau, buổi tối đã nhận lời đến dự tiệc của Thiền cô nương. Vũ La gọi Tổ Thiên Thu tới, hỏi một chút sự tình trong lãnh địa, hắn tự mình quyết định một số chuyện mà Tổ Thiên Thu không thể quyết được.
Xử lý xong công vụ, Vũ La có chút kỳ quái:
- Lăng Hổ Quy tới rồi ư?
Tổ Thiên Thu ngơ ngác lắc đầu:
- Không thấy nha...
- Vậy vì sao ta vẫn chưa nhìn thấy Lương Mạt Vũ?
Sắc mặt của Tổ Thiên Thu có chút cổ quái:
- Điều này...
Vũ La khoát khoát tay:
- Bỏ đi, ngươi lui ra đi.
Tổ Thiên Thu xin cáo lui, thế nhưng vừa mới đi ra thời gian không đến một nén nhang hắn đã lại trở về:
- Tiên sinh, Thập Phương thương hành có một thương đội đang chạy tới, bọn họ chuẩn bị thành lập phân hội Cự Tượng Tinh trong lãnh địa của chúng ta.
Quan hệ giữa Vũ La và Thập Phương thương hành hiện tại có chút gút mắc. Phương Lộc Hiếu lão gia tử dường như vô cùng muốn làm tốt quan hệ với Vũ La, vừa tặng lễ lại hồ trợ, hiện tại lại dùng loại phương thức cực kỳ mạo hiểm này biểu thị thái độ của mình.
Thế nhưng người phía dưới Phương Lộc Hiếu lão gia tư lại là một đám người mắt cao quá trán, đã lãng phí tâm huyết của lão gia tử.
Đối với cục diện như vậy, Vũ La cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Vũ La đã tuyên bố với bên ngoài, lãnh địa của mình sẽ tiến hành mở rộng kinh doanh.
Thế nhưng những Tiên Tôn xung quanh không thích.
Ngoại trừ Tinh Lôi Tiên Tôn Tằng Tất Tiết, bốn vị Tiên Tôn còn lại đều không tỏ thái độ ủng hộ hắn. Thậm chí Vu Tổ Tiên Tôn còn ngang nhiên tuyên bố, dám đi Cự Tượng Tinh buôn bán chính là sự khiêu khích đối với Vu Tổ Tiên Tôn.