Tiên Võ Đế Vương

Chương 81

Chương 81

Ngươi đánh lén thì ta đây có chết cũng phải đánh trả. Gần như các đệ tử bị đánh lén đều mang theo tâm lý này.

Dù sao cũng không thể để bản thân phải chịu thiệt, cơn ấm ức trong lòng khiến cho các đệ tử có suy nghĩ thà đánh nhầm còn hơn bỏ sót.

A…!

A….!

Tiếng kêu gào thảm thiết đằng sau núi từ ngày mai vang lên tới tận tối khiến các đệ tử và trưởng lão của Hằng Nhạc Tông đều khó hiểu.

“Tam đại chủ phong định làm phản sao?”

“Từ nay về sau, không được tuỳ tiện đi vào ngọn núi phía sau, có trời mới biết hôm nào bị đánh lén”.

“Muốn đánh ai thì đánh, không đánh ta là được”.

Hết một ngày, chỉ cần là những đệ tử tới ngọn núi phía sau thì gần như đều ôm phần sau gáy đi ra, có người mặt mày sưng vù, hoặc có người mình đầy dấu chân, vết thương chi chít.

Cuộc tranh đấu âm thầm phía sau núi ngày càng nghiêm trọng. Thời gian cứ thế dần trôi, cuộc tranh đấu âm thầm trở thành tranh đấu ngoài mặt, chiến trường từ ngọn núi phía sau Hằng Nhạc Tôngchuyển sang Phong Vân Đài của Hằng Nhạc Tông.

“Thiên Dương Phong Không Lạc, ngươi ra đây cho ta, ta đợi ngươi trên Phong Vân Đài”.

Trời vừa sáng, đệ tử của Địa Dương Phong đã gửi chiến thư. Lời thách đấu của bọn họ gần như kéo theo sự phản ứng dây chuyền, giọng nói khiêu chiến vang lên không ngớt.

“Nhân Dương Phong Nhạc Khang, ông đây đợi ngươi trên Phong Vân Đài”.

“Địa Dương Phong Triệu Long, mẹ kiếp, ông đây đấu với ngươi đến cùng”.

“Mẹ kiếp, đừng có mà chơi trò đâm sau lưng, có gan thì lên chiến đài”.

Giữa các đệ tử của tam đại chủ phong có tư thù riêng. Việc đánh lén đã trở thành mồi lửa cho cuộc khai chiến, cả một ngày trời, trên Phong Vân Đài người ta đánh nhau sôi sục đất trời. Cuộc khiêu chiến của bọn họ khiến Phong Vân Đài vốn đã náo nhiệt lại càng trở nên náo nhiệt hơn.

“Đánh nhau nảy lửa, có lẽ từ ngày Hằng Nhạc Tông lập phái đến nay chưa từng xuất hiện cảnh tượng thế này”.

“Tam đại chủ phong sao có thể hồ đồ mà đánh nhau như vậy chứ?”

“Tư thù đã lâu, cho dù không có sự việc đánh lén thì bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ khai chiến”.

Còn Diệp Thành, kẻ gây ra mọi chuyện lúc này lại đang ở trong Tiểu Linh Viên chuyên tâm luyện chế Ngọc Linh Dịch.

Mùi thuốc thơm nồng bay khắp nơi.

“Thơm quá”, Hổ Oa tròn mắt, đứng ngay ngoài cửa phòng Diệp Thành, cậu ta hít lấy hít để mùi thơm toả ra từ căn phòng.

“Ngọc Linh Dịch”, từng là trưởng lão của Hằng Nhạc Tông, Trương Phong Niên đương nhiên rất quen với mùi hương này.

Trương Phong Niên tỏ vẻ khó hiểu. Ngọc Linh Dịch thanh mát ôn hoà, còn mùi Ngọc Linh Dịch bay từ trong phòng ra lại mang theo khí nóng, rõ ràng là Ngọc Linh Dịch vừa ra lò, điều này khiến Trương Phong Niên trầm ngâm vuốt râu suy nghĩ hồi lâu.

Đêm khuya, Diệp Thành mới mở cửa phòng đi ra.

Bình Luận (0)
Comment