“Không lâu sau đó, bên ngoài đại điện có rất nhiều người tụ tập lại, phần lớn đều dụi mắt, có những đệ tử trẻ tuổi, cũng có nhưng trưởng lão với tu vi vừa phải nhưng đều là những người chưa được mở vùng đan hải.
“Thúc tổ, nửa đêm gọi chúng con tới đây là có việc gì ạ?”, một đệ tử trẻ tuổi trông khá giống Tư Đồ Nam ngáp dài lên tiếng.
“Nhiều lời thế nhỉ?”, Tư Đồ Tấn lên tiếng mắng mọt câu sua đó lần lượt chỉ vào từng người: “Ngươi, ngươi, cả ngươi nữa, xếp hàng vào đại điện, những người khác ngoan ngoãn đứng ngoài đợi cho ta, đừng chạy loạn”.
Advertisement
Thế rồi từng bóng người đứng thành hàng, hình thành nên cả một đội tuần tự đi vào đại điện.
Bên trong đại điện, Diệp Thành đeo mặt nạ quỷ minh lên, thân phận của hắn không tiện để nhiều người biết, thận trọng một chút vẫn hơn, đợi tới khi đánh bại được Hằng Nhạc Tông thì hắn sẽ tiết lộ thân phận.
“Tần Vũ?”, khi thấy Diệp Thành đứng sừng sững trong đại điện, những đệ tử trẻ tuổi của nhà họ Tư Đồ bất giác sững người.
“Đừng nói thêm gì nhiều, mau khoanh chân ngồi xuống”, Tư Đồ Tấn lại lên tiếng mắng mỏ.
“Nào ,nào, mỗi người một cái, ngậm vào miệng đi”, Diệp Thành lấy ra một cái túi gai, hắn phát cho từng người, mỗi người một cây gậy sắt nhỏ.
Các đệ tử của nhà họ Tư Đồ có vẻ bất ngờ nhưng vẫn phối hợp ngậm gậy sắt vào miệng, còn Tư Đồ Nam ở bên thì ho hắng, hắn tự giác lấy hai miếng bông trong ngực áo sau đó nhét vào tai giống như thể biết trước sắp có chuyện gì xảy ra vậy.
Bắt đầu nhé.