“Tiên hư giới hoàn chỉnh?”, Diệp Thành sứng sờ, “ý của ngươi là tiên hư giới trước kia không hoàn chỉnh?”
“Có thể hiểu như vậy vì Lục Đạo Tiên Luân Nhãn và cơ thể của ngươi cho tới giờ mới được coi là hoà hợp với nhau, do vậy mới hiện ra Tiên Hư Giới hoàn chỉnh, ta nói vậy ngươi hiểu chứ?”
“Nói vậy thì linh hồn của ta có thể ra vào Tiên Hư Giới phải không?”, Diệp Thành hỏi thăm dò.
Advertisement
“Đương nhiên rồi”, Thái Hư Cổ Long nói chắc nịch, “nó và cơ thể của ngươi đã hoà nhập với nhau rồi nên linh hồn của ngươi đương nhiên có thể tự do ra vào, lợi ích của nơi này không hề ít đâu”.
“Lợi ích gì?”, Diệp Thành xoa tay cười nói, đôi mắt cũng chớp chớp liên tục.
“Lợi ích lớn nhất đó là linh hồn của ngươi có thể tu luyện bên trong Tiên Hư Giới”, Thái Hư Cổ Long nói, “nếu như đủ duyên thì có lẽ có thể ngưng tụ ra nguyên thần cũng chưa biết được”.
“Thật sao?”, Diệp Thành sáng cả mắt.
“Sự kì diệu của nó thì ngươi có thể tự lĩnh hội”, Thái Hư Cổ Long không nói nhiều, cứ thế nhắm mắt, trước khi nhắm mắt nó còn không quên nhắc nhở: “Ta thấy rằng ngươi đi một chuyến thì tốt hơn vì một khi nhập định là mất ba ngày, đám bằng hữu kia của ngươi còn đang trơ mắt đợi ngươi đấy”.
“Ba ngày?”, Diệp Thành sững sờ, hắn vội quay người đi ra khỏi Tiên Hư Giới.