Có cùng suy nghĩ với Chính Dương Tông còn có Linh Chân Thượng Nhân.
Bọn họ không quan tâm sống chết của Doãn Chí Bình, nhưng trong mắt bọn họ, Diệp Thành nhất định phải chết, nếu không sớm muộn gì cũng tạo thành tai hoạ cho bọn họ.
Hơn nữa, Chính Dương Tông và Linh Chân Thượng Nhân đã liên minh ngay từ khi Diệp Thành và Doãn Chí Bình bắt đầu khai chiến.
Advertisement
Không chỉ bọn họ mà rất nhiều kẻ mạnh ẩn trong số người xem ở đây cũng tham gia vào liên minh này, hầu hết đều là bị Chính Dương Tông và Linh Chân Thượng Nhân lôi kéo, đổi lại bọn họ sẽ được nhận báo đáp và quan hệ lợi ích.
Nhưng Thanh Vân Tông lại khác.
Lúc này, Thanh Vân Lão Tổ nhíu mày, vẻ mặt do dự, dường như đang đắn đo giữa hai quyết định, có nên tham gia vào công cuộc giết Diệp Thành hay không.
“Sư huynh hãy đưa ra quyết định đi”, Thanh Vân Thượng Nhân không chỉ một lần truyền âm cho Thanh Vân Lão Tổ: “Doãn Chí Bình thất bại là kết cục đã định, chúng ta không thể mềm lòng, đây là cơ hội ngàn năm có một đấy”.
“Đúng vậy!”, một vị lão tổ khác của Thanh Vân cũng nói ngay: “Không nói đâu xa, chỉ nói khi ở phân điện thứ chín, sư huynh đã đánh trọng thương hắn với Cơ Tuyết Băng, mấy ngày trước chúng ta còn đuổi giết hắn, mối thù này đã được hình thành từ lâu rồi, lúc này không giết thì về sau chắc chắn sẽ thành hoạ lớn”.
“Còn Triệu Thanh và Thánh tử nữa, đều là do hắn giết, thù này không báo, chúng ta còn chờ đến khi nào?”
“Vậy thì giết”, ánh mắt do dự của Thanh Vân Lão Tổ chợt trở nên lạnh lùng, trong mắt còn xẹt qua tia sáng sắc bén.