Diệp Thành nhớ tới hai lão già áo tím áp giải người chuyển kiếp, trên áo bào của họ đều có ký hiệu hoả vân, hẳn là ký hiệu của thế lực nào đó, chỉ cần tìm ra thế lực đó thì sẽ tìm được người chuyển kiếp.
Nghĩ đến đây, Diệp Thành bước lên trời, bay ra khỏi cổ tinh này.
Advertisement
Bay ra khỏi cổ tinh, Diệp Thành đi thẳng về hướng tinh không phía đông.
Tinh không rộng lớn vô tận, nhưng lại rất ít thấy cổ tinh, dù thấy thì cũng không có sự sống.
Diệp Thành cũng không ngạc nhiên bởi điều này, vì cho tới giờ hắn vẫn đang ở rìa Huyền Thiên Tinh Vực, theo lý thường thì bên rìa tinh vực đa phần là vùng đất hoang vắng, muốn đi tới cổ tinh phồn hoa và có sự sống thì phải đi đến trung tâm tinh vực, đó mới là nơi tập trung tu sĩ.
Khi đang đi, Diệp Thành nhìn thấy phía trước có một tia thần hồng bay tới.
Nhìn kỹ thì thấy đó là hồ lô Tử Kim, trên hồ lô có một ông lão dáng người không cao, còn trọc đầu, đang ngồi ngủ gật trên hồ lô.
Thấy vậy, Diệp Thành vội tiến lên phía trước.
Đột nhiên có người chặn đường, ông lão chợt ngự động hồ lô Tử Kim dừng lại, hất râu trừng mắt nhìn Diệp Thành: “Ngươi bị điên à? Đi không nhìn đường hả? Sao không ai đâm chết ngươi luôn đi”.
“Ông nhìn thấy ký hiệu này bao giờ chưa?”