“Thi Nguyệt tỷ tỷ cũng biết hai người không có quan hệ huyết thống chứ?”, Thượng Quan Ngọc Nhi chớp đôi mắt to tròn, không chỉ cô mà Hoa Tư cũng nhìn Diệp Thành, ánh mắt đều trở nên khác thường, những người khác của Đại Sở không biết, sao họ lại không biết tình cảm Hạo Thiên Thi Nguyệt dành cho Diệp Thành.
“Đương nhiên là đã biết”, thấy ánh mắt khác thường của Thượng Quan Ngọc Nhi và Hoa Tư, Diệp Thành ho khan một tiếng.
Advertisement
“Chắc con bé vui lắm”, Hoa Tư cười vui vẻ.
“Cũng… Cũng tàm tạm!”, Diệp Thành lại sờ mũi, trong đầu bất giác hiện lên vẻ mặt khi ấy của Hạo Thiên Thi Nguyệt, điều đáng kích động là cô còn suýt lên giường cùng hắn trong hố đen.
“Hai người đã lên giường chưa?”, khi Diệp Thành đang hồi tưởng thì Thượng Quan Ngọc Nhi lại nháy mắt hỏi.
Một câu nói khiến vẻ mặt Diệp Thành trở nên đặc sắc, Hoa Tư nghe xong cũng biến sắc, con nhóc này, thân nương của người ta vẫn đang ở đây mà cô lại nói năng không ý tứ gì như vậy, có thấy xấu hổ không hả?
Có lẽ nhận ra mình lỡ lời, Thượng Quan Ngọc Nhi không khỏi ngượng ngùng lè lưỡi.
Nhưng câu hỏi của cô lại khiến ánh mắt Hoa Tư nhìn Diệp Thành càng trở nên khác thường như đang nhìn con rể của mình, bà làm nương thân nên cũng rất muốn hỏi xem Diệp Thành đã lên giường với con gái mình hay chưa.