Nếu nghe kĩ thì nơi đó có người đại chiến, vả lại hai bên tu vi đều không hề thấp, nếu không thì cũng sẽ không tạo ra động tĩnh lớn đến vậy, đến cả vùng tinh không này cũng chấn động mạnh.
Không lâu sau đó liền có ba bóng hình hiện lên trong tầm mắt hai người, đó chính là hai lão già mặc huyết bào, một tên thanh niên.
Advertisement
Cả hai lão già mặc huyết bào đều mặc đạo bào giống nhau, trên đạo bào có khắc hình ảnh mặt trăng, không cần nói cũng biết cùng một thế lực, còn người thanh niên kia lại hết sức dị thường, tóc màu tím, xung quanh còn có một đạo long khí, phát ra tiếng rồng gầm.
Có thể thấy, người bị truy sát chính là tên thanh niên tóc tím, tu vi ở cảnh giới Hoàng, bị hai Chuẩn Thánh bao vây tấn công, toàn thân vô số vết thương, phần ngực còn có một vết thương chảy máu khiến người ta nhìn mà rợn người.
Diệp Thành liếc nhìn qua rồi lại sải bước đi, mặc dù biết tên thanh niên tóc tím sẽ chết nhưng hắn không nhúng tay vào, hắn không phải người đi cứu thế giới, thế giới này trước nay đều là kẻ mạnh ức hiếp kẻ yếu.
Thấy Diệp Thành rời đi, Kì Vương lại thu ánh mắt về, nó vội đuổi theo: “Ngươi rốt cục có làm hay không?”
“Muốn thì ngươi tự đi mà làm, ta bận lắm”, Diệp Thành bỏ lại một câu, hắn nói giọng dứt khoát, hắn chẳng rảnh mà đi dây dưa với con lừa này, có thời gian chi bằng đi tìm người chuyển kiếp.
Kì Vương sốt ruột, nó dụi dụi bốn chân rồi chạy theo, tiếp tục dụ dỗ Diệp Thành đi tìm trứng rồng.