Tiên Y

Chương 669


Béo hòa thượng tốt xấu cũng là nhân vật thân kinh bách chiến, lúc này tuy rằng gặp phải kinh biến đột ngột, phản ứng cũng không chậm, tay trái mạnh vung lên, chuỗi đàn mộc phật châu lập tức bắn ra, hóa thành một mảnh phật quang sáng lạn, bao trùm bay tới tám người bị yêu linh chiếm xác và lệ quỷ ở phía sau.
Chuỗi đàn mộc phật châu tuy rằng không phải linh khí, nhưng cũng là bảo khí bát phẩm, càng thêm do một vị cao tăng đắc đạo là sư phụ của béo hòa thượng đích thân luyện chế mà thành, cho nên đối với yêu tà phổ thông có một lực uy hiếp trời sinh.

Nhưng làm béo hòa thượng hoàn toàn không ngờ chính là phật quang sáng lạn do phật châu hóa thành khi gần bắn trúng tám người và lệ quỷ thì một đoàn huyết vụ cuồn cuộn cũng đột nhiên từ trong thân lệ quỷ phóng ra.

“Oanh” một tiếng, ánh phật quang va chạm vào huyết vụ, đồng thời cùng biến mất không thấy tăm hơi.
“Cẩn thận, đây là quỷ thuật Bách Luyện Huyết Chướng ngũ phẩm!” Trương Văn Trọng liếc mắt liền nhìn ra lai lịch đoàn huyết vụ do lệ quỷ phóng xuất, vội vàng cảnh báo, đồng thời càng nhanh thêm tốc độ đánh về phía béo hòa thượng.
Gọi là quỷ thuật, chỉ chính là thiên phú kỹ năng của lệ quỷ.

Nó không như đạo pháp, yêu thuật, không thể trải qua tu luyện mà có được, thuần túy chỉ là một loại kỹ năng trời sinh.

Trong thế giới này, quỷ có ngàn vạn triệu, nhưng bản thân có quỷ thuật, ít càng thêm ít.

Hơn nữa mỗi một con quỷ có được quỷ thuật, cũng không còn là loại quỷ phổ thông.

Dựa theo phẩm cấp cùng số lượng, lại được chia làm quỷ tốt, quỷ sĩ, quỷ tướng, quỷ hậu, quỷ vương và quỷ hoàng sáu loại đẳng cấp khác nhau.
Lệ quỷ ngay trước mắt, chính mình có được quỷ thuật cao cấp Bách Luyện Huyết Chướng, nói rõ đẳng cấp của nó, chí ít ngoài quỷ tướng! Phần thực lực này, đã có thể so được với người tu chân Kim Đan kỳ!
“Lệ quỷ này rốt cục lại có địa vị gì, vì sao hiểu được loại quỷ thuật cao cấp Bách Luyện Huyết Chướng?” Béo hòa thượng quá sợ hãi, hắn nguyên bản cho rằng, chuỗi đàn mộc phật châu của mình dù không thể ngăn trở tám người bị yêu linh chiếm thân và lệ quỷ, tốt xấu cũng có thể trì hoãn một chút tốc độ của họ, nhượng mình có được thời gian ứng đối biến cố.


Nhưng không có nghĩ đến, chỉ một lần đối mặt, chuỗi phật châu cấp bật bảo khí bát phẩm của hắn đã bị đối phương phá hủy.
Ngay lúc này, trên cương đao của con lệ quỷ đột nhiên phóng xuất một mảnh quang mang màu máu, hóa thành chín oan hồn gương mặt dữ tợn, máu tươi nhễ nhại cùng há mồm bộc phát ra một tiếng kêu rên chói tai.

Cùng lúc đó, sưu một tiếng, cương đao trong tay lệ quỷ chợt biến dài ra, trong nháy mắt đã bổ về thắt lưng của béo hòa thượng.
Quỷ thuật thất phẩm Oan Hồn Trảm!
Con lệ quỷ, đâu phải là quỷ tướng, rõ ràng là quỷ hậu!
Nếu như nó chỉ có thất phẩm quỷ thuật, như vậy nó là sơ cấp quỷ hậu, thực lực tương xứng với người tu chân Hóa Thần kỳ.

Nếu như nó có bát phẩm quỷ thuật, như vậy thực lực của nó cũng không kém hơn người tu chân Luyện Hư kỳ.
Đối mặt với đối thủ có thực lực vượt xa mình như vậy, dù béo hòa thượng có muốn tránh né cũng đã không còn cơ hội.
Trong tích tắc, béo hòa thượng chỉ có thể dùng Hàng Ma Xử ngạnh kháng một đao của quỷ hậu.
Đương!
Hỏa hoa bốc lên tảng lớn từ chỗ tiếp xúc của Hàng Ma Xử và cương đao.
Hàng Ma Xử linh khí tam phẩm, trước thế tiến công của thanh cương đao do quỷ hậu sử dụng nứt ra một khe hở thật sâu.
Phốc!
Béo hòa thượng há mồm phun ra một ngụm máu tươi nóng hổi, cả người vốn đang xông tới với một lực đạo thật lớn, lại giống chiếc diều đứt dây bay ngược về phía sau, “phanh” một tiếng liền văng vào vách tường nhà xưởng, đem vách tường trong nháy mắt chàng ra một cái lỗ lớn.
“Béo hòa thượng!” Hoàng Vấn Đình quá sợ hãi, liều lĩnh nhằm phía béo hòa thượng đang sống chết không rõ.
Quỷ hậu dùng một chiêu đắc thủ, cũng không dự định dừng lại thế tiến công, thân thể trong suốt giống như mũi tên rời dây cung bắn về phía béo hòa thượng.
“Mơ tưởng!” Một tiếng quát chói tai chợt vang lên, Trương Văn Trọng bước tới một bước, chắn ngang trước mặt quỷ hậu cùng béo hòa thượng, tay phải vừa nhấc, quang mang màu xanh biếc lập tức phóng ra từ trong tay hắn.
“Ngao!”

Tiếng long ngâm đinh tai nhức óc vang vọng toàn bộ khu nhà xưởng hoang phế thậm chí có thôn xóm cách vài cây số cũng đều rõ ràng nghe thấy được.
Mèo chó súc vật trong thôn xóm, toàn bộ đều phủ phục trên mặt đất run rẩy không ngớt.

Mà mọi người lại bị thanh âm kia làm hoảng loạn.
Một con thanh sắc giao long uy vũ từ tay phải hắn bay ra, giương nanh múa vuốt đánh về phía quỷ hậu cầm cương đao.
“Ngươi…chết…” Trên gương mặt tái nhợt khiến kẻ khác dựng đứng tóc gáy của quỷ hậu đột nhiên xuất hiện dáng tươi cười quỷ dị.
Đây là dáng tươi cười khi thực hiện được gian kế!
Ngay giờ khắc này, một màn hắc khí cuồn cuộn đột nhiên xuất hiện ngay phía sau hắn, lại là một con lệ quỷ dáng dấp dữ tợn đáng sợ, từ bên trong đoàn hắc khí nhảy ra, huy động hai tay chủy thủ màu lục đâm thẳng vào sau lưng hắn.
“Lão sư, cẩn thận!” Tô Hiểu Hồng bị biến cố bất thình lình làm hoảng sợ, vội vã giương tay bắn một phát về phía con lệ quỷ đột nhiên xuất hiện.
Ngay khi viên đạn gần bắn trúng sau lưng con lệ quỷ, một đạo năng lượng thuẫn màu u lam đột nhiên xuất hiện, không chỉ đỡ lấy viên đạn lửa do linh khí biến thành của Tô Hiểu Hồng, đồng thời còn trực tiếp đông lạnh thành khối băng, phản xạ ngược về phía nàng.
Tuy rằng chuyện phát đột nhiên, nhưng Tô Hiểu Hồng phản ứng đúng lúc, dựa vào thân pháp mẫn tiệp, hiểm hiểm tránh được khối băng kia.
Oanh!
Khối băng màu u lam đánh lên mặt đất, từng tảng lớn hàn khí lập tức từ đó tuôn ra.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, nhiệt độ không khí trong nhà xưởng liền hạ thấp như hầm băng.

Mặt đất, tường, thậm chí trên thân thể người, đều bị bao trùm một lớp băng sương.
Oán Khí Băng Thuẫn của bát phẩm quỷ thuật, con lệ quỷ đánh lén, chính là thượng cấp quỷ hậu còn cường đại hơn cả con cương đao quỷ hậu!

Ngay khi Tô Hiểu Hồng lên tiếng nhắc nhở, hắn cũng đã nhận ra dị động phía sau.

Nhưng hắn cũng không tránh né, cũng không thu hồi Bàn Long Ngọc Xích ngăn trở, cứ thẳng thắn không hề tránh né, phảng phất như muốn cùng cương đao quỷ hậu đồng quy vu tận.
Nhìn thấy tình cảnh này, cương đao quỷ hậu không hề sợ hãi, khóe miệng càng cười dữ tợn hơn.
Theo nó xem ra, hắn không tránh né, rõ ràng là đang muốn chết!
Sự tình quả thực như vậy sao?
Ngay khi hai thanh chủy thủ ẩn chứa kịch độc đâm trúng sau lưng hắn, đồng thời một đạo kim sắc quang mang chói sáng như mặt trời chợt từ trong thân thể hắn phóng đi ra.
Kim cương thân vận khởi!
Kim quang đối với yêu tà có sự uy hiếp cực lớn, giống như một thanh kiếm quang sắc bén mang theo tất cả tinh mang bắn về phía cương đao quỷ hậu và song chủy quỷ hậu.

Mặc dù trước người hai con quỷ hậu không hẹn mà cùng nổi lên Bách Luyện Huyết Chướng và Oán Khí Băng Thuẫn chống lại, nhưng kim quang vẫn đâm vào trong ánh mắt chúng nó, làm chúng đau đớn gào khóc kêu loạn.
Phốc!
Bàn Long Ngọc Xích của hắn xuyên phá Bách Luyện Huyết Chướng, đâm thẳng vào thân thể cương đao quỷ hậu.
Bàn Long Ngọc Xích vừa đâm vào cương đao quỷ hậu, trong nháy mắt lại biến thành một con thanh sắc giao long, há mồm từ bên trong đem con quỷ hậu xé ra nuốt sạch sẽ.

Thương cảm cho cương đao quỷ hậu, nguyên bản cho rằng kế sách giương đông kích tây đánh lén có thể thành công, lại không nghĩ rằng, lại đáp luôn chính bản thân mình.
Đương! Đương!
Ngay khi hắn đánh chết cương đao quỷ hậu, song chủy quỷ hậu đã dùng hai thanh chủy thủ kịch độc đâm tới ngay sau lưng hắn, tuôn ra hai tiếng đánh như va chạm vào sắt thép.
Dưới sự bảo vệ của kim cương thân, thân thể hắn chẳng những không thụ thương, trái lại còn làm cho chủy thủ của con quỷ hậu sau hai tiếng “băng băng” vang giòn liền nứt vỡ.
Bất quá song chủy quỷ hậu dù sao cũng tương đương với người tu chân Luyện Hư kỳ, một kích không trúng, lập tức bứt ra lui về phía sau.

Mà loại phản ứng nhanh chóng cùng cẩn thận này của nó, cũng giúp nó tránh thoát Bàn Long Ngọc Xích vừa chém tới.
Cái chết của cương đao quỷ hậu, làm đôi mắt vốn tái nhợt của song chủy quỷ hậu trong nháy mắt biến thành yêu dị đỏ như máu.


Nó căm tức trừng hắn, há miệng đầy răng nanh, dùng thanh âm băng lãnh không chút sinh khí nói: “Ngươi…phải…chết…ở đây…” Tuy rằng thực lực của nó tương đương với một người tu chân Luyện Hư kỳ, nhưng hắn vẫn không hề để vào trong mắt.
Hắn giơ lên Bàn Long Ngọc Xích trong tay, chỉ vào con quỷ hậu, cười lạnh nói: “Chỉ bằng ngươi cũng muốn giết ta? Không biết tự lượng sức mình!”
“Không biết tự lượng sức mình chính là ngươi!” Con quỷ hậu lớn tiếng rít, hai thanh chủy thủ gãy bị nó ném sang một bên.

Đồng thời hai thanh chủy thủ đỏ như máu bằng xương từ trong hai tay nó hiện ra.
Âm phong phần phật, ở lúc này kịch liệt thổi mạnh lên.
Từng đoàn hắc sắc hoặc huyết sắc vụ khí, đột nhiên xuất hiện bốn phía nhóm người Trương Văn Trọng.
Tám con lệ quỷ mới, từ trong hắc vụ hay huyết vụ xông ra, đều dùng đôi mắt bao hàm tức giận nhìn chằm chằm hắn.
Tám con lệ quỷ giống như nhau, toàn bộ đều là cao cấp quỷ hậu có thực lực tương đương người tu chân Luyện Hư kỳ!
Tổng cộng chín con, dùng Cửu Cung Quỷ Trận vây quanh hắn.

Thế nhưng chúng cũng không vội vàng phát động thế tiến công, mà là cùng quỳ gối, nửa quỳ trên mặt đất.
“Đây là có chuyện gì?” Một màn bất thình lình làm Tô Hiểu Hồng choáng váng, nàng kinh ngạc há to miệng, nói: “Con quỷ hậu vừa rồi mới nói phải đánh chết lão sư ở đây, chỉ qua vài phút ngắn ngủi lại cùng tám quỷ hậu khác quỳ gối trước mặt lão sư? Lẽ nào chúng đột nhiên có lương tâm, dự định theo lão sư cùng hành y cứu người, trừ ma vệ đạo sao?”
Ngay khi nàng còn đang mờ mịt không giải thích được, chín con quỷ hậu quỳ trên mặt đất dùng thanh tâm nặng nề không sinh khí cùng kêu lên: “Cung nghênh quỷ vương!” Một cỗ âm phong như đao kiếm sắc bén xuất hiện bên trong nhà xưởng hoang phế, trong nháy mắt trên mặt đất, tường vẽ ra vô số vết rách.

Nhìn kỹ thì ra những vết rách này chính là một pháp trận dùng để triệu hoán.
Một đoàn huyết vụ màu xích hồng sắc, chợt xuất hiện ngay giữa không trung.

Khi huyết vụ tán đi, một con lệ quỷ đội vương miện, xuất hiện ngay trước mắt mọi người.
Chính là quỷ vương!

Bình Luận (0)
Comment