Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 74



8 giờ sáng, Đường Long lắc lắc cái đầu vẫn còn có chút đau vì rượu, mở mắt. Hắn vừa mở mắt liền bị dọa hết hồn, bởi vì trước mắt hắn có hai khuôn mặt đang nhìn chăm chăm vào mình, sau khi co người lui lại phía sau, mới phát hiện thì ra đó là khuôn mặt của cha mẹ mình.
Đường Long ngượng ngùng gãi đầu lên tiếng chào: “Chào buổi sáng.”
Cha Đường Long và mẹ Đường Long không có đáp lại, ngược lại đồng thanh lên tiếng: “Bây giờ 8 giờ rồi, con có phải lúc nào cũng dậy trễ như vậy không?”
Đường Long có chút không tin nói: “Bây giờ là 8 giờ?! Chắc là do hôm qua cha chuốc say con, nếu không 6 giờ thì con đã dậy rồi!”
Từ lúc tham gia quân đội đến nay, Đường Long chưa bao giờ dậy trễ quá 6h rưỡi, bây giờ biết mình ngủ tới 8 giờ mới dậy, liền vội đổ lỗi cho cha.
Sau khi cha Đường Long gõ lên đầu cho hắn một cái, rồi mới nói: “Đều tại con! Lại dám để cha mày thua một trận, sao không giống ta chút nào? Cho dù ta có uống say bí tỉ, ngày hôm sau cũng thức dậy đúng giờ.” Nói xong còn lắc đầu cảm khái.
Lúc Đường Long còn đang sờ đầu không biết là chuyện gì, mẹ Đường Long đã ôm chặt Đường Long, đồng thời vui mừng nới với cha Đường Long: “Đương nhiên không giống ông rồi, con trai tôi sinh mà, gen trên người con trai chắc chắn là giống tôi nhiều hơn!”
Cha Đường Long lầm bầm: “Giống bà nhiều hơn? Hừ! ra ngoài tùy tiện tìm một người hỏi, xem xem Đường Long giống ai hơn.”
Mẹ Đường Long liền hét lớn: “Ông đứng đó lầm bầm gì vậy? Không phục sao?”
Cha Đường Long liền chuyển đề tài: “Này con! Còn muốn ngủ đến bao giờ nữa? Nhanh dậy thu xếp! Cha đưa con đến công ty chơi.”
Vẫn không biết cha mẹ đang tranh luận gì, Đường Long nghe thấy liền trừng to mắt nói: “Đến công ty chơi? Thế giời thay đổi rồi sao? Trước đây cha chưa bao giờ đưa con đến công ty? Sao bây giờ lại thay đổi ý vậy?”
Nói ra thì Đường Long cũng rất đáng yêu, lớn như thế rồi mà vẫn chưa một lần được đến công ty của cha, cũng không biết công ty của cha làm gì.
Lúc nhỏ không phải không có ý định làm loạn lên đòi đến công ty của cha xem, nhưng đều bị cha dùng vũ lực ngăn chặn. Đợi sau khi lớn lên, có được thế giới của mình, cũng không có hứng thú với công ty của cha nữa.
“He he, vốn dĩ muốn đợi sau khi con trưởng thành rồi mới dẫn con đi, nhưng không ngờ khi con vừa trưởng thành, liền chạy đi đầu quân. Bây giờ khó khăn lắm mới được về nhà chơi, đương nhiên phải để cho con biết, nếu không sau này con làm sao kế thừa sự nghiệp của cha được!” Cha Đường Long cười nói.
Trải qua bao nhiêu chuyện, bây giờ hắn đã không còn có ý định điên cuồng muốn làm nguyên soái nữa.
Nhưng không biết tại làm sao, hắn luôn cảm thấy lúc cha hắn nói ra câu kế thừa sự nghiệp, nụ cười trên khuôn mặt có chút gian hiểm.
Mặc dù Đường Long cảm thấy nụ cười của cha có gì đó là lạ, nhưng vì cha lặp lại câu nói đã khơi dậy lòng hiếu kỳ của Đường Long, vì để thỏa mãn nguyện vọng thuở nhỏ, hắn liền nhảy xuống giường chạy vào nhà tắm bắt đầu sửa soạn.
Đường Long mặc bộ đồ thường ngày, ngồi lên chiếc xe bay mười mấy năm rồi của nhà, cùng cha mẹ đi trên con đường cao tốc.

Vốn dĩ hắn muốn đeo kinh đen, nhưng bị cha ngăn cản, bởi vì cha Đường Long nói những người làm trong công ty đề là tiền bối của Đường Long, đeo kính đen là mất lịch sự.
Cha Đường Long đương nhiên không biết, quyết định của ông ấy khiến cho Tinh Linh số 2 trong kính tức giận thiếu điều muốn đốt sạch mọi đồ điện tử của nhà Đường Long.
Sau khi Tinh Linh số 2 trở về máy chủ, liền copy hình dáng của Tinh Linh để làm hình ảnh đối phó bên ngoài, bởi vì cô ấy biết sau khi những cao quan kia xem xong buổi biểu diễn của chị, nhất định sẽ tìm đến máy tính chủ để tìm hiểu tư liệu, nếu như xuất hiện với hình dáng bây giờ của mình nhất định sẽ rước lấy phiền phức.
Tinh Linh số 2 vừa mới phục chế lại Tinh Linh chưa được bao lâu, những viên quan có thể trực tiếp đối diện máy chủ đã xông vào căn cứ Tinh Linh .
Hội nghị lần này là Trần Dực ngồi ở vị trí cao nhất, Liên Bang Nguyên soái Áo Mẫu Tư Đặc và chủ tịch quốc hội Trương Hổ Hồn thì ngồi hai bên. Sự sắp xệp vị trí chỗ ngồi này khiến cho những người có dã tâm giật mình, điều này chứng minh Trần Dực ngoài Bộ tình báo ra, thì ngay cả nguyên soái và chủ tịch quốc hội cũng đứng về phe ông ta.
Trần Dực gật đầu nhìn sỹ quan chỉ huy đội bảo vệ Tinh Linh, thiếu tướng Ai Đức Hoa, Ai Đức Hoa liền điều khiển máy tính nhập mật mã, hình ảnh hư cấu lập thể của Tinh Linh liền xuất hiện ở giữ bàn hội nghị. Vài vị thượng tướng đợi cho đến khi Ai Đức Hoa lộ dáng vẻ si mê, chuẩn bị trêu chọ anh ta, lần này lại không trêu chọc, bởi vì Ai Đức Hoa vừa nhập xong mật mã để hình ảnh Tinh Linh xuất hiện liền kính lễ quay người rời khỏi.
Mấy vị thượng tướng kia mặc dù sững sờ những vẫn cười với nhau nói: “Ha ha, cuối cùng Ai Đức Hoa cũng đã trở lại bình thường.”
“Đương nhiên bình thường rồi, bởi vì có một người thật giống máy chủ y đúc có thể khiến hắn mê đắm mà.”
“Ha ha, hy vọng hắn cũng không giống như những thằng nhóc kia gửi thư tình cho cô ca sỹ kia.”
“Điều này thật khó nói, nói không chừng hắn là người đầu tiên gửi thư đấy.”
“Đúng vậy! Hắn nhất định đã gửi thì sẽ gửi cả trăm lá.”
Còn chưa đi ra đến cửa, Ai Đức Hoa nghe thấy những lời này không có phản ứng gì, chỉ cúi đầu cười nham hiểm. Sóng điện thôi miên của Tinh Linh số 2 chỉ có thể ảnh hưởng đến đại não của con người, nhưng không thể biết được ý nghĩ của con người.
Nếu như Tinh Linh số 2 biết được cách nghĩ của Ai Đức Hoa, e rằng cô ấy sẽ hối hận tại sao lúc sửa đổi update Tinh Linh không cài đặt sóng điện thôi miên.
Trương Hổ Hồn ngây người nhìn hình ảnh máy tính phía trước mặt, không lâu trước đây hắn trên tv nhìn thấy cô ca sỹ xinh đẹp đó, nhưng chỉ là cảm khái sao trên thế giới này lại có một cô gái xinh đẹp đến thế, không có ý nghĩ gì khác nữa.
Đợi sau khi buổi biểu diễn kết thúc, liền nhận được tin đến căn cứ Tinh Linh để thảo luận về vấn đề cô ca sỹ đó, còn cảm thấy có gì là lạ, đường đường quan chức cao cấp Liên Bang sao lại tập hợp để thảo luận về một cô ca sỹ cơ chứ?
Đợi đến khi biết được dáng vẻ của cô ca sỹ này giống y hệt với hình dáng hư cấu của máy chủ Liên Bang, anh ta mới bắt đầu ngạc nhiên, trên đường đến hoàn toàn không có tâm trạng để ngắm cái căn cứ Tinh Linh mà mình lần đầu tiên được đến.
Trương Hổ Hồn là một chàng thanh niên trẻ, đương nhiên có cách nghĩ của một người thanh niên trẻ, điều mà anh ta quan tâm không phải là có người giống với hình ảnh hư cấu của máy chủ Liên Bang.
Mặc dù thường nói trên thế giới này không có hai chiếc lá giống nhau, nhưng trong vũ trụ bao la rộng lớn này, ai có thể bảo đảm thật là không tìm thấy hai chiếc lá giống hệt nhau cơ chứ?
Chiếc lá đã không dám bảo đảm, chứ đừng nói đến hình dáng một người giống với hình ảnh hư cấu nào đó.
Cho nên điều mà anh ta quan tâm là phải chăng máy tính chủ đã có trí năng, khống chế một nhà máy nào đó lén lút tiến hành chế tạo người trong ống nghiệm. Dù gì đề tài này trong tiểu thuyết phim ảnh đương đối nhiều, một người xem nhiều như anh ta, có ý nghĩ nghi ngờ như thế thì cũng không có gì lạ.
Trương Hổ Hồn đương nhiên cũng chú ý đến, trong cái phòng họp này hình như chỉ có mình là lo lắng như vậy, những người khác không hỏi máy tính chủ địa chỉ của cô ca sỹ đó, thì cũng hỏi 3 vòng của cô ca sỹ đó, những người khác không hỏi thì là đang tám chuyện với những người khác. Dương như hội nghị này là buổi tụ họp liên lạc cảm tình.
Lúc nghe được máy tính chủ trả lời là tư liệu không đầy đủ, không có tư liệu tình báo, thì sự lo lắng của Trương Hổ Hồn càng tăng thêm, anh ta nghĩ, một máy tính chủ không có gì là không làm được sao đến những vấn đề này mà cũng không trả lời được? trong đó nhất định là có gì đó.
Anh ta há miệng định nói gì, nhưng nghĩ đến mình trên đường đến đây, mấy ông già kia bởi vì đố kỵ mình còn trẻ tuổi mà đã trở thành chủ tịch quốc hội, ngay đến liếc mắt cũng không thèm nhìn mình, bất giác im lặng không lên tiếng. bởi vì anh ta biết, hễ mình lên tiếng, bất luận nói gì đều lập tức bị phản bác.
Trần Dực cũng không có hy vọng tra được tin tình báo gì của cô ca sỹ kia từ máy tính chủ, bởi vì có thể khẳng định ca sỹ Tinh Linh là người nước ngoài, nếu không phải là người nước ngoài, mạng tình báo của mình sớm đã phát hiện ra cô gái xinh đẹp khiến người ta vừa nhìn thấy là không bao giờ quên này.
Đây cũng giải thích tại sao máy tính chủ suốt ngày nói tư liệu không đủ, bởi vì máy tính chủ không thể tra ra được tư liệu của nước ngoài.
Trần Dực gõ lên bàn cắt đứt cuộc bàn tán của mọi người, nói: “Lần này nói là điều tra tư liệu của ca sỹ chỉ là cái cớ đối phó với bên ngoài, là vì phòng ngừa phản tướng Mục Ân Lôi Tư biết được tin tình báo của chúng ta mà tìm cớ, sau đây bắt đầu vào chủ đề chính của hội nghị chúng ta. Đại tướng Khảm Mục Kỳ, hãy báo cáo xem ngài đã chuẩn bị được gì?”
Nghe thấy lời nói của Trần Dực, mọi người đều ngẩn người, rồi bất đầu nghiêm túc trở lại, nhìn chăm chăm vào vị tướng Khảm Mục Kỳ đang đứng chuẩn bị nói kia.
Khảm Mục Kỳ ho khan vài cái nhìn xung quanh gật đầu, nói: “Trước tiên tôi xin được cám ơn ngài Tổng thống và ngài nguyên soái đã tin nhiệm tôi, để tôi đảm nhận trọng trách tổng chỉ huy bình phản.” Nói xong ông ta liền ấn một nút trên bàn phím trước mắt, đồng thời nói với máy tính: “Xin mời tiểu thư Tinh Linh hãy hiển thị ra những tư liệu mà tôi đã nhập vào.”
Máy tính chủ vốn rất lịch sự chỉ gật đầu không nói gì liền để cho bản đồ tinh hệ hiện ra trên không, do mọi người đều bị bản đồ tinh hệ thu hút, cho nên không ai để ý đến.
Tại sao lại như thế? Bởi vì Tinh Linh số 2 đang bận cài đặt chương trình hình ảnh, chuẩn bị sau này khi mình đi ra ngoài chơi, hình ảnh này cũng có thể giống như Tinh Linh ngày trước như thế giải quyết vấn đề.
Ở đây nói rõ một chút về tên và vị trí địa lý của 11 tinh hệ của Liên Bang: tinh hệ phương Đông – tinh hệ Cổ Long Vân, tinh hệ Hữu la .
Tinh hệ phương Nam – tinh hệ Đức La, tinh hệ Mục Lợi, tinh hệ Tư Văn.
Tinh hệ phương Tây – tinh hệ Khiết Mục, tinh hệ Tứ Mục.
Tinh hệ phương Bắc – tinh hệ Văn Mân, tinh hệ Thần Lai, tinh hệ Ô Đặc, tinh hệ Văn Đào.
Ngoài những tinh hệ này ra còn có thủ đô –thủ đô Đặc Luân.
Nhưng thủ đô này chiếm cứ khu vực của những tinh hệ khác, cho nên không tính là 1 tinh hệ.

Tinh hệ Cổ Long Vân nằm ở phía đông giáp với Đế Quốc Ngân Ưng và tinh hệ Ô Đặc của tinh hệ phương Bắc, còn tinh hệ Hữu La thì tiếp giáp với thủ đô Đặc Luân và tinh hệ Tư Văn.
Tinh hệ Văn Mân phương Bắc tiếp giáp với tinh hệ Vô Loạn, là một tinh hệ nằm ở phía Bắc. Tinh hệ Mục Lợi nằm ở phía Nam thì bị bao vây bởi tinh hệ Đức La và tinh hệ Tư Văn. Còn tinh hệ Khiết Mục phía Tây thì bị tinh hệ Tứ Mục chắn giữ, là tinh hệ cách thủ đô xa nhất.
Mục Khảm Kỳ vừa móc ra cây bút chỉ huy chỉ lên sự biến hóa của bản đồ, vừa nói: “ Vì để không cho phản tương biết được ý đồ thật sự của chúng ta, tôi ở phía tây nam của tinh hệ phản loạn - tinh hệ Tứ Mục, đã điều 1 vạn chiếc chiến hạm cao cấp của tinh hệ Cổ Long Vân để mở rộng lực lượng, khiến cho sức chiến đấu của tinh hệ Tứ Mục trong phút chốc tăng lên 5 lần.
“Hơn nữa còn tiếp tục điều động một lượng lớn chiến hạm từ khu vực trung ương, hơn nữa đại tướng Mộ Kiệt Đặc đóng quân ở phía tây cũng sẽ phái 3 vạn chiến hạm tham gia, 3 ngày sau tinh hệ Tứ Mục sẽ có 20 vạn chiến hạm đóng quân phòng ngự.”
Nghe thấy lời này, Trần Dực, Áo Mẫu Tư Đặc và những người khác đều ngây người, bọn họ không phải vì 20 vạn chiến hạm sững sờ, mà là vì binh lực vị đại tướng Mộ Kiệt Đặc kia sẽ phái 3 vạn chiến hạm chiến hạm mà ngây người.
Nói đến vị Mộ Kiệt Đặc này, có chút đặc sắc truyền kỳ, căn cứ theo những tư liệu hiển thị, ông ta là một vị sỹ quan có tư lịch già nhất trong Liên Bang.
Khi những người trung niên như Áo Mẫu Tư Đặc còn chưa sinh ra, ông ta đã là một sỹ quan trung đẳng, lúc những người như Áo Mẫu Tư Đặc bắt đầu bò lên vị trí cao hơn trong quân đội, thì ông ta đã được thăng lên làm đại tướng 4 sao. Theo lý mà nói một người đại tướng có tư cách như thế, sớm đã ngồi trên chiếc ghế nguyên soái đến nỗi không muốn ngồi nữa rồi.
Đáng tiếc, bởi vì tính cách của ông ta, cho nên mấy chục năm nay, ông ta vẫn là 1 vị đại tướng.
Mộ Kiệt Đặc rất không thích lộ diện, nghe nói từ lúc ông ta gia nhập quân đội đã đeo mặt nạ suốt, cho dù kháng lệnh cũng không muốn gỡ xuống, dương như không ai biết được mặt mũi của vị đại tướng suốt ngày đeo mặt nạ kia như thế nào, hình ảnh gia nhập quân đội của ông ta lưu trong máy tính chủ, lại yêu cầu cấp SSS mới có thể tra xem được.
Vào lúc cấp cao nhất chỉ là SS này, cấp 3 S đồng nghĩa với không có.
Ông ta không thích nói chuyện, theo biểu hiện của vị thượng tướng phó quan già 70 -80 tuổi của ông ta, ngoài việc ra lênh việc quân ra, dường như không nghe ông ta nói những lời khác.
Ông ta không thích tham gia hội nghị, mỗi lần hội nghị quân đội trung ương yêu cầu ông ta đích thân tham gia, đều là do phó tướng của ông ta tham gia.
Ông ta càng không thích làm những việc như tranh quyền đoạt lợi, dường như không nghe thấy vị quan viên nào có liên hệ với ông ta, cảm giác cho người ta dường như là một tướng lĩnh tốt giữ vứng cương vị, không màng danh lợi. Binh lực của ông ta ít nhất trong số các bè phái, chỉ có 5 vạn chiến hạm.
Tại sao binh lực của ông ta lại ít như vậy?
Rất đơn giản, mặc dù Mộ Kiệt Đặc nắm giữ hai tinh hệ phía tây, nhưng ai cũng biết hành tinh văn minh khoảng cách gần nhất với hai tinh hệ này, cũng là mấy ngàn năm ánh sáng, một trong số đó là tinh hệ Tứ Mục lại nằm trong sự điều khiển của trung ương.
Còn một cái khác thì tên là tinh hệ Khiết Mục, nghe nói mức sống của người dân ở đó rất thấp, giống như là người mà thời cô xưa gọi là dân quê.
Đương nhiên đó chỉ là tin đồn mà thôi, dù gì không có chuyện gì thì quan viên sẽ không tự mình đi đến vùng đất xa xôi như thế, người làm công cũng không đi đến nơi không kiếm được tiền.
Nhưng theo điều tra, những người đến các tinh hệ khác làm những công việc lao động chân tay đều là những người của tinh hệ Khiết Mục, tin này có khả năng là sự thật.
Quân phí của trung ương là phân phát theo quân khu lớn nhỏ và tình hình xung quanh. Tinh hệ Khiết Mục hoang vu hẻo lánh, hơn nữa lại không có tiếp giáp với nước khác, xung quanh hoàn toàn không có kẻ địch, có thể có được kinh phí 5 vạn chiến hạm cũng là được lắm rồi.
Lúc Trần Dực mới gia nhập bộ tình báo, rất có hứng thú với đại tướng Mộ Kiệt Đặc, nhưng ra sức nỗ lực, thậm chí tự mình chạy đến tinh hệ Khiết Mục cũng chỉ thu được 1 tin tình báo: Mộ Kiệt Đặc rất được dân chúng Khiết Mục và thuộc hạ dưới trướng yêu mến.
Ví dụ như những vị tướng khác làm phản, thuộc hạ và dân chúng của bọn họ chắc chắn sẽ có người không muốn theo, nhưng nếu như Mộ Kiệt Đặc làm phản, cả tinh hệ Khiết Mục và tất cả tướng sỹ đều sẽ toàn tâm toàn ý theo ông ta làm phản.
Kết luân này của Trần Dực phát hiện từ một tin tình báo bị niêm phong từ lâu, không được lưu giữ vào trong hồ sơ của máy tính.
Theo sự ghi chép của hồ sơ đó, vị phó quan già kia, lúc còn trẻ tham dự một cuộc họp, trong cuộc họp không biết là đang thảo luận chuyện gì, có một vị thượng trướng nói vài lời xúc phạm Mộ Kiệt Đặc, bị vị phó quan trẻ tuổi kia rút súng bắn chết trước mặt mọi quân nhân Liên Bang đang họp.
Lúc Liên Bang chuẩn bị xét xử phó quan, 5 vạn chiến hạm của Mộ Kiệt Đặc, dẫn theo hàng trăm triệu chiếc thuyền thương mại và du thuyền tư nhân bao vây thủ đô, đồng thời hơn 1 trăm tỷ dân lao động từ tinh hệ Khiết Mục đi làm công ở các hành tinh khác đông loạt bãi công diễu hành thị uy.
Còn hơn 3 trăm tỷ người dân ở tinh hệ Khiết Mục, đồng lòng yêu cầu Liên Bang vô tội phóng thích phó quan, nếu không sẽ tiến hành chiến tranh với Liên Bang.
Lần đó là sau sự kiện máy tính chủ Tinh Linh bị shut down và kỹ sư ăn cắp chương trình, một cuộc bao động lớn nhất. Liên Bang sợ hãi lập tức vô tội phóng thích phó quan, như thế mới khiến cho bao động kết thúc.
Đương nhiên chuyện mất mặt như thế thì không thể nào được ghi chép lại, cho nên cả Liên Bang chỉ có hồ sơ kia của bộ tình báo mới có ghi chép.
Sau chuyện này Liên Bang rất đề phòng Mục Kiệt Đặc, không những bố trí trọng binh tại các tinh hệ gần tinh hệ Khiết Mục, còn sử dụng tất cả các biện pháp bao gồm cả ám sát để hóa giải thế lực của Mộ Kiệt Đặc, nhưng tất cả các hành động hóa giải đều thất bại.
Cuối cùng Liên Bang phát hiện Mộ Kiệt Đặc không có dã tâm gì, hơn nữa chỉ cần không chọc giận ông ta, bất luận làm việc gì ông ta cũng không để ý đến.
Cho nên đến cuối cùng, Liên Bang cũng không lo lắng đến tinh hệ Khiết Mục nữa, chũng chính vì như vậy, mức sống của tinh hệ Khiết Mục đến nay vẫn thấp như vậy.
Đương nhiên, sợ Mộ Kiệt Đặc tức nước vỡ bờ, kinh phí sửa chữa cho 5 vạn chiến hạm và lương của những binh lính kia, vẫn phân phát bình thường.
Mục đích duy nhất của Liên Bang duy nhất là đợi đến khi Mộ Kiệt Đặc đột nhiên chết đi, vì Mộ Kiệt Đặc không có con cháu, một khi ông ta chết đi, thế lực của Mộ Kiệt Đặc sẽ biến mất.
Áo Mẫu Tư Đặc đương nhiên cũng là một người rất có hứng thú với Mộ Kiệt Đặc, cho nên ông ta nhìn thấy Trần Dực ngây người, liền lên tiếng hỏi: “Ông làm sao có thể liên lạc với đại tướng Mộ Kiệt Đặc được vậy?”
Khảm Mục Kỳ mặc dù không ưa cách nói của Áo Mẫu Tư Đặc, nhưng đối diện với vị cấp trên đề bạt mình này, trước tình hình chưa có gì để có thể hạ bệ ông ta xuống, mình không thể làm gì được ông ta.
Cho nên ông ta rất cung kính đáp: “Rất xin lỗi thưa nguyên soái, hạ quan không có liên lạc với ngài Mộ Kiệt Đặc, là một người tự xưng la phó quan của phó quan của ngài Mộ Kiệt Đặc đưa tin ạ.”
“Phó quan của phó quan?” Áo Mẫu Tư Đặc có chút nghi ngờ lầm bầm, nhưng ông ta nhanh chóng nghĩ đến vị phó quan già 7, 8 chục tuổi kia đã là thượng tướng, đương nhiên có phó quan rồi.

Trần Dực đương nhiên cũng nghe thấy những lời này của Mục Khảm Kỳ, nhưng ông ta không suy đoán Mục Khảm Kỳ có quan hệ gì với Mộ Kiệt Đặc, dù gì thì không ta cũng là người hiểu Mộ Kiệt Đặc hơn những người ngồi ở đây. Ông ta suy nghĩ, lần này Mộ Kiệt Đặc phái quân tham gia là vì lý do gì, có phải là Mộ Kiệt Đặc bắt đầu thay đổi lập trường của mình?
Còn Mục Khảm Kỳ nhìn thấy nguyên soái không tin lời mình nói, sắc mặt có chút khó coi.
Lúc không khí cuộc họp trầm xuống, những vị tướng của phái Mục Khảm Kỳ, giỏi đoán ý qua lời nói và sắc mặt, liền vỗ tay nói lớn: “Quá tốt rồi! 20 vạn đấu với 10 vạn, hơn nữa còn có 1 vạn chiến hạm cao cấp giúp đỡ, Mục Ân Lôi Tư chết chắc!”
Bị như vậy phá vỡ, những vị tướng lĩnh của các phái khác vốn dĩ trầm tư, liền chuyển sự chú ý, toàn bộ đều dùng ánh mắt ngươi là đồ ngốc nhìn nhưng vị tướng lĩnh kia.
Nhìn thấy sự điều động lực lương lớn như thế, thằng ngốc cũng biết sắp tiến hành phá hoại và chuản bị nghênh chiến, còn nói cái gì không để cho phản tướng biết được ý đồ thật sự.
Mục Khảm Kỳ trở lại bình thường nhìn thấy ánh mắt của những tướng lĩnh phái khác, khóe miệng bất giac cười khẽ, liếc mắt ra hiệu cho tướng lĩnh phái mình.
Một vị thượng tướng hồi nãy hãy còn vỗ tay nói tốt liền đứng lên nói: “Xin thứ tội hạ quan không hiểu, ngài điều động binh lực lớn như thế, phản tướng nhất định sẽ dự đoán trước được.”
Lúc tướng lĩnh phái khác đang hiếu kỳ tại sao người của mình lại tố người mình, thì Mục Khảm Kỳ gật đầu cười nói với vị thượng kia: “Vấn đề này đợi chút nữa sẽ trả lời anh, bây giờ xin hãy nghe tôi báo cáo hết.” Nói xong không đợi vị kia ngồi xuống, liền chỉ vào bản đồ nói tiếp: “Ngoài việc điều động một lượng lớn binh lực đến tinh hệ Tứ Mục, hạ quan còn bí mật điều 10 vạn chiến hạm cấp thấp đến tinh hệ Hữu La, trong đó có 3 vạn chiến hạm cao cấp đang đóng ở tinh hệ Cổ Long Vân, đương nhiên các chiến hạm đóng quân ở phía nam vẫn đóng ở đó.”
Nhìn thấy sự hiển thị trên bản đồ, bị tiếng vỗ tay làm tỉnh người ,Trần Dực lên tiếng hỏi: “Mục đích chính của ông, là muốn từ tinh hệ Hữu la tập kích bất ngờ tinh hệ Tư Văn?”
Mục Khảm Kỳ còn chưa đáp, thuộc hạ của ông ta đã lại lần nữa kêu lên tốt: “Mưu kế hay! Ám độ trần thương! Thu hút tinh lực của phản tướng đến tinh hệ Hữu La, thừa cơ tranh đoạt tinh hẹ Tư Văn của phản tướng!”
Trần Dực không thèm quan tâm đến những lời của những vị kia, móc ra bút chỉ huy chỉ lên tinh hệ Cổ Long Vân trên bản đồ, lo lắng nói: “Ông đã điều động hết các chiến hạm cao cấp của tinh hệ Cổ Long Vân, lỡ như Đế Quốc Ngân Ưng xâm lược, chúng ta làm sao chống đỡ? Chiến hạm cao cấp tinh hệ phía nam nhiều nhất cũng chỉ là 1 vạn chiếc, số lượng ít như thế cho dù là chiến hạm cao cấp cũng vô dụng!”
Khảm Mục Kỳ nhún vai, cười nói: “Xin ngài tổng thống hãy yên tâm, đại tướng trương quân long đồn trú phía bắc đã đồng ý lúc chiến hạm rời khỏi tinh hệ Cổ Long Vân, sẽ phái 5 vạn chiến hạm dưới quyền đến trợ giúp phòng thủ.”
Nghe thấy lời này, lông mày của Trần Dực nhảy lên, Mục Khảm Kỳ vì muốn giành lập công, lại đồng ý dâng tặng tinh hệ Cổ Long Vân cho Trương Quân Long?
Mặc dù tinh hệ Cổ Long Vân là tuyến đầu của Liên Bang và Đế quốc, lúc nào cũng có thể xảy ra chiến tranh, nhưng bất luân nói như thế nào, nếu như để cho Trương Quân Long đóng quân ở tinh hệ Cổ Long Vân, con số tinh hệ do Trương Quân Long nắm giữ sẽ là 5, cả Liên Bang tổng cộng cũng chỉ có 11 tinh hệ.
Trần Dực không vui trừng mắt nhìn Mật Tư, bởi vì chuyện Mục Khảm Kỳ liên lạc với Trương Quân Long, bộ tình báo trước chuyện này lại không có một chút báo cáo gì về chuyện này.
Đối với việc tham chiến của Mộ Kiệt Đặc, Trần Dực lại không trách tội thư ký, dù gì thì ai mà đoán ra được lão quỷ Mộ Kiệt Đặc sẽ giúp đỡ bình phản.
Cảm nhận được ánh mắt của Trần Dực, bộ trưởng bộ tình báo Mật Tư đương nhiên biết được ông chủ đang nghĩ gì, vừa thầm mắng thuộc hạ vô dụng, vừa bắt đầu động não suy nghĩ làm sao chuyển sự chú ý của ông chủ đi.
Ông ta vừa suy nghĩ liền nghĩ ra, vì thế vẻ mặt của ông ta rất lo lắng nhìn Mục Khảm Kỳ nói: “Thưa đại tướng, mặc dù ngài đã bí mật điều động lương lớn binh lực, nhưng sự di chuyển của 10 vạn chiến hạm, không thể hoàn toàn không lộ ra sơ hở, phản tướng nhất định biết được mục tiêu tấn công chính của ngài.”
“Ha ha, thưa ngài bộ trưởng, điều này không có quan hệ gì, nếu như phản tướng để binh lưc phòng thủ tinh hệ Tư Văn, vậy thì sẽ chủ yếu tấn công tinh hệ Hữu La, nếu như phòng thủ tinh hệ Hữu La, thì sẽ chủ yếu tấn công tinh hệ Tư Văn.
“Nếu như ông ta ngu ngốc đến độ phân binh phòng thủ, vậy thì càng tốt, cũng ta có thể tấn công hai mặt, cùng lúc đoạt lại hai tinh hệ, sau đó thừa cơ truy kích tấn công tinh hệ chủ của phản tướng, tinh hệ Mục Lợi, binh lực là 30 vạn đấu với 10 vạn, chúng ta tuyệt đối có thể đánh thắng!” Mục Khảm Kỳ vừa dùng bút chỉ huy chỉ lên bản đồ, vừa đắc ý giải thích.
Lần này không những những tướng lĩnh phái Mục Khảm Kỳ, tướng lính những phái khác cũng vỗ tay. Trần Dực kinh ngạc nhìn Mục Khảm Kỳ, ông ta đang lấy làm lạ đầu óc của Mục Khảm Kỳ lúc nào lai thay đổi thông minh như thế.
Mặc dù Trần Dực cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng lại không nói ra được không ổn ở chỗ nào, cuối cùng sau khi được Mục Khảm Kỳ đảm bảo binh lực của tinh hệ Cổ Long Vân sẽ duy trì 7 vạn chiếc chiến hạm trở lên, mới đồng ý quyền chỉ huy của Mục Khảm Kỳ.
Còn Áo Mẫu Tư Đặc không lên tiếng thì cười nhìn Khảm Mục Kỳ, ông ta hoàn toàn không coi trọng kế hoạch của Mục Khảm Kỳ. Mục Ân Lôi Tư mặc dù cũng giống như Mục Khảm Kỳ là một kẻ ngu ngốc chiến tranh, nhưng Mục Ân Lôi Tư ít nhất còn có kinh nghiệm quản lý địa phương và quân đội hơn Mục Khảm Kỳ, không giống như Mục Khảm Kỳ là một đại tướng bàn chuyện quân trên giấy.
“Ha ha, xem ra Liên Bang hoàn toàn hỗn loạn săp đến rồi.” Áo Mẫu Tư Đặc thầm nghĩ.
Làm xong chương trình, sớm đã chạy khỏi, Tinh Linh số 2 không nghe thấy nội dung của cuộc họp này, đương nhiên sau chuyện này cô ấy có thể tra xem băng ghi hình.
Nhưng, nếu như cô ấy hồi nãy nghe thấy, cô ấy sẽ phát giác ra được không gian vũ trụ khu 12C tinh hệ Tứ Mục, đột nhiên xảy ra chấn động sóng, có thể có liên quan đến cuộc họp này.
Chỉ cần cô ấy đi đến tinh hệ Tứ Mục quan sát, cô ấy chắc chắn sẽ có thể thay đổi tương lai của Liên Bang. Nhưng một người không bao giờ để ý đến những chuyện đó, làm sao có thể có ý định đi đến đó cơ chứ?
Hơn nữa cho cô ấy biết tường tận tình hình, cô ấy cũng không có chút hứng thú gì, bởi vì cô ấy bây giờ đang toàn tâm toàn ý truy tìm tông tích của Đường Long.
.


Bình Luận (0)
Comment